Mỹ Nhân kinh thành thập niên 90 - Chương 207

Cập nhật lúc: 2025-10-07 23:49:58
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Cả nhà ăn vịt xong, đường về thì gặp Thường Hỉ đang khoác tay bố tới.

Phùng Yến Văn chào hỏi: “Thường Hỉ thi cử thế nào cháu?”

Thường Hỉ đáp: “Hôm qua cháu với Từ Mộng so đáp án ạ. Môn tiếng Anh của cháu bài , dự kiến thể 85 điểm.”

Thư Sách

Thành tích chỉ vượt trội so với đây của cô bé, mà còn thuộc hàng xuất sắc trong trường.

Bố của Thường Hỉ kể, sếp của ông là một trong những nữ lái tàu hỏa đầu tiên của cả nước, từng lên cả báo Nhân Dân. Bà với gia đình rằng hãy để Thường Hỉ yên tâm thi cử, nếu đỗ thì cũng một công việc để đường lui.

Nghe cũng chỉ tàm tạm như bình thường thôi ạ,” Phùng Yến Văn khiêm tốn đáp.

Mẹ Thường Hỉ thầm cảm thán, đúng là con nhà khác, học giỏi nên chẳng lo lắng gì.

Cách đó xa, hai đang chằm chằm về phía họ. Người đàn ông cao lớn là chồng của bà kế toán Đàm, còn thấp bé hơn là một đàn ông trung niên. Ánh mắt họ cuối cùng dừng Từ Mộng.

Cô bé trông xinh xắn, ưa thật, thảo nào ấm nhà thích.

Tuy thành tích , nhưng ngôi trường đó vốn chẳng gì. Người trong khu tập thể phần lớn kiến thức, thấy đứa trẻ nào học hành tàm tạm là thể khen lên tận mây xanh. Học sinh trường đó, cùng lắm cũng chỉ đỗ một trường đại học chính quy, thể nào xứng với ấm nhà họ .

Ông Phương, chồng bà Đàm, cau mày hỏi: “Đó là cô bé mà thằng Soái nhà thích ?”

Bà kế toán Đàm gật đầu: “Chứ còn ai nữa. Trông cũng xinh xắn, ưa đấy, tiếc là gia cảnh . Mẹ nuôi là giáo viên trường tư, cha dượng thì kinh doanh nhỏ lẻ, bối cảnh phức tạp. Bọn trẻ trong những gia đình như , tâm tính chắc chắn đơn giản. À đúng , hai nhà Cục trưởng Tào, đến giờ vẫn tìm đối tượng nào ? kén chọn ngoại hình lắm, là giới thiệu cô bé cho ?”

Hơn một năm nay, ông Phương tìm cách để lấy lòng cấp , nhưng nịnh bợ Cục trưởng Tào nhiều kể xiết, đều xếp hàng dài.

nhà Cục trưởng Tào một nỗi phiền muộn, đó là con trai thứ hai lo liệu. Có lời đồn rằng đ.á.n.h vợ. Người vợ đầu tiên, gia đình thế lực, đ.á.n.h một liền dứt khoát ly hôn. Người vợ thứ hai, đ.á.n.h đập tàn nhẫn, c.ắ.n răng nhảy lầu, từ đó chân cẳng còn lành lặn.

Nhà họ Tào chê bai phụ nữ mang tiếng , lúc mới đồng ý ly hôn. danh tiếng của con trai thứ hai cũng vì thế mà lan ngoài, bình thường ai qua với .

Ông Phương : “Cô bé thì thật, nhưng cứng cáp .”

Bà kế toán Đàm nghĩ đến dáng vẻ đanh đá của cô, : “Con bé đơn giản , như trái ớt hiểm .”

Bà kể những “chiến tích” lẫy lừng của Từ Mộng cho chồng .

Nếu tính tình mềm yếu quá, thật sự sợ bóp c.h.ế.t. Tính tình mạnh mẽ, gia cảnh , trông xinh , thế nào cũng thấy phù hợp. Ông Phương hài lòng gật đầu: “Hôm nào bà tìm mấy tấm ảnh của nó, mang đến cho Cục trưởng Tào xem.”

Ông chằm chằm bóng lưng Từ Mộng một lúc lâu, càng càng hài lòng. Từ Mộng ở tuổi mười tám trổ mã xinh , ít đường đều của các công ty tìm kiếm tài năng đến hỏi địa chỉ.

Mấy ngày , bà kế toán Đàm tìm vài tấm ảnh, xem góc chụp đều là chụp lén. Cô gái trong ảnh mặc một chiếc váy liền kẻ ca rô chiết eo, làn da trắng như tuyết, dáng vẻ xinh đáng yêu. Bà Đàm một cách sinh động: “ cũng hỏi thăm , nhà ở Kinh Thị bối cảnh gì cả. Hai lớn cũng cha ruột. Nữ sinh học đại học chẳng cũng vì phân công công tác ? Đến lúc đó cứ lấy chuyện với nó.”

Một giáo viên trường tư, một hộ kinh doanh nhỏ lẻ, bà tin gia đình dùng con gái để tạo dựng quan hệ.

Hai vợ chồng họ thậm chí còn thèm hỏi xem Từ Mộng đồng ý . Trong mắt họ, nhà họ Tào để mắt đến là phúc đức của Từ Mộng. Bao nhiêu vất vả mới , chỉ cần gả thể dễ dàng đạt , chỉ kẻ ngốc mới !

————

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-kinh-thanh-thap-nien-90/chuong-207.html.]

Lúc , Từ Mộng gì về những chuyện đó. Cô đang cùng mấy đứa trẻ tập kịch ngắn trong sân.

Trong sân nhỏ, Hoàng Hiểu Oánh, đang chỉ đạo diễn tập, cảm thấy vẫn còn thiếu thứ gì đó. Từ Mộng cô bé bắt lấy, ép đóng vai con dâu: “Chị đóng , chị đóng vai con dâu .”

Từ Mộng chỉ : “Chị á?”

Hoàng Hiểu Oánh gật đầu chắc nịch: “ , nhà chỉ Lão Nhị là diễn , vai con dâu ai đóng cả.”

Đây là kịch bản Hoàng Hiểu Oánh cho phường, kể về mối quan hệ chồng nàng dâu. Lão Nhị diễn xuất nhất, giao vai bà chồng cay nghiệt khó diễn nhất, còn vai con dâu thì ai đảm nhận.

“Vậy thì em đóng ,” Từ Mộng dở dở .

Hoàng Hiểu Oánh chỉ : “Em là đạo diễn, biên kịch, còn kiêm vai cô em chồng nữa. Mọi em mà đóng cả vai con dâu thì kỳ lắm.”

Câu chuyện kể về một bà chồng cay nghiệt ngược đãi con dâu. Tư tưởng của bà vẫn còn dừng ở thời Dân quốc, thể chấp nhận sự tiến bộ của xã hội, vẫn dùng những lề thói cũ để ràng buộc con dâu.

Từ Mộng bắt bẻ: “Bà chồng cả đời tư tưởng như , đến tuổi cũng đổi. Cậu nghĩ bà thể vì tuổi già mà đột nhiên trở nên hiền từ ? Kịch bản gì mà chẳng logic gì cả.”

Hoàng Hiểu Oánh cảm thấy cô đang quá khắt khe: “Kịch bản là kịch bản, hiện thực là hiện thực. Sao chị cứ thích bắt bẻ thế? Nếu kịch bản mà giống hệt hiện thực thì ai còn xem tivi nữa.”

Phùng Yến Văn , liền khen: “Hiểu Oánh đúng đấy. Tivi và hiện thực là hai chuyện khác . Con cứ diễn như , thấy vấn đề gì . Kịch bản thể sửa nữa, sửa nữa là quên hết lời thoại đấy.”

Từ Mộng tuy , nhưng thi đại học xong cũng việc gì . Hơn nữa, đây là tác phẩm đầu tay của Hoàng Hiểu Oánh, cô là chị họ mà giúp thì cũng .

Chẳng mấy chốc, vở kịch của họ mang dự thi cấp phường. Trái ngược với thái độ ép buộc của Từ Mộng, những khác chuẩn kỹ lưỡng.

Từ Mộng xinh , khiến xem bỏ qua diễn xuất còn non nớt của cô. Lão Nhị đóng vai bà lão, biểu cảm bắt chước y như thật, thu hút ít ánh mắt. đặc sắc nhất vẫn là kịch bản của Hoàng Hiểu Oánh, tình tiết gay cấn, yếu tố hài hước cũng đủ, mới diễn một nửa mà sân khấu tiếng vỗ tay ngớt.

Lúc , sân khấu còn hai vị cán bộ, cùng họ là một thanh niên 30 tuổi. Từ Mộng lên sân khấu, ánh mắt của cả ba liền đồng loạt dán chặt mặt cô. Ánh mắt của thanh niên càng dính chặt Từ Mộng rời, lưỡi bất giác l.i.ế.m nhẹ môi.

Non nớt, thật sự non nớt. Xinh , cũng là thật sự xinh .

Tào Hồng Dương chỉ Từ Mộng sân khấu hỏi: “Cô bé bao nhiêu tuổi ?”

Ông Phương tươi đáp: “Mười tám.”

Tuổi còn nhỏ, kinh nghiệm xã hội , dễ sai khiến.

Ông Tào hỏi: “Gia đình bối cảnh gì chứ?”

Ông Phương vội : “Mẹ con bé giáo viên tiếng Anh ở một trường tư, cha dượng thì kinh doanh nhỏ lẻ, bối cảnh gì ạ. Hai đó cũng cha ruột của nó.”

Nói cách khác, bối cảnh, cha ruột. Lỡ như con trai ông “quá tay”, cũng sợ nhà gái đến gây phiền phức.

Ông Tào hài lòng với gia cảnh của cô gái, nhưng khi cô học hành tệ, mới thi đại học xong, ông khỏi cau mày: “Nếu mà học đại học thì ít nhất cũng bốn năm. Thằng Hồng Dương nhà ở tuổi , sợ là đợi .”

Tào Hồng Dương : “Học đại học gì? Nhà quan hệ, chẳng lẽ sắp xếp công việc? Nếu cô thể tiểu gia đây vui vẻ, đơn vị nào mà chẳng …”

Ông Tào vội : “Mấy lời con đừng ở bên ngoài!”

Lúc , Từ Mộng bước xuống sân khấu, thấy gì mà ánh mắt lập tức trở nên long lanh, quyến rũ.

Tim của Tào Hồng Dương cũng theo đó mà bay mất.

 

Loading...