Mỹ Nhân kinh thành thập niên 90 - Chương 205

Cập nhật lúc: 2025-10-07 23:40:43
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

nhanh, Từ Mộng còn tâm trí để quan tâm đến những chuyện đó nữa, bởi vì kỳ thi đại học đến gần.

Sau gần một năm chuẩn , Từ Mộng hồi hộp chắc chắn là dối.

Trong tháng cuối cùng , cô thậm chí còn mấy khi gặp mặt Hàn Quý Minh, cũng đến tiệm của Trương Minh Khanh. Mọi dường như đều ngầm hiểu ý, cố gắng phiền cô. Và chính cô cũng duy trì trạng thái căng thẳng cho đến ba ngày kỳ thi.

Càng gần ngày thi, cô càng sách.

Kiếp , thành tích học tập của cô bằng đời , nhưng kết quả thi đại học vẫn đủ để cô đỗ một trường chính quy. Có lẽ vì bản đặt kỳ vọng quá cao, cộng thêm thành tích học tập cũng quá nổi bật nên áp lực lúc đó lớn bằng bây giờ.

Còn , trừ thi thử đầu tiên nhiều đột phá, những thi thử đó, điểm của cô ngày một cao hơn. Lần thi thử cuối cùng, cô thậm chí còn vượt qua thứ hai hơn hai mươi điểm, bỏ xa những còn .

Trước kỳ thi, trường cho nghỉ hai ngày để học sinh thư giãn.

Cô Chương gọi cô văn phòng, khi trò chuyện một hồi, cô ôn tồn : “Cô tại em áp lực lớn như . Với thành tích hiện tại của em, thi đỗ Kinh Đại hề khó, em ? Điều quan trọng nhất bây giờ là em thả lỏng, đừng suy nghĩ nhiều quá. Cứ nhẹ nhàng bước phòng thi, vui vẻ trở về nhà là .”

Cô Chương là từng trải qua nhiều sóng to gió lớn. Cuộc đời bà nhiều rơi vực thẳm, nhưng nào bà cũng kiên cường vượt qua.

Từ Mộng với ánh mắt vui mừng của một thầy, dịu dàng của một bậc trưởng bối. Một học sinh ưu tú như , một tác phẩm xuất sắc như , là điều may mắn khó thể tìm .

Từ Mộng gật đầu.

Các thí sinh của trường chia thành nhiều nhóm, phần lớn thi tại trường. Từ Mộng thuộc về nhóm nhỏ thi ở một điểm thi khác. Điều đồng nghĩa với việc cô đặt khách sạn gần đó.

Phùng Yến Văn cũng sớm lo lắng. Bà hy vọng con gái thi tại trường, nếu sẽ tính toán . Kết quả đúng là như ý .

“Con thi ở trường ?”

“Vâng ạ, nhưng cũng đừng lo lắng quá, cứ ở nhà dưỡng thai cho . Dạo trời nóng, con nghĩ cứ đặt một khách sạn bên ngoài trường thi là .”

Dạo thời tiết oi bức, lòng cũng cảm thấy bồn chồn. Từ Mộng ngủ ngon, mà Phùng Yến Văn còn ngủ tệ hơn. Gương mặt trái xoan vốn đầy đặn của bà dạo gầy rộc trông thấy.

hôm thi đại học, thầy Hạ dẫn đội đưa học sinh trường. Ngoài việc dặn dò giữ tâm lý thoải mái, thầy còn :

“Buổi trưa vẫn sẽ ở đây đợi các em. Cơm trưa sẽ sắp xếp thống nhất cho cả nhóm. Nơi ở cũng là nơi sắp xếp chung. cảnh cáo các em chạy lung tung, tự ý rời khỏi khách sạn. Đến lúc đó ảnh hưởng đến kỳ thi, hoặc xảy chuyện gì ngoài ý thì đừng trách nể tình.”

Khi câu “đừng mẩy, đòi hỏi đặc quyền”, thầy cố tình liếc Từ Mộng.

Thầy giáo nổi tiếng là tính tình . Sau khi tìm hiểu sự việc ồn ào đây, ấn tượng của thầy về Từ Mộng cũng gì.

Môn thi đầu tiên là Ngữ văn, Từ Mộng cảm thấy bài tệ. Mặc dù kiếp cũng từng thi đại học, nhưng đề thi thế nào thì ai mà nhớ cả đời. Đối với cô, cũng giống như những khác, tất cả đều dựa chính .

Ăn cơm trưa xong, thầy Hạ bắt đầu phát chìa khóa phòng. Đến lượt Từ Mộng, thầy còn đặc biệt dặn dò một câu: “Phòng vốn dĩ là giữ để nghỉ trưa, bây giờ nhường cho em. Em cứ ở yên trong khách sạn nghỉ ngơi cho , đừng chạy lung tung.”

Thầy nhưng vẻ mặt tỏ rõ sự ghét bỏ, như thể cảm thấy cô đang vẻ đặc biệt.

Từ Mộng định gì đó nhưng thôi. Mặc dù tính tình , nhưng dù thầy Hạ cũng cho cô một căn phòng.

Ngụy Hương : “Kệ thầy , thi xong ai còn nhớ ai nữa. Thầy cũng chỉ thể oai giáo viên bây giờ thôi.”

Lời thì là . Từ Mộng với cô bạn: “Còn mấy ngày nữa là giải phóng . Thi xong định gì?”

Ngụy Hương duỗi vai: “Tớ học bơi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-kinh-thanh-thap-nien-90/chuong-205.html.]

Kiếp , hình như Ngụy Hương chính là c.h.ế.t đuối!

Từ Mộng nở một nụ gượng gạo: “Bơi ở bên ngoài nguy hiểm lắm.”

Ngụy Hương: “Mùa hè trong làng tớ đều sông nhỏ bơi. Chỗ sâu nhất cũng chỉ đến n.g.ự.c thôi, nguy hiểm . Cậu về vùng nông thôn bao giờ ?”

Nhìn thấy vẻ mặt vô tư của Ngụy Hương, Từ Mộng thể nổi nữa. Cô bây giờ gì với Ngụy Hương cũng vô dụng.

Hai mở cửa phòng, một luồng nóng ập mặt. Căn phòng hướng Tây Nam, gì che chắn, bên trong nóng như một cái lồng hấp. Đừng là nghỉ trưa, chỉ bước thôi cảm thấy ngột ngạt.

Đến lúc , Từ Mộng dù ngốc đến mấy cũng chơi xỏ. Thầy Hạ nếu phòng, lẽ cô sắp xếp về nhà nghỉ ngơi. Buổi trưa đến ba, bốn tiếng, đủ thời gian mà còn nghỉ ngơi hơn.

Ngụy Hương bắt đầu hoang mang: “Làm bây giờ? Chỗ thể nghỉ ngơi .”

“Cậu đợi chút, để tớ nghĩ cách.” Từ Mộng suy nghĩ một lát, cầm chìa khóa đến quầy lễ tân: “Phòng nóng quá, thể đổi cho chúng cháu một phòng khác ạ?”

Mấy ngày nay kinh doanh , lễ tân cũng bận. Cô gái nhỏ đang dán mắt tivi ở sảnh, thiếu kiên nhẫn : “Làm gì nhiều phòng để mà đổi. Ai cũng đổi thì khách sạn chúng lấy phòng?”

Thấy Từ Mộng vẫn , cô bé liếc cô một cái: “Còn việc gì nữa?”

Từ Mộng: “Phòng phân cho chúng cháu đặc biệt nóng, buổi trưa thể ngủ . Hay là cháu trả thêm tiền, chị đổi cho cháu một phòng hơn ?”

Cô bé lễ tân mười sáu, mười bảy tuổi, đang xem đến đoạn gay cấn thì phiền, vốn chút bực . Thấy Từ Mộng cứ hỏi tới hỏi lui, cơn tức liền bốc lên, giọng điệu mấy thiện cảm: “Có tiền cũng . Phòng khách sạn chúng đặt hết .”

lúc , Từ Giai cầm một chai nước đá, từ bên ngoài . Thấy cô ở quầy lễ tân liền : “Là phân phòng đó ? Bọn tớ đến đây xem một ngày , phòng đó ai cũng ở. Ai bảo lo lót với thầy Hạ gì!”

Hóa thầy Hạ sớm dẫn cô đến đây xem phòng.

Ngụy Hương tức chịu nổi, run giọng hỏi: “Khi nào đến đây xem? Sao thầy Hạ với chúng tớ?”

Từ Giai : “Chắc là thầy quên với các đấy. Ai bảo các lo tạo quan hệ với thầy gì?”

Nói , cô huýt sáo, thong dong bước trong.

Đến lúc , gần như thể khẳng định, thầy Hạ cố tình gây khó dễ cho họ. Những học sinh cùng thầy, ngoài Từ Mộng và Ngụy Hương là lớp khác, còn hầu hết đều là học sinh lớp thầy dạy. Những sớm biếu quà cho thầy để tạo điều kiện thuận lợi trong kỳ thi hôm nay.

Thương lượng kết quả, dù Từ Mộng hết lời, thậm chí móc cả trăm đồng , lễ tân vẫn tỏ thể đổi phòng cho họ.

thế nào cũng .

Từ Mộng nghiến răng: “Chúng lên.” Cô tin sống thể nước tiểu c.h.ế.t ngạt.

Trên giường khách sạn trải chiếu, Từ Mộng và Ngụy Hương hợp lực lấy chiếu xuống, trải thẳng hành lang. Họ lấy ga trải giường, tìm một cây gậy, treo ga lên rèm che. Quạt điện trong phòng dọn cắm ở cửa, thổi hành lang. Hành lang vốn mát mẻ, quạt thổi càng thêm dễ chịu.

Phòng của hai vốn ở cuối dãy, đối diện cũng là hai nữ sinh dự thi. Thấy , họ cũng cảm thấy phiền. Hai chào hỏi một tiếng dứt khoát xuống đất nghỉ ngơi.

Nghỉ ngơi như tự nhiên bằng giường, nhưng Từ Mộng quen ngủ ván cứng cả năm nay nên cũng cảm thấy vấn đề gì. May mà Ngụy Hương cũng yếu đuối, hai xuống là gần như ngủ ngay lập tức.

Buổi trưa ngủ hai tiếng, khi trong phòng động tĩnh thì hai cũng tỉnh.

“Thế nào?” Từ Mộng hỏi.

Ngụy Hương duỗi : “Tớ thấy cũng tệ lắm.”

Lúc trong phòng vẫn còn nóng, thể ở . Buổi chiều nắng chiếu chắc sẽ còn nóng hơn.

Hai là nhóm đầu tiên xuống sảnh, cũng sách mà chỉ nhắm mắt dưỡng thần. Lúc nhóm của Từ Giai xuống, thấy Từ Mộng và Ngụy Hương ngẩn ngơ ở quầy lễ tân, còn tưởng buổi trưa hai họ nghỉ ngơi. Mấy cô gái chụm đầu xì xào một trận phá lên , như thể kể chuyện gì đó buồn .

Thư Sách

Ha hả, cứ để cho các đắc ý mấy ngày !

 

Loading...