Mỹ Nhân Dưới Núi Hương Sơn - Chương 88
Cập nhật lúc: 2025-08-07 02:51:23
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôn Chàng Có Được Không?
Sau khi rời , Khổng Lâm Vũ còn chu đáo đóng cánh cửa tông hỏng.
Đến lúc , Liễu Phù Doanh đang trốn trong màn giường mới vén rèm lên.
Ánh trăng xuyên qua song cửa sổ rọi trong phòng, vết m.á.u đất vẫn còn tươi rói khô. Chỉ là một lát , nhưng Bùi Chu Tế vẫn lưng, thấy phản ứng.
A Chu?
Liễu Phù Doanh gọi , lúc mới dịch chuyển bước chân.
Xoay , vẻ lạnh lùng nãy đối diện với Thẩm Tu Niên cũng đồng thời tan biến.
Trở trong màn, liền khuỵu gối xuống, nửa quỳ với tư thế ngước , đó kéo lấy hai tay Liễu Phù Doanh nắm chặt, màn rèm buông phía lưng khẽ lay động, giống như tâm trạng bất an đang chao đảo của lúc .
Kẻ đánh là , nàng gì ?
Liễu Phù Doanh dịu dàng, an ủi mắt .
Cũng thấy chút buồn .
Vừa nãy còn vẻ g.i.ế.c , giờ đỏ mắt quỳ mặt nàng, cứ như thể kẻ thương là .
Hắn trả lời, cứ như chằm chằm nàng chớp mắt.
Sao ?
Hắn vẫn gì, lắc đầu cũng gật đầu, cứ như chằm chằm nàng, như thương yêu.
Chàng gì , giận dỗi ?
Nỗi buồn trong mắt Bùi Chu Tế hiện lên nhanh, dường như cả một bầu tâm sự , nhưng cố nén , ánh mắt cố chấp và ẩn nhẫn khiến mềm lòng, ôm lòng mà dỗ dành thật kỹ.
Chàng đừng như mà, hôn một cái ?
Liễu Phù Doanh cúi xuống, đôi môi mềm mại khẽ đặt lên trán , đến chóp mũi, cuối cùng là lên đôi môi mềm mại, non nớt, còn đỏ tươi hơn cả con gái của .
Hắn thật sự quá , mỗi đều thể phát hiện một nét khác biệt.
Nhất là khi .
Liễu Phù Doanh từng dám , mỗi khi , lòng nàng vô cớ cảm thấy hưng phấn.
Hắn càng , nàng càng thích.
Ừm? Phu quân, khá hơn ?
Hắn khá hơn chút nào.
Thậm chí còn nghiêng về phía , ôm lấy eo nàng.
A Oánh, ép nàng, nhưng lẽ nào nàng vốn dĩ từng nghĩ đến việc hòa ly, nàng vẫn luôn dỗ dành , vẫn luôn kéo dài, chăng nàng chỉ chờ đến khi quen với phận , đó chuyện sẽ chìm quên lãng?
Hắn ngẩng đầu trong vòng tay nàng, hai mắt ướt át.
Nàng trong lòng nàng chỉ , nàng nàng yêu , nhưng rốt cuộc nàng yêu bằng thứ tình yêu nào?
Nàng chỉ yêu vẻ ngoài của thôi ? Hắn hỏi.
Nghĩ một lát, nhíu mày tiếp tục hỏi: Hay là, nàng chỉ đơn thuần tận hưởng cảm giác yêu?
Liễu Phù Doanh chớp mắt, mím môi trả lời thế nào.
Thực thông minh, một chút cũng ngốc, cái gì cũng rõ.
vẫn cứ yêu, yêu đến mức nỡ nghĩ nàng quá tệ.
A Oánh, nàng sẽ ấp ủ kế hoạch gì đó trong lòng, đợi đến ngày nào chán ghét vứt bỏ một nữa chứ? Không , nàng sẽ đúng ?
Lời hỏi như một đứa trẻ, Liễu Phù Doanh khỏi cong môi mỉm .
Nàng cái gì? Bùi Chu Tế lộ vẻ nghi hoặc, nàng nghiêm túc một chút.
A Oánh, nàng dù thấy nhưng cũng . Nàng xem kìa, ngay cả bước đưa nàng cũng dám, nhát gan hèn nhát đến thế, thể gánh vác trách nhiệm của một trượng phu mà chăm sóc nàng cho .
Hắn đang hơn Thẩm Tu Niên gấp nghìn , sẽ chăm sóc nàng thật .
Bảo nàng hãy nhiều hơn, hãy nhớ rằng hơn Thẩm Tu Niên.
A Oánh, nàng .
Nói cái gì cơ?
Hắn lộ vẻ bất mãn, chợt lóe dậy, đó nhào nàng xuống giường: Nàng gì mà.
Liễu Phù Doanh mà , cố tình mở miệng.
Nàng .
Nói nàng sẽ bỏ rơi , nàng mãi mãi yêu .
Nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-duoi-nui-huong-son/chuong-88.html.]
Hắn nâng niu khuôn mặt Liễu Phù Doanh, ánh mắt nàng mãi . A Oánh, cầu xin nàng, nàng ?
Liễu Phù Doanh đưa tay lên, cũng nâng niu khuôn mặt , chỉ hỏi: Sao thích đến cơ chứ?
Nếu nhận câu trả lời như ý, càng gần như phát điên.
Nàng vì cứ chịu , cầu xin nàng đến thế , Tô Nguyệt Huỳnh, sẽ dõi theo nàng, gì thể giữ chân , sẽ mãi theo nàng, nàng đừng hòng vứt bỏ .
Còn ?
Thấy nàng , Bùi Chu Tế chỉ cảm thấy tức đến nghẹn, cắn nhẹ lên môi nàng như nuốt chửng.
Suýt! Liễu Phù Du đau đớn đẩy , môi cắn bật máu, Bùi Chu Tế, là chó ?
Là chó thì ?
Bùi Chu Tế dùng ngón tay cái nhẹ nhàng xoa xoa vết thương môi nàng, lực đạo nặng nhẹ.
Ta cho nàng , mũi thính lắm, bất kể nàng , vẫn sẽ tìm nàng, nàng đừng hòng vứt bỏ nữa.
Nghe rõ ?
Đừng nữa, hỏi nàng rõ ?
Bùi Chu Tế tức giận, trao những nụ hôn càng thêm mãnh liệt.
Tay chén đó cứa rách, lúc vẫn còn dính máu, khi ôm lấy khuôn mặt Liễu Phù Du vấy bẩn lên nhiều, dùng chiếc yếm màu trắng ngà xé xuống lau sạch, ném ngoài màn trướng rơi xuống đất, vết m.á.u chiếc yếm trong đêm xuân tràn đầy ý vị, trông càng thêm yêu mị tuyệt .
…
Mặc dù Thẩm Tu Niên đưa Liễu Phù Du về, nhưng dù chỉ một cũng đến viện của mẫu .
Sự điên loạn lắng xuống, ở mẫu đang mê man giường.
Vào trong phòng, Thẩm Tu Niên xuống bên giường.
Mẫu giường mặt mày tái nhợt, đôi mắt nhắm nghiền, chỉ miệng ngừng lẩm bẩm.
Ta g.i.ế.c nàng, cố ý, …
Thẩm Tu Niên thả lỏng , trút sự mệt mỏi đè nén.
A Âm, con đừng trách , đừng trách , nếu trách thì… đừng trách .
Đáp nàng, chỉ vài tiếng thở dài nặng nề của Thẩm Tu Niên.
Người trong miệng mẫu là con gái của bạn thuở thiếu thời của nàng, Hứa Lương Âm.
Hứa Lương Âm từng ở nhà một thời gian, đó gặp tai nạn c.h.ế.t ở ao sen phía hậu viện, mẫu tự trách chăm sóc chu đáo nên mới khiến đứa trẻ gặp chuyện, cũng từ đó mà sinh tâm ma.
Người ngoài , chuyện năm đó chỉ là một tai nạn.
thực , cái c.h.ế.t của Hứa Lương Âm là tai nạn, mà là do mẫu tính toán kỹ lưỡng!
Tướng quân… Tướng quân… Tướng quân…
Lúc vị tướng quân trong miệng mẫu là phụ của Thẩm Tu Niên, Thẩm gia hai đời tướng, phụ từ cũng là một hùng lừng lẫy chiến công.
Đáng tiếc, chuyện nhà của Thẩm gia cũng là những chuyện thối nát thể công khai.
Tu Niên! Mẫu đột nhiên kêu lớn.
Thẩm Tu Niên đầu , thấy nàng mở mắt nhưng ánh mắt đầy vẻ thất thần, hai tay vung vẩy giữa trung như nắm bắt điều gì.
Mẫu .
Thẩm Tu Niên nghẹn ngào, cổ họng run rẩy.
Nếu năm đó ôm con về Thẩm gia, sẽ tất cả những điều ?
Mẫu cho con , bây giờ con đây?
Gà Mái Leo Núi
Liễu Phù Du và Khương Tố Tố, cả hai đều nên đây.
mẫu thấy tiếng , một trận phát bệnh, nàng nhắm mắt ngủ .
Sáng sớm hôm , Liễu Phù Du Bùi Chu Tế đưa cửa.
Thôi , về , các con cũng nên thức giấc , đêm qua thấy chắc chắn chúng nhớ lắm, cũng A Uẩn đêm qua .
Liễu Phù Du chỉ cho phép Bùi Chu Tế tiễn đến cửa hông.
Vừa bước khỏi cửa hông định gì nữa thì ngoài ngõ chợt tiếng gọi nàng.
Phù Du tỷ tỷ, sớm thế , tỷ đang gì ở đây?
Liễu Phù Du nín một đầu , ngoài ngõ chính là Thẩm Nghi Lương, cũng chỉ mới gọi nàng như .
Bên trong cánh cửa cách đó một bước, Bùi Chu Tế cũng bất giác biến sắc.
Hắn thấy gì?
Phù Du, tỷ tỷ?