MUỐN TÔI THA THỨ CHO BỐ MẸ, TÔI BỎ LUÔN CHỒNG CON ĐI TÌM TỰ DO - 7
Cập nhật lúc: 2025-09-28 10:22:08
Lượt xem: 670
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
bắt đầu tìm chứng cứ Giang Niệm từng tổn thương .
Những điều từng , từng bố phủ nhận, giờ bà cặm cụi xác minh.
Giang Niệm học trường vớ vẩn, giả bằng cấp cũng khui .
Trường đại học đang đàm phán từ chối nhận cô giảng viên.
“Bố con vốn gần mép đường như , là kéo ông .”
“Người ông cứu là Giang Niệm, cũng xem như đền bù cho trong lòng.”
“ Tường Tường yên tâm, bố con liệt giường cả đời, cũng sẽ phiền con.”
“Nửa đời của như một trò . Người lớn gây họa, thì nên tự chịu.”
đáp:
“Những thứ như thất vọng và tổn thương, cần giải thích.”
“Con sẽ đến thăm hai , con c.h.ế.t tâm .”
Đầu dây bên vang lên tiếng tuyệt vọng.
Cuối cùng, chính là ký đơn đồng ý phẫu thuật cắt bỏ hai chân của bố .
Châu Bỉnh An bận như con .
Anh từ chối ca phẫu thuật đặt ở bệnh viện Nhi lớn, khoa Tim mạch.
Lại để Giang Niệm tìm bác sĩ Tây, phẫu thuật ở một phòng khám tư.
Hiệu quả giảm sút nghiêm trọng.
Anh dám với .
Phẫu thuật xong còn dùng t.h.u.ố.c lâu dài, cần chăm sóc tận tình.
Bất đắc dĩ, gọi điện cho , mong về như , lo ba bữa ăn cho Châu Lạc Dương.
Đưa nó tái khám đúng lịch.
… điện thoại liên lạc .
Công ty của Vu Tĩnh hợp tác với Phó Bắc Hàn ở Mỹ.
Để thăng chức và tăng lương, đồng ý công tác dài ngày.
Phó Bắc Hàn đón Đoá Đoá về nhà chăm.
sống trong biệt thự của .
Đừng hiểu lầm.
Chỉ là quan hệ đối tác chiến lược.
Phó Bắc Hàn là một con nghiện công việc.
Trong mắt chỉ những thương vụ đếm xuể.
Tình yêu chỉ khiến chậm tay khi rút d.a.o mà thôi.
học nhiều điều từ .
Giá trị của việc đầu tư cho bản vượt xa việc bà nội trợ công nhận.
Ở xứ khai phá thị trường mới.
Vốn là bản năng của , đôi lúc vẫn nghĩ tới Châu Lạc Dương.
tổn thương tâm lý nó gây cho quá lớn.
Dù là ruột, cũng thể vô điều kiện tha thứ chỉ vì “mang nặng đẻ đau mười tháng”.
cao thượng như .
May mà Đoá Đoá bên cạnh.
Bé mang cho ấm áp và an ủi.
Ở một mức độ nào đó, huyết thống còn quá quan trọng.
Người yêu thương thì sẽ yêu thương đáp .
Tâm lý của Đoá Đoá chữa lành .
Bé bước khỏi bóng tối.
Hóa nỗi nhớ cha thành mưa tưới mầm non trưởng thành.
Nụ rực rỡ như ánh mặt trời.
Để cảm ơn , Phó Bắc Hàn đồng ý hợp tác sâu hơn với công ty của Vu Tĩnh.
Lúc chia thưởng lớn, Vu Tĩnh ôm chầm lấy , hôn lấy hôn để:
“Chị em ! mà, sự nghiệp mới là phúc khí lớn nhất của đời !”
Một năm , về nước.
Vừa xuống máy bay.
Châu Bỉnh An ôm hoa, dẫn theo Châu Lạc Dương đến đón.
“Mẹ ơi, con và ba đến đón !”
Mặt nó tái nhợt, gầy nhom, trông như gió thổi là bay.
Bộ vest Châu Bỉnh An mặc xù lông, vẫn là cái mua cho hai năm .
Nghe , để chăm con, xin nghỉ suốt, chạy qua chạy giữa bệnh viện và nhà, mệt như trâu cày.
Công việc đối thủ cướp hết, chức vụ và lương lụn bại từng bước.
Thấy mặc váy vàng nhạt, khí chất điềm đạm, bên cạnh là Đoá Đoá mặc đồng bộ, tay nắm tay.
Châu Lạc Dương sụp đổ:
“Mẹ! Mẹ cần con nữa ? Con mới là con ruột của mà!”
Châu Bỉnh An đầy tình cảm:
“Vợ , đây là cúc vạn thọ em thích nhất. Nghĩa là kiên cường vượt khó, bao giờ bỏ cuộc.”
“Tình yêu dành cho em cũng . Quay với , đời sẽ buông tay nữa.”
Anh kéo một bên:
“Anh hối hận ! Ngay khoảnh khắc Giang Niệm trèo lên giường, cô hề trong sáng như tưởng tượng.”
khẩy.
Nếu đưa cả loạt ảnh hồi cấp ba của Giang Niệm ngủ với trai tóc vàng máy tính , chắc ngủ với cô luôn .
Anh mắc chứng sạch sẽ.
Đó cũng là lý do từng cho , sợ tiếp xúc với đàn ông khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muon-toi-tha-thu-cho-bo-me-toi-bo-luon-chong-con-di-tim-tu-do/7.html.]
“Châu Bỉnh An, giống kiểu thích nhặt rác tái chế lắm ?”
Nụ mặt biến mất.
Đàn ông hối hận, níu kéo vợ cũ…
Không vì còn yêu.
Mà là nhận , mất mới những ngày tháng đó, tệ đến mức nào.
Muốn cô dọn đống đổ nát.
vứt bó cúc thùng rác:
“Dù sống nổi , sẽ chu cấp nuôi Châu Lạc Dương đến năm mười tám tuổi.”
“Đừng mong tình . Trẻ con cứ nhỏ tuổi là quyền tổn thương .”
“Nếu gì bất ngờ, sẽ sống một tương lai rực rỡ, bao giờ gặp .”
Có thể thấy tàn nhẫn.
Không .
Tuổi thơ quá nhiều bất hạnh.
Tương lai đầy chông gai, thể mang theo quá nhiều hành lý nặng nề.
chờ lâu, chờ cho trời sáng, chờ mọc.
Từ nay, sống chỉ vì bản .
Mẹ gọi điện cho .
Giọng già nua hẳn .
Bà bán nhà, thuê một căn phòng nhỏ ở khu ổ chuột, bẩn chật chội.
Bố liệt giường, chẳng buồn lau massage cho ông nữa.
Người ông đầy những vết loét.
Giang Niệm khui hết mạng.
Như chuột chui cống.
Chỉ trốn trong nhà.
Hai thường xuyên cãi .
“Tất cả là do ! Ai bảo đòi xét nghiệm ADN!”
“Đồ con tiện nhân! Mẹ nuôi mày hai mươi mấy năm, mày trả ơn thế ?!”
Họ thường xuyên đ.á.n.h mặt bố – thể tự lo cho bản .
Ông chỉ còn gào lên bảo dừng .
oai nghiêm của “gia trưởng”, tan biến cùng với việc tiểu tiện kiểm soát.
Cảnh tượng đó, đây từng dám mơ tới.
Mẹ hỏi thể đến thăm bà .
lạnh lùng từ chối.
Ba ngày , tin tức địa phương đưa tin:
Một gia đình ba c.h.ế.t ngạt khí CO do cố ý gây án.
Mẹ để di thư.
Tiền bán nhà, tiền tiết kiệm của bố, bà để hết cho .
“Mẹ nợ con. Hẹn kiếp trả .”
bầu trời xám xịt, lòng thầm cầu nguyện:
“Kiếp … đừng gặp nữa.”
Gió lạnh cuốn theo lá khô, từng đợt tê tái lòng .
Người yêu, hận… đều rời xa.
Một bàn tay nhỏ bé nắm lấy tay .
Ấm áp.
Chữa lành.
Người bất hạnh muôn hình vạn trạng.
phận để chúng gặp – để cùng tìm hạnh phúc mới.
Công ty của Vu Tĩnh kiếm một mớ lớn, chia cho phần thưởng cực hậu hĩnh.
Để cảm ơn chữa lành cho Đoá Đoá, Phó Bắc Hàn tặng cổ phần công ty.
chính thức đạt tự do tài chính.
Vu Tĩnh bao nguyên máy bay riêng.
Dẫn bay đến phía bên địa cầu, tắm nắng.
Bãi biển, ô che nắng, mẫu nam.
Massage tinh dầu.
Tận hưởng cuộc sống hết cỡ.
Điện thoại chợt vang lên.
Là tiếng say xỉn của Châu Bỉnh An, là bài văn xin con trai gây chuyện, sa thải…
“Là của … đáng lẽ nên để em nối quan hệ với bố vợ…”
chẳng buồn .
Đưa điện thoại cho trai bên cạnh.
Giọng trầm ấm đầy từ tính của khiến đầu dây bên bật t.h.ả.m thiết.
từng trải qua những ngày đen tối như .
Rất đau.
Sau nhiều thất vọng, mới nhận – một vẫn là nhất.
May , bước khỏi nỗi đau.
Thời gian giúp loại bỏ những thứ vốn đủ vững vàng.
lên bầu trời xanh ngắt.
Nhảy xuống biển, bơi giữa đại dương bao la.
Trời cao biển rộng, mỗi ngày là một ngày để sống hết .