MUỐN TÔI NUÔI THẰNG CHÁU ĐÍCH TÔN, TÔI ĐÒI LẠI TIỀN, ĐUỔI LUÔN LŨ ĂN BÁM - 8

Cập nhật lúc: 2025-11-24 13:12:40
Lượt xem: 452

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc đầu giấu cô vì sợ cô loạn. Giờ thì đấy, nhất cô tự điều, đừng để tụi tay!”

 

c.h.ế.t lặng vì sốc, mà vì quá đỗi thất vọng.

 

Anh thể với . Nếu tin , sẵn sàng cần con cũng , chỉ cần tình yêu đủ lớn.

 

chọn lừa dối. Không chỉ lừa , mà còn đồng lõa với cả lũ súc sinh nhà họ Ngô.

 

thể chấp nhận. Không bao giờ!

 

lập tức nộp đơn kiện ly hôn.

 

Con gái đủ mười tám tuổi, cần phân xử quyền nuôi dưỡng.

 

Căn nhà ghi tên con gái , gì để tranh cãi.

 

Chỉ còn một vấn đề: tiền tiết kiệm.

 

Ba triệu chuyển sang tên con từ lâu, đầu tư quỹ riêng. Ngô Chí quyền đụng một xu.

 

Tính , chỉ còn 500 ngàn tiền mặt. Ngô Chí thì giữ 1,8 triệu – chính là cái gọi là “quỹ tiết kiệm cho Ngô Hằng”.

 

Tổng cộng tài sản hiện tại thể chia là 2,3 triệu .

 

rõ ràng, từng chữ như đinh đóng cột:

 

tính kỹ . Mấy năm nay chuyển cho Vương Mai tổng cộng 200 ngàn .

 

Trả nợ cờ b.ạ.c cho Ngô Triệt thêm 300 ngàn nữa. Tổng cộng 500 ngàn , trừ phần .

 

2,3 triệu chia đôi là 1,15 triệu mỗi . tự tiện đốt 500 ngàn , nên phần chỉ còn 650 ngàn .”

 

cứ tưởng sẽ lăn ăn vạ như khi.

 

Không ngờ… gật đầu, nhanh đến mức còn kịp khinh bỉ.

 

“Anh lấy một xu nào cả. Tất cả để cho em và con.

 

… đừng ly hôn! Anh sai , sai ! Em giữ tiền, chỉ xin cái thẻ phụ thôi…

 

Đừng ly hôn, Tô Sướng. Làm ơn!”

 

mềm lòng. Một chút cũng !

 

Hắn hối hận? Hối hận cái gì?

 

Hắn vẫn tiếc nuối chuyện con trai. Hắn vẫn đau đáu chuyện “đập bát” lúc c.h.ế.t. Vậy vài năm nữa, khi yếu , đầu nhịn nhục vì Ngô Hằng thì ?

 

Không! để con gái sống trong vòng xoáy tranh giành tài sản vì cái văn hóa lạc hậu rác rưởi !

 

Tài sản của , chỉ để cho con gái . Đứa nào mơ cũng chỉ mơ giữa ban ngày.

 

kiên quyết ly hôn.

 

Vương Mai tin, lập tức lao tới công ty như ch.ó dại chọc mù mắt:

 

“Ly hôn thì ly! công ty sang tên con cái !

 

Sau đó mấy c.h.ế.t chung sống riêng thì kệ mấy !”

 

Bà già cũng gào lên như lên đồng:

 

“Công ty đó vốn là của A Chí! Là của nhà ! Phải giao cho đại tôn tử!

 

Đừng mơ ăn hết một !”

 

rằng, vung tay tát Vương Mai một phát vỡ quai hàm:

 

“Cút! Mày chắc là hoang tưởng cấp độ nặng đấy!

 

Mày còn loạn, tao gọi luôn trường báo hủy hồ sơ đại học của con mày bây giờ!”

 

Không moi gì từ , lũ súc sinh đó chuyển mục tiêu sang con gái .

 

Bà già tóm tóc con bé, lôi đến phòng công chứng, ép con ký giấy chuyển nhượng nhà cho Ngô Hằng.

 

tin phóng như bay tới, tim nhảy khỏi lồng ngực.

 

Vừa tới nơi, thấy Ngô Chí đến .

 

Anh chắn mặt con gái, gầm lên giận dữ:

 

“Mẹ! Sao thể tay với Siêu Siêu? Nó là cháu ngoại của đấy!”

 

Bà già mặt trơ như mo nang:

 

“Con gái thì là cái thá gì? Nó xứng mà giành với Tiểu Hằng!”

 

tóc con gái giật đứt từng mảng, m.á.u sôi lên tận óc.

 

định xông lên xử bà , thì Ngô Chí tay .

 

Anh xô bà già ngã dúi dụi, hét lên:

 

“CÚT HẾT! mù mắt mới lời các ! Từ hôm nay, còn , còn em!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/muon-toi-nuoi-thang-chau-dich-ton-toi-doi-lai-tien-duoi-luon-lu-an-bam/8.html.]

BIẾN KHỎI CUỘC ĐỜI TÔI!”

 

Lời dứt, Ngô Triệt – tên đầu đất – lao đ.ấ.m một cú khiến Ngô Chí bất động đất.

 

buồn , chỉ dắt con gái rời . Mọi thứ với , c.h.ế.t từ lâu .

 

Thủ tục ly hôn kéo dài lê thê, bởi vì Ngô Chí vẫn c.ắ.n răng chịu ký.

 

Hắn ôm hy vọng thối nát, níu kéo như ch.ó bỏ rơi.

 

tưởng chuyện sẽ mãi như

 

Cho đến khi công an gọi điện tới.

 

Ngô Chí c.h.ế.t .

 

Ngô Triệt cũng c.h.ế.t .

 

Chuyện xảy vì tiền. Cũng như bi kịch nhà họ Ngô – đều xuất phát từ tham lam và ngu xuẩn.

 

Ngô Chí dồn đến đường cùng. Cứ ép mua nhà cho Ngô Hằng, ép sang tên công ty, bòn rút từng xu.

 

Hôm đó, khi Ngô Triệt vung tay định đ.á.n.h tiếp… Ngô Chí rút dao.

 

Từng nhát. Từng nhát.

 

Máu chảy như suối. Ngô Triệt c.h.ế.t ngay tại chỗ.

 

Ngô Chí cũng sống nổi.

 

Vương Mai từ phía đ.â.m một d.a.o thấu tim.

 

Kết thúc.

 

Bà già mất cả hai đứa con trai chỉ trong một ngày.

 

phát điên, lăn từ cầu thang xuống, sống sót nhưng… liệt .

 

tới bệnh viện, thấy Vương Mai còng tay lôi .

 

Ngô Hằng biến mất, lừa lao động chui ở nước ngoài, mất tích tìm .

 

giường bệnh bà già, hỏi một câu giấu trong lòng suốt bao năm:

 

gì nên tội mà bà hằn học đến thế?

 

sống t.ử tế, hiếu thảo, từng ngược đãi bà.

 

Sao bà cứ hằn học, khinh rẻ, mất sạch?”

 

mắt đỏ hoe, run rẩy môi đáp:

 

ghét cô… chỉ sợ cô quá giỏi. Sợ cô bỏ thằng Chí…

 

Nên dằn mặt cô , để cô dám coi thường nhà .

 

Cũng để thằng Chí chút tiền phòng khi cô bỏ …”

 

khẩy.

 

“Rồi ? Số tiền bà ‘phòng ? Bà đổ cả cái ổ rác rưởi của Ngô Triệt chứ gì?”

 

gào lên:

 

“Thì nó cũng là con ! Chẳng lẽ để nó c.h.ế.t đói, còn cô với thằng Chí ăn sung mặc sướng?

 

Nhà các giàu, các trách nhiệm!

 

sai! Là đạo lý! Cô con trai, cô hiểu !”

 

sai?

 

lạnh.

 

“Ừ, coi như bà đúng .”

 

lưng, định bước thì bà còn dám lên tiếng:

 

“Cô là con dâu , bây giờ thằng Chí còn, cô lo cho chứ? Ai lo nếu cô?”

 

, ánh mắt như đ.â.m xuyên thủng mặt bà :

 

“Bà còn mặt mũi mở miệng ?

 

Bà tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t hai đứa con, hủy luôn tương lai cháu nội. Giờ bà giở bài đạo đức giả để ép chăm?

 

mơ! Mà mơ còn thấy ác mộng!

 

Cứ đó mà để lũ dòi nó gặm bà từng khúc ! Không ai thèm rơi một giọt nước mắt !

 

Bà sống, là để gánh nghiệp! Chúc bà sống lâu! Để mà tận hưởng!"

 

Rác rưởi. Chấm hết!

 

hết

 

Loading...