Muốn Dựa Vào Em - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-12-11 19:30:04
Lượt xem: 75
Tần Noãn suy tư một chút, trong trí nhớ, hôm nay hẳn là lần đầu tiên cô gặp thiếu niên này. Buổi tối hôm qua sao lại mơ thấy anh được? Còn hoạ chân dung anh nữa?
"Đây hẳn là cái mà người ta gọi là — "duyên phận"? Tình yêu định mệnh?" Tần Noãn khẽ nỉ non, vốn là nói một mình, nhưng lại bị Cố Ngôn Thanh nghe được.
Anh liếc Tần Noãn một chút, ngữ khí nhẹ đáp: "Nghiệt duyên đúng hơn."
Tần Noãn kinh ngạc: "Anh biết em sao? Có phải chúng ta đã từng gặp nhau ở đâu rồi không?"
Thì ra là cô không nhớ rõ.
Cố Ngôn Thanh xem thường, "Tôi không biết."
Về sau, thấy Tần Noãn không phản ứng gì, anh cất bước dài muốn đi.
Tần Noãn sững sờ tại chỗ, suy nghĩ cảm thấy người này chính là họ hàng của trợ lý Thẩm tới đây thực tập chăng?
Thực tập sinh cũng chảnh như vậy à? Quả nhiên là do đi cửa sau.
Nhưng nhìn dáng vẻ của anh, chẳng lẽ là trước kia cô đã đắc tội anh sao?
Chờ chút, buổi tối hôm qua cô uống say đã xảy ra chút việc. Sáng nay, trên bàn lại thấy được chân dung của anh...
Không phải tối qua hai người đã gặp nhau đấy chứ?
Tần Noãn vuốt vuốt mi tâm, cẩn thận nhớ lại. Bên trong KTV cao cấp ở trung tâm thành phố, cô uống rượu say đi từ phòng khách ra... Có một chút ấn tượng loáng thoáng như vậy.
Tần Noãn ngây người một hồi, xoay người đi vào phòng làm việc Đổng sự trưởng.
Lúc Cố Ngôn Thanh bưng hai ly cà phê đẩy cửa trở lại phòng, hai người Lục Tinh và Tần Noãn đang nói đùa ở khu nghỉ ngơi. Trên bàn đặt một khung tranh, bên trong là chân dung của bà, nét vẽ thành thục lăng lệ, phác hoạ giống y như đúc một người phụ nữ cường thế trên thương trường là Lục Tinh.
"Dì rất thích quà tặng này, Noãn Noãn thật là khéo tay nha." Lục Tinh liếc mắt nhìn Cố Ngôn Thanh, nhưng lại cười nói với Tần Noãn.
Khả năng phác hoạ của cô gái nhỏ cũng không tệ. - Cố Ngôn Thanh suy nghĩ trong lòng, bày cà phê xuống trước mặt hai người, ngữ khí vừa ôn hoà vừa cung kính:
"Đổng sự trưởng, cà phê của bà đây ạ, mời dùng."
Lời nói vừa dứt, biểu tình trên mặt Cố Ngôn Thanh cứng lại một chút. Anh tới đây làm thư ký, sao lại giống với nhân viên phục vụ khách sạn thế này?
Lục Tinh nín cười.
Nhưng Tần Noãn lại không nghe ra cái gì bất thường, chỉ bưng ly cà phê nhấp một ngụm, vành tai hơi nóng.
Cô đã nhớ được chuyện vào buổi tối hôm qua. Cụ thể thì cô không nhớ rõ, nhưng cô biết mình đã mặt dày theo đuổi người ta, còn nôn lên người anh nữa.
Thật là mất mặt!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/muon-dua-vao-em/chuong-8.html.]
Cũng may, Cố Ngôn Thanh đưa cà phê xong liền đi ra ngoài. Trong văn phòng chỉ còn lại hai người là cô và Lục Tinh, lúc này cô mới hơi thoải mái chút.
Lục Tinh đưa cho cô một dây chuyền hồng bảo thạch Bvlgari kiểu mới nhất của bản số lượng có hạn, Tần Noãn kinh ngạc từ chối: "Thứ này quá quý giá rồi ạ, cháu không thể nhận được."
"Có cái gì mà không thể nhận chứ? So với chân dung này của cháu, nó không đáng kể chút nào. Nếu cháu đeo dây chuyền này lên khẳng định sẽ rất đẹp nha." Lục Tinh kín đáo cưỡng ép tặng cho cô.
Lúc Tần Noãn sắp ra về, bà hỏi: "Có ai đón cháu không?"
"Cháu đón xe về là được rồi ạ."
"Như vậy à —" Lục Tinh suy nghĩ một chút, "Vậy cháu chờ một chút, dì bảo Tiểu Cố đưa cháu về. Nó có bằng lái rồi, kỹ thuật lái xe cũng được."
Nói xong, bà nối máy riêng với trợ lý Thẩm, "Thằng bé đâu? Kêu nó đi lấy xe đưa tiểu thư Tần Noãn về."
...
Từ đại sảnh công ty đi ra, cô đã thấy Cố Ngôn Thanh đứng cạnh cửa xe đợi mình.
Tần Noãn ngồi vào ghế phụ, nghĩ đến chuyện tối hôm qua thì có chút không tự nhiên. Cô cuồng ngại hai tiếng, "Chuyện này... làm phiền anh vậy."
Thần sắc của Cố Ngôn Thanh bình thản: "Là bổn phận của tôi."
"Dây an toàn kìa." Anh nhắc nhở cô.
Tần Noãn thắt dây an toàn, thuận tiện nói địa chỉ: "Biệt thự phía Nam ngoại ô."
Trên đường, Cố Ngôn Thanh luôn trầm mặc, Tần Noãn tuỳ tiện tìm được chủ đề để hỏi: "Anh tên gì vậy?"
"Bèo Nước Gặp Nhau."
"... Dì Lục Tinh gọi anh là Tiểu Cố, vậy em cũng gọi anh là Tiểu Cố vậy."
Cố Ngôn Thanh từ chối cho ý kiến.
"Tiểu Cố nha~" Đột nhiên, cô hô một tiếng cực kỳ thấm thía.
Cố Ngôn Thanh: "..."
Tần Noãn nói tiếp: "Em vừa nói chuyện với dì Lục Tinh. Sau này, dì ấy sẽ nâng đỡ cho anh. Anh thực tập cho tốt, tương lai tốt nghiệp rồi nói không chừng có thể vào làm ở tập đoàn Đằng Thuỵ. Nói anh nghe cái này, Đằng Thuỵ vậy mà là kim ngạch đầu ngành đấy, rất nhiều người chen lấn để vào đây. Anh nhất định phải nắm chặt cơ hội, tận dụng cho tốt nhé!"
Khoé miệng của Cố Ngôn Thanh giật một cái: "Vì sao em lại muốn nâng đỡ tôi?"
"Em và dì Lục Tinh vừa hay có quen biết, cho nên nói giúp anh một câu. Mặc dù anh là họ hàng xa của trợ lý Thẩm, nhưng có quan hệ vẫn dễ làm việc hơn nha, lại thêm em nói tốt cho anh, dì Lục Tinh nhất định sẽ càng coi trọng anh. Không phải cảm ơn đâu, em chỉ là thuận miệng vài câu thôi. Đừng ngại, coi như là em bồi tội chuyện tối hôm qua với anh đi."
"..."
Bên trong chiếc xe lại lần nữa rơi vào yên tĩnh.