Muốn Dựa Vào Em - Chương 71
Cập nhật lúc: 2024-12-25 10:46:56
Lượt xem: 34
Trên tay Tần Noãn và Tô Tử Hân mất người, cả hai có hơi bất ngờ, không kịp phản ứng.
Chu Thịnh Nam bị anh ôm, nhịp tim suýt chút chững lại.
Thật lâu sau, cô hồi phục tâm trạng, nhìn Cận Bùi Niên, ngữ khí bình tĩnh, "Về tiền thuốc men, tôi sẽ trả cho anh."
Bước chân của Cận Bùi Niên dừng lại một chút, đưa mắt đối mặt với cô.
Từ tối hôm qua đến giờ, đây là câu nói đầu tiên mà cô nói với anh.
Sắc mặt của Cận Bùi Niên trầm xuống, đè nén lửa giận, "Chu Thịnh Nam, thứ em thiếu anh chỉ là từng ấy tiền thuốc men thôi sao?"
Chu Thịnh Nam né tránh ánh mắt của anh, "Nếu đã hiểu rõ như vậy rồi, tôi sẽ trả tiền mặt cho anh."
Cận Bùi Niên khẽ nhếch môi, "Sợ em không trả nổi đâu."
"Tôi... từ từ trả."
Ra khỏi bệnh viện, Cận Bùi Niên trực tiếp ôm cô đến bãi đỗ xe. Anh liếc nhìn cô gái trong lòng mình một chút, nói: "Đã không rõ được, vậy em thiếu đi, lấy nửa đời của em đến đây mà trả."
Trong lòng Chu Thịnh Nam run rẩy.
Cận Bùi Niên thả cô trước cửa xe.
Chu Thịnh Nam dựa lên thân xe, nhìn về phía Cận Bùi Niên đang mở cửa, cười khẽ, "Được thôi, nhà anh thiếu người giúp việc sao? Nửa đời sau tôi sẽ làm trâu làm ngựa cho anh và mẹ anh. Không cần tiền công, coi như là tôi trả nợ."
Cận Bùi Niên nghe vậy liền nhìn sang cô, sắc mặt càng thêm trầm xuống.
Anh tới gần Chu Thịnh Nam, hai tay chống ra hai bên thân xe, vây cả người cô lại, "Em vừa mới nói gì, lặp lại lần nữa xem?"
Chu Thịnh Nam bị anh doạ, liền thu lại ý cười. Dưới sự bức bách cường thế của anh, cô cúi thấp đầu, không lên tiếng nữa.
Cận Bùi Niên nâng mặt cô lên, khiến cho cô phải ngẩng đầu đối mặt với mình. Lòng bàn tay của anh đảo qua môi cô, muốn cúi đầu hôn xuống.
Trong lòng Chu Thịnh Nam hoảng hốt, nghiêng đầu đẩy anh, "Đừng..."
Cận Bùi Niên bắt lấy tay của cô, hôn qua từng đầu ngón tay, trong lời nói vừa có sự dung túng, vừa có sự bất đắc dĩ, "Em nhất định phải kháng cự tôi như thế sao?"
Mi mắt của Chu Thịnh Nam run rẩy, muốn nói lại thôi, "Cận Bùi Niên, đã hai năm không gặp rồi, tôi không còn thích anh nữa."
Cận Bùi Niên nhìn cô, ánh mắt mãnh liệt, quanh thân dường như mang theo cay đắng.
Cuối cùng, anh cười nhạo một tiếng, "Anh thích em là đủ rồi."
Cận Bùi Niên ôm cô lên ghế phụ.
Lúc lái xé đến cửa bệnh viện, Cận Bùi Niên nhìn thấy mấy người Cố Ngôn Thanh và Tần Noãn. Anh dừng xe, hạ cửa kính xuống.
Cố Ngôn Thanh đi tới, "Cậu đưa các em ấy về trường đi, tôi có hẹn ở quán cà phê gần đây."
Thấy Cận Bùi Niên gật đầu, Cố Ngôn Thanh giúp các cô mở cửa xe.
Tần Noãn lên xe cuối cùng, trước khi ngồi vào trong còn vịn cửa nhìn anh, "Có hẹn? Nam hay nữ vậy?"
Cố Ngôn Thanh cười, "Là nam, một phó tổng của công ty phần mềm, muốn bàn một chút chuyện."
"À, em chỉ tiện hỏi thôi."
Cố Ngôn Thanh vén tóc của cô ra sau tai, "Tối qua em ngủ không ngon, buổi trưa ngủ bù thêm đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/muon-dua-vao-em/chuong-71.html.]
Tần Noãn lên xe, Cố Ngôn Thanh đóng cửa lại, phất tay với Cận Bùi Niên.
Thời điểm rời đi, trong đầu Tô Tử Hân và Tề Á Nhuỵ chứa đầy suy nghĩ về lời nói vừa rồi của Cố Ngôn Thanh.
Cận Bùi Niên ở đây nên hai người không tiện hỏi. Sau khi trao đổi ánh mắt với nhau, hai người nhao nhao cầm điện thoại, mở group chat của ký túc xá lên thảo luận.
Tề Á Nhuỵ: 【Buổi tối hôm qua cậu ngủ không ngon à? Làm gì với đại thần đó?】
Tô Tử Hân: 【Cùng câu hỏi *cười âm hiểm*】
Sau đó, hai người ra hiệu cho Tần Noãn nhìn điện thoại.
Tần Noãn: "..."
Cô trả lời: 【Tối qua từ bệnh viện về tới đã hơn hai giờ sáng, cho nên ngủ không ngon thôi. Cái gì cũng không có làm!】
Tô Tử Hân: 【Cái gì cũng không có làm?】
Tần Noãn: 【Mình ngủ trên giường, anh ấy ngủ ở ghế sofa.】
Tô Tử Hân: 【Cô nam quả nữ ở chung một phòng... Như vậy không khoa học!】
Tề Á Nhuỵ: 【Cậu là đại mỹ nhân mà không dụ hoặc nổi, xem ra lời đồn nói Cố Ngôn Thanh cấm dục xem ra là thật.】
Tần Noãn: "..."
Cô biết ngay hai người này chắc chắn sẽ hỏi như vậy!
Chỉ là, mặc dù Cố Ngôn Thanh không biểu hiện ra ngoài, nhưng tối hôm qua, trong lúc mơ mơ màng màng, cô đã nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm.
Dường như anh đã tắm rất nhiều lần.
Cho nên, lời đồn là giả.
Tần Noãn: 【Phong độ của bạn trai nhà mình tương đối thân sĩ, là chính nhân quân tử. Suy nghĩ của các cậu bậy quá rồi!】
Tô Tử Hân: 【...】
Tề Á Nhuy: 【...】
Tô Tử Hân: Mình đoán lý do từ cậu thôi. Nếu không, Cố Ngôn Thanh dù có thân sĩ, một buổi tối thôi cũng tháo xuống được.
Tần Noãn cẩn thận suy nghĩ.
Buổi tối hôm qua, ngoại trừ việc anh vì hiếu kỳ muốn nhìn hình xăm sau lưng cô, dường như thật sự không có làm chuyện gì quá đáng.
Chẳng lẽ lý do bắt nguồn từ cô thật?
Chu Thịnh Nam ngồi phía trước nhìn group chat của các cô đang trò chuyện, khẽ cười một tiếng, trả lời: 【Noãn Noãn, cậu đừng để ý tới hai người họ. "Thích" là sẽ làm càn, "chân ái" là sẽ kìm chế. Điều này nói lên đại thần nhà cậu đối với cậu là chân ái nha!】
Cận Bùi Niên dừng lại ở chốt đèn xanh đèn đỏ ở giao lộ, nghe thấy tiếng cười thì nghiêng đầu nhìn qua. Chu Thịnh Nam hình như cảm ứng được, cũng thuận mắt nhìn qua anh.
Trên mặt cô vẫn còn vương lại ý cười, vừa lúc chạm phải ánh mắt của Cận Bùi Niên không kịp có chút phòng bị.
Khoé môi của Cận Bùi Niên cong lên một chút, lẳng lặng nhìn cô.
Điện thoại rung lên, Chu Thịnh Nam cúi đầu tránh đi ánh mắt của anh.
Bên trong group chat, Tô Tử Hân hỏi: 【Tiểu Chu Chu, vậy người phía trước là đang làm càn với cậu hay là kìm chế vậy?】
Chu Thịnh Nam tắt điện thoại, quay đầu nhìn ra cảnh sắc bên ngoài cửa sổ.