Muốn Dựa Vào Em - Chương 68
Cập nhật lúc: 2024-12-24 17:52:13
Lượt xem: 40
Lúc Tần Noãn về tới ký túc xá, Tề Á Nhuỵ và Tô Tử Hân đã trở về, lúc này đang thu dọn phòng tắm.
Tề Á Nhuỵ cầm mấy đồ xốc xếch trong phòng tắm xếp lại ngay ngắn, nói: "Mình cảm thấy chúng ta nên mua một tấm thảm. Nếu không, khi tắm mà bị trượt chân cũng quá doạ người đi."
Tần Noãn đi qua phụ cô nàng, lại hỏi Chu Thịnh Nam, "Tiểu Chu Chu, cổ chân của cậu thế nào rồi? Không sao chứ?"
Chu Thịnh Nam ngồi trên giường đọc sách, lắc đầu cười nhẹ, "Mình không sao, không có gì nghiêm trọng đâu."
Vừa dứt lời, chuông điện thoại của Chu Thịnh Nam vang lên, là một số lạ. Cô mơ hồ nhận máy, "Alo, xin chào."
Bên kia trầm mặc một hồi, giọng nam quen thuộc truyền đến, "Em bị thương sao?"
Là giọng của Cận Bùi Niên.
Cả người của Chu Thịnh Nam hơi khựng lại, cúp máy.
"Sao Cận Bùi Niên lại biết được số điện thoại của mình thế?" Cô nhìn về phía Tần Noãn và Tề Á Nhuỵ.
Tề Á Nhuỵ cầm chổi quét đất, cảm giác được ánh mắt của Chu Thịnh Nam đang nhìn mình, cô nàng chê cười quay đầu, "Tối nay Điền Phi Chương muốn xem điện thoại của mình, nói cái gì mà kiểm tra định kỳ. Kết quả là sau khi cầm điện thoại của mình, anh ấy liền lưu số của cậu rồi nói cho Cận Bùi Niên... Mình không phải cố ý."
Chu Thịnh Nam mấp máy môi, "Chuyện mình vấp ngã cũng là cậu nói sao?"
Tề Á Nhuỵ vội vàng phủ nhận, "Cậu không thể oan uổng mình được nha. Mình vừa mới về đã thấy phòng tắm loạn tùng phèo, phải bắt tay thu dọn nên không có cơ hội nói cho Điền Phi Chương nha."
Mọi người đều biết quan hệ giữa Chu Thịnh Nam và Cận Bùi Niên có điểm gì đó là lạ, nhưng bình thường Chu Thịnh Nam khá trầm mặc, cho nên ai cũng không hỏi đến, dù sao cũng là riêng tư của người khác.
Tề Á Nhuỵ không hề có ý muốn giúp Cận Bùi Niên, tối nay chỉ đơn thuần là việc ngoài ý muốn!
"Có lẽ là Cố Ngôn Thanh," Tần Noãn nói: "Nhưng mình không có nói là cậu bị ngã, không biết làm sao anh ấy đoán được."
Chu Thịnh Nam nhìn hai người, thở dài cười khẽ, "Không có gì đâu, mình không có ý muốn trách các cậu."
Thấy Chu Thịnh Nam không hề tức giận, trong lòng của Tề Á Nhuỵ hiếu kỳ, thử thăm dò hỏi một câu, "Quan hệ giữa Cận Bùi Niên và cậu... là thế nào? Mình nhìn không giống bạn học Cao trung bình thường nha."
Ý cười trên mặt Chu Thịnh Nam nhạt đi. Trầm mặc một lát, Chu Thịnh Nam nhìn về phía bạn cùng phòng, "Anh ấy là bạn trai cũ của mình."
"..." Mặc dù mọi người đều đã nghĩ đến quan hệ này, nhưng bây giờ Chu Thịnh Nam lại tự mình thừa nhận, ba người lập tức ngẩn người, có hơi thất thần.
Chu Thịnh Nam không tiếp tục nói nữa, bỏ quyển sách xuống, kéo chăn qua nằm.
"Vậy hai người..." Tề Á Nhuỵ còn muốn hỏi, Tần Noãn vội kéo cô nàng.
Phát hiện cảm xúc của Chu Thịnh Nam không tốt, Tề Á Nhuỵ im lặng, trong ký túc xá đột nhiên trở nên yên tĩnh lại.
Mười phút sau, chuông điện thoại của Chu Thịnh Nam lại vang lên lần nữa, nhưng trong nháy mắt liền bị cô cúp máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/muon-dua-vao-em/chuong-68.html.]
Tiếng chuông lại vang lên, cô vẫn từ chối cuộc gọi.
Như vậy lặp đi lặp lại nhiều lần, Chu Thịnh Nam kéo số điện thoại kia vào sổ đen, bên tai rốt cục cũng được an tĩnh.
Biết tâm tình của Chu Thịnh Nam không tốt, Tô Tử Hân và Tề Á Nhuỵ không đùa giỡn nữa, ai làm việc nấy.
Tần Noãn ngồi dưới đèn làm bài tập, một tin nhắn lạ gửi tới: 【Tần Noãn, tôi là Cận Bùi Niên, mắt cá chân của Chu Thịnh Nam thường hay bị trật, mỗi lần đều rất nghiêm trọng, bôi thuốc không đủ, phải đi bệnh viện. Tôi đang ở dưới lầu ký túc xá các em nhưng không liên lạc được với cô ấy.】
Tần Noãn nhìn tin nhắn, thần sắc lập tức biến đổi. Cô quay lưng về phía Chu Thịnh Nam đang nằm trên giường, đưa lưng về phía mình, "Tiểu Chu Chu, vết thương trên chân cậu sao rồi?"
"Không sao." Thanh âm của Chu Thịnh Nam rất nhẹ, đè nén cảm xúc.
Tần Noãn không yên lòng, trèo lên thang bắc lên giường của Chu Thịnh Nam, vỗ vỗ bả vai của cô nàng, "Mình thấy cậu té rất nặng, không biết mình bôi thuốc có ổn không. Cậu để mình xem thử một chút đi."
Chu Thịnh Nam ghé mắt nhìn cô, dừng một hồi, cô nàng vẫn ngồi dậy, đưa mắt cá chân ra cho cô nhìn.
Sưng đỏ còn chưa biến mất, m.á.u ứ đọng lộ ra.
Tần Noãn lại nhìn qua Chu Thịnh Nam, trên trán của cô nàng đổ mồ hôi, sắc mặt cũng trắng bệch như tờ giấy.
Tần Noãn nhíu mày, "Cái gì mà không sao hả? Chúng ta đi bệnh viện."
Tô Tử Hân và Tề Á Nhuỵ thấy tình hình nghiêm trọng cũng chạy qua phụ cô, đỡ Chu Thịnh Nam từ giường trên xuống.
Lúc Chu Thịnh Nam được đỡ ra ngoài, Cận Bùi Niên đang sốt ruột chờ đợi. Vừa nhìn thấy Chu Thịnh Nam, anh lập tức bước nhanh lại, trên mặt lộ ra sự lo lắng, "Vết thương của em sao rồi?"
Cận Bùi Niên muốn kéo tay cô, nhưng bị Chu Thịnh Nam vô thức lùi lại. Bởi vì động tác quá mạnh, cổ chân của cô lại truyền đến đau đớn kịch liệt, khiến cô nhíu mày.
Động tác vươn tay của Cận Bùi Niên cứng lại, ánh mắt rơi xuống khuôn mặt của Chu Thịnh Nam.
Tần Noãn thấy cô nàng như vậy, đỡ lấy cô nàng, nói: "Để em đưa Tiểu Chu Chu đến bệnh viện."
Cận Bùi Niên hoàn hồn, gật đầu, "Tôi lái xe đưa các em."
Tô Tử Hân và Tề Á Nhuỵ đưa hai người lên xe của Cận Bùi Niên. Tần Noãn nói: "Ký túc xá sắp khoá cửa, hai cậu trở về ngủ đi. Một mình mình lo được, có gì mình sẽ gọi điện thoại cho."
...
Lúc đến bệnh viện, Chu Thịnh Nam sốt cao nên hôn mê bất tỉnh.
Cận Bùi Niên ôm cô đến phòng cấp cứu làm mấy hạng kiểm tra. Đến khi mọi thứ xong hết đã là hai giờ rạng sáng.
Trong phòng bệnh, Chu Thịnh Nam được truyền dịch, lúc này đang ngủ rất say. Tần Noãn ngồi bên giường trôm nom cô nàng, cái đầu gật gù, cuối cùng cũng không nhịn được, gục xuống mép giường ngủ mất.
Đang lúc mơ mơ màng màng, cô cảm thấy có ai như bế mình dậy. Thân thể của cô run lên một cái, lập tức tỉnh lại.
Cô mở mắt ra, đối diện là đôi mắt ân cần của Cố Ngôn Thanh.