Muốn Dựa Vào Em - Chương 124
Cập nhật lúc: 2024-12-29 12:36:27
Lượt xem: 25
Khâu Viễn nghe được, lập tức nói tiếp: “Vậy là em không biết rồi, Cố Ngôn Thanh là quỷ thần của khoa Khoa học máy tính, dự án nào cũng là anh ấy thêm bọn anh vào làm, tiền cũng là anh ấy đưa bọn anh đi kiếm, cho nên phải kính trọng một chút. Về phía Cận Bùi Niên thì —”
Khâu Viễn cười cười, “Nhà cậu ấy tương đối nhiều tiền, vung tay lại xa hoa, là người sinh ra đã ở vạch đích ấy, đương nhiên cậu ấy là lão đại rồi, cho nên Cố Ngôn Thanh miễn cưỡng xem là lão nhị vậy. Chỉ là lão nhị không dễ nghe, cho nên tụi anh gọi là Thanh ca.”
“Ồ, em hiểu rồi.” Tần Noãn nhướn mày, nhìn qua phía Cố Ngôn Thanh, “Thì ra là thua ở kinh tế. Cũng đúng, bạn trai nhà em tương đối… nghèo đi, nhà anh ấy quả thật không có tiền!”
Thấy cô nói đến nghiến răng nghiến lợi, Cố Ngôn Thanh chỉ bất đắc dĩ cười cười, vươn tay vòng qua ôm eo cô.
…
Buổi tối, Cận Bùi Niên và Chu Thịnh Nam không trở về nhà hàng ăn cơm thật.
Sau khi Tần Noãn và nhóm bạn cùng phòng về tới ký túc xá, Chu Thịnh Nam cũng chưa về, bên ngoài mưa rơi tí tách, lạnh buốt.
Tô Tử Hân nhìn đồng hồ, “Ký túc xá sắp tới giờ đóng cửa rồi, Tiểu Chu Chu thật sự không về sao?”
Vừa dứt lời, cửa phòng ngủ đã bị mở ra từ bên ngoài, Chu Thịnh Nam đã trở về.
Chu Thịnh Nam mắc mưa, cả người ướt đẫm, hốc mắt còn hơi đỏ giống như đã khóc.
Phòng ký túc yên lặng một chút, Tần Noãn đi qua sờ lên trán Chu Thịnh Nam, “Sao cậu lại mắc mưa vậy? Đi tắm nhanh đi, nếu không sẽ sốt đấy.”
Sớm biết như vậy, cô đã không để Cận Bùi Niên tới đón.
Chu Thịnh Nam cười cười, ngẩng đầu nói: “Mình còn chưa kịp chúc mừng cậu đã đính hôn nữa.”
Nói xong, Chu Thịnh Nam lấy từ trong túi ra một cái hộp nhỏ tinh xảo, “Mình không biết mua gì nữa, đây là tâm ý của mình.”
Tần Noãn nhận lấy, có hơi bận lòng nhìn cô nàng, “Cảm ơn cậu nhé.”
Chu Thịnh Nam thở phào một hơi, “Mình không sao đâu, đi tắm đây.”
Chu Thịnh Nam lấy quần áo vào phòng tắm, bên trong truyền ra tiếng nước rầm rầm.
Tần Noãn và hai người còn lại nhìn chằm chằm cửa phòng tắm một hồi, sau đó chạy ra hành lang ký túc xá, tới cửa sổ cuối dãy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/muon-dua-vao-em/chuong-124.html.]
Cửa sổ kia vừa hay nhìn thấy được cổng chính của ký túc, Cận Bùi Niên đang đứng dưới ven đường, không hề cầm ô. Anh cứ lẳng lặng đứng thẳng người như vậy, không hề nói gì.
“Hai người họ xảy ra chuyện gì vậy? Anh ấy sẽ không đứng đây cả đêm đó chứ?” Tề Á Nhuỵ hỏi, cân nhắc xem có nên đi qua khuyên Cận Bùi Niên một chút không.
Tần Noãn suy nghĩ một lát, “Để mình đi hỏi thử xem.” Nói xong, cô về phòng ký túc mặc áo khoác vào rồi chạy xuống lầu.
Dưới màn đêm, Cận Bùi Niên nhìn thấy một bóng người đang chạy tới, thứ đầu tiên xuất hiện trong mắt anh là vui mừng. Nhưng sau khi thấy rõ người tới, khoé môi của anh liền lộ ra một tia tự giễu.
Trong tay Tần Noãn cầm ô, sau đó đưa cho anh một cái ô khác, “Có phải hai người lại cãi nhau không? Sớm biết như vậy thì tôi đã không để anh đón cậu ấy.”
Cận Bùi Niên trầm mặc một lát, “Cô ấy không sao chứ?”
“Tuy không biết vì sao, nhưng cô ấy vẫn ổn.”
Cận Bùi Niên nhìn về phía phòng ký túc xa xa, hơi xuất thần.
Từ đằng xa, Cố Ngôn Thanh lái xe tới, sau khi thấy anh, Tần Noãn vươn tay ngoắc anh lại đây.
Cô sợ mình không khuyên được Cận Bùi Niên nên lúc ra cổng đã gọi điện cho Cố Ngôn Thanh, không ngờ anh đến nhanh như vậy.
Cố Ngôn Thanh đi tới, thấy dáng vẻ lúc này của Cận Bùi Niên thì thở dài.
Anh vỗ vai Cận Bùi Niên một cái, “Muốn uống rượu không? Tôi uống với cậu.”
Cận Bùi Niên vẫn như cũ, không hề nói chuyện.
“Bạn học đằng kia, ký túc tới giờ đóng cửa rồi, tranh thủ thời gian chút đi!” Dì quản lý đứng ở cổng vào hô to.
Cố Ngôn Thanh nói với Tần Noãn, “Không có gì đâu, em về phòng trước đi.”
Tần Noãn gật đầu, đưa cây dù trong tay cho Cố Ngôn Thanh rồi chạy về ký túc trước.
Lúc cô lên lầu, vừa đảo mắt thì thấy Chu Thịnh Nam đang đứng bên cửa sổ ngoài hành lang. Cô nàng đã tắm xong, trên người mặc áo ngủ thu đông, mái tóc dài ướt sũng rối tung, ánh mắt nhìn chằm chằm cổng lớn ký túc đằng xa, cũng đang xuất thần.
Tần Noãn đi qua, đứng bên cạnh cô nàng, “Trời rất lạnh rồi, sao hai cậu lại thành ra như vậy?”
Chu Thịnh Nam hoàn hồn, khẽ đáp: “Anh ấy vẫn luôn ôm hi vọng với mình, nhưng mình không muốn cản bước anh ấy, cho nên đã nói rõ ràng: tụi mình không có khả năng, đối với ai cũng… tốt.”