Mua Về Một Tiểu Tức Phụ: Đã Ngầu Còn Biết Y Thuật - Chương 98

Cập nhật lúc: 2025-10-18 05:28:21
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng trách Đàm lão thái thái đắc ý như , cháu của bà là Đàm Chính Đức chính là tú tài, chỉ cần tham gia kỳ hương thí tháng tám là .

Hương thí còn gọi là Thu vi, ba năm một .

Nếu qua hương thí sẽ là cử nhân.

Người thường tú tài nghèo cử nhân giàu, là vì khi trở thành cử nhân, bất kể sai chuyện gì, huyện lệnh cũng động hình với đó, đợi học chính tước bỏ công danh của đó mới thể động thủ!

Đại Yến triều đối với sĩ tử vô cùng khoan dung, ruộng đất tên cử nhân, đều cần nộp thuế.

Năm nay, kỳ hương thí ba năm một !

Đàm gia trong những ngày ít mua thêm ruộng đất, kỳ thực hành động của họ đơn giản, ngoài việc cho rằng Đàm Chính Đức năm nay nhất định sẽ thi đỗ cử nhân.

“Sao? Ta thể đến ?” Đàm lão thái thái vẻ mặt khinh thường, “Chính Đức nhà , Ô cũng tạm , mới đến đây đó!”

“Nếu đến đây gì!”

“Chính Đức nhà là Khôi tinh, năm nay nhất định sẽ đậu cử nhân!”

“Mấy kẻ chân đất các ngươi, cử nhân là gì ?”

Lý thị khẽ ho vài tiếng, cắt ngang lời Đàm lão thái thái.

Làm nàng thể từng gặp cử nhân?

Đại ca của Lý thị là tiến sĩ xuất , tuy Hàn Lâm viện, nhưng cũng trong mười ba vị đầu nhị bảng.

Lý gia thiếu sách, cũng ít công danh tú tài!

Cử nhân tuy hiếm, song cũng đến ba vị.

“Ngươi là ai !” Bà lão Đàm Lý thị, nhíu mày thật chặt, “Ô ?”

Lý thị khoác áo khoác tối màu, bên ngoài choàng thêm tấm áo lông thỏ, tóc búi gọn bằng trâm bạc! Tuy tuổi, nhưng dung mạo và khí chất của nàng , chỉ cần lướt qua là dân thôn quê.

“Ta là nội nhân của !” Lý thị tuy lòng thái độ của bà lão Đàm, song vẫn ôn hòa đáp, “Chàng việc !”

Ô Chính Quang hôm nay quả thực việc, đồng liêu đến tìm , thỉnh giáo vài vấn đề.

Vị đồng liêu tuy quan hệ với Ô Chính Quang mấy thiết, nhưng việc trách nhiệm, y đến đây là để điều tra vụ án t.h.u.ố.c giả.

Tuy nhiên, Lý thị trong xương cốt vẫn khác Dẫn Kiều, nàng mấy khi hỏi han những chuyện , chỉ những việc trong bổn phận của .

“Bảo đây !” Bà lão Đàm , “Cháu trai đến học!”

Lý thị giải thích, “Ngươi cứ đến đây đăng ký là .”

“Xin hỏi, ngươi sách ?” Lý thị đứa bé mở miệng hỏi, đứa bé nhấc tay vồ lấy búi tóc của Lý thị.

Hắn , “Cây trâm thật!”

Lý thị còn kịp phản ứng, mà Dẫn Kiều đưa tay bắt lấy tay đứa bé đó.

“Oa…”

Bà lão Đàm thấy tôn nhi Đàm Bái Tướng khi dễ, cũng xông lên giúp đỡ.

mụ đối thủ của Dẫn Kiều, chạm Dẫn Kiều nàng đẩy một cái, ngã sõng soài đất.

Lúc , bà lão Đàm kìm mà la lớn, “Ngươi cái tiểu tiện phụ , ngươi là ai ?”

“Cháu trai lớn của là tú tài đấy! Ngươi cái tiện nhân nhỏ bé ngươi tú tài là gì ?”

“Đồ ch.ó dám trời đất, ngươi sợ tổn thọ !”

“Chờ tôn nhi quan, nhất định sẽ c.h.é.m đầu ch.ó của ngươi!”

“Đây là Bắc Tề thôn!” Dẫn Kiều khẩy, “Chứ Nam Tề thôn của ngươi, càn thì !”

“Đàm Chính Đức là tú tài thì ? Chẳng lẽ tú tài thể vô pháp vô thiên ư?”

“Tuổi nhỏ học điều , tranh đoạt đồ vật thì bản lĩnh!”

Câu cuối cùng của nàng rõ ràng là hướng về Đàm Bái Tướng.

Đàm Bái Tướng hiển nhiên là nhà họ Đàm chiều hư, nhưng trong xương cốt cũng là kẻ khinh yếu sợ mạnh!

Hắn thấy Dẫn Kiều tay nhanh gọn, lập tức nín , mau chóng trốn lưng bà lão Đàm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-tieu-tuc-phu-da-ngau-con-biet-y-thuat/chuong-98.html.]

“Ngươi cái tiểu tiện phụ ngươi vu khống!” Bà lão Đàm chống nạnh, “Cháu trai chỉ chạm cây trâm của nàng thì chứ, chạm ?”

“Phụt!”

Dẫn Kiều nhịn bật , nhà họ Đàm quả thực là vô pháp vô thiên.

điều khiến nàng cảm thấy buồn nhất là cái tên mà nhà họ Đàm đặt cho đứa bé Bái Tướng.

Tướng gia của Đại Yến triều dễ , đúng là si tâm vọng tưởng!

Thái độ của nhà họ Đàm bây giờ, thực chất cũng liên quan đến sự dung túng của Nam Tề thôn.

18. [Người nhà họ Đàm đây cũng hề ngông cuồng như , nhưng Nam Tề thôn khinh yếu sợ mạnh, nịnh bợ Đàm Chính Đức, mới khiến nhà họ Đàm ngày càng ngông cuồng.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Nhà họ Đàm căn bản chẳng chút gia sản nào, dám nuôi tiểu cho Đàm Chính Đức.

mấy hôm , Đàm Chính Đức mai mối, nhà gái đồn là một thương hộ.

“Ngươi cái gì?” Bà lão Đàm giận dữ Dẫn Kiều, “Ngươi thương, bồi tiền !”

“Ngươi bồi bao nhiêu đây?” Dẫn Kiều hỏi.

Bà lão Đàm đảo mắt trong hốc mắt, suy nghĩ một lát , “Năm lượng bạc!”

Những xung quanh đang xem náo nhiệt cũng hít một khí lạnh!

Bà lão Đàm thật sự dám cái giá đó! Mụ thật sự nghĩ Tô gia giàu ?

Lý thị chút tức giận, nàng lo Dẫn Kiều sẽ chịu thiệt, liền vội vàng bước tới, khuyên giải.

Kết quả, bà lão Đàm cho rằng Lý thị sợ hãi, càng , “Không chỉ cho năm lượng bạc, mà học phí của tôn nhi cũng miễn!”

“Bằng , sẽ nha môn tố cáo các ngươi!”

“Đánh ngươi thành thế chỉ cần năm lượng bạc ư?” Dẫn Kiều nâng tay xoa xoa cổ tay, “Vậy để đ.á.n.h ngươi đến bán sống bán c.h.ế.t , để gom đủ mười lượng bạc cho ngươi!”

tay nặng, nếu lát nữa mà thiếu tay cụt chân, đừng trách !”

Mọi : “……”

Họ chút kinh ngạc lời của Dẫn Kiều, nhưng ý tứ của Dẫn Kiều, thì dường như nàng đùa.

Dẫn Kiều thật sự động thủ, cũng căn bản quan tâm bồi thường bao nhiêu tiền.

nàng càng như , bà lão Đàm càng sợ hãi!

Có bạc cố nhiên là , nhưng cũng mệnh mà tiêu chứ!

Mụ sợ hãi vội vàng từ đất bò dậy, lôi Đàm Bái Tướng định chạy trốn.

Đáng tiếc Dẫn Kiều chặn đường bà lão Đàm, nàng quát lớn, “Muốn ư? Đâu dễ ! Mau xin !”

“Ta…” Bà lão Đàm sai, nhưng mụ cũng về việc Dẫn Kiều tay nặng, dù nhà họ Lư cũng ít Dẫn Kiều ở Nam Tề thôn.

Đây là Bắc Tề thôn, ai sẽ giúp mụ lời nào.

Bà lão Đàm cuối cùng vẫn nhận nhượng, khi xin Lý thị, liền dắt Đàm Bái Tướng chạy trối c.h.ế.t.

Hai khi đến kiêu ngạo bao nhiêu, khi liền chật vật bấy nhiêu.

Thực , đối phó với những mụ đanh đá nhà quê lý lẽ , chỉ cần dùng bạo lực giải quyết là .

Dẫn Kiều là lười phí lời với bọn họ.

Việc gì thể dùng tay giải quyết, hà cớ gì dùng lời ?

Còn về cách của những khác trong thôn ư? Nàng căn bản hề bận tâm.

Nàng bận tâm, nhưng Lý thị đau lòng, nàng lo lắng Dẫn Kiều, vô cùng áy náy , “Xin nha Kiều Kiều!”

“Đã phiền con !”

“Phiền phức gì chứ!” Dẫn Kiều với Lý thị, “Chỉ là chuyện nhỏ thôi!”

“Sư nương cần để trong lòng!”

“Hôm nay đến tìm sư nương, một là nhận Thành nhi tử, hai là báo cho sư nương , Tứ Lang đỗ !”

 

Loading...