Mua Về Một Tiểu Tức Phụ: Đã Ngầu Còn Biết Y Thuật - Chương 82
Cập nhật lúc: 2025-10-17 23:59:38
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhị tiểu thư Uông gia, Uông Chỉ Lan, chỉ dung mạo xuất chúng, mà còn tài hoa hơn .
Thuở , định hôn sự giữa Uông Chỉ Lan và Tô Tứ Lang, là ý của Uông gia.
Khi đó Tô Tứ Lang còn nhỏ, từ tận xương tủy từng trái lời phụ , nhưng khi đính hôn, gật đầu.
Tô Tử Tường chút tò mò, vì nhi tử đồng ý mối hôn sự .
Tô Tứ Lang , “Không hợp.”
Tô Tử Tường cho rằng Tô Tứ Lang còn tính trẻ con, căn bản lời Tô Tứ Lang, định mối hôn sự .
Ô Chính Quang , vị Uông gia tiểu thư , thích Tô Tứ Lang, dù vị tử của , chỉ tài học mà nhân phẩm cũng đoan chính.
Trong ba năm đính hôn, Uông Chỉ Lan ít đến Tô gia thăm hỏi.
Bất kể là Tô Tử Tường Liễu thị, đều thích Uông Chỉ Lan.
Đáng tiếc
Sau khi Tô Tử Tường gặp chuyện, Uông gia liền đến hủy hôn. Hơn nữa, còn là ý của Uông Chỉ Lan.
Ô Chính Quang ban đầu hiểu, nhưng khi thê tử Lâm thị bỏ rơi, cũng hiểu , Uông Chỉ Lan và Lâm thị là cùng một loại .
Có lẽ Uông Chỉ Lan còn chút thích thú hơn Lâm thị, nhưng chút thích thú thể so sánh với lợi ích chứ?
Lúc Tô Tử Tường bệnh nặng sắp qua đời, điều hối hận nhất chính là định mối hôn sự , chịu đồng ý hủy hôn, khiến Uông gia đ.á.n.h thương Tô Tứ Lang.
“Chuyện qua, của quá khứ!” Tô Tứ Lang trả lời, “Ta đều còn nhớ nữa!”
Nếu là khác câu , Ô Chính Quang chắc chắn sẽ tin.
Tô Tứ Lang , tin.
Dù mối hôn sự , Tô Tứ Lang vẫn luôn đồng ý, ngay cả khi Uông Chỉ Lan đến Tô gia, cũng phần lớn là tránh mặt gặp.
Thế nhưng giờ đây…
Thiếu niên ngày thể lạnh lùng đối mặt với Uông Chỉ Lan, khi nhắc đến tiểu tức phụ Dẫn Kiều của , nét mặt tài nào che giấu .
Ô Chính Quang nghĩ, Tô Tứ Lang đại khái là đúng thời điểm, gặp đúng .
Cuộc trò chuyện của hai , Dẫn Kiều .
Nàng xong bữa tối và dọn lên bàn, mới gọi ăn cơm.
Tô Tiểu Muội cho Bạch Đề ăn cỏ , lúc về vẫn còn quyến luyến rời, nàng bé khoa tay múa chân với Dẫn Kiều, ngày mai sẽ dắt Bạch Đề lên núi, nàng bé Lưu Đại Ngưu , một chỗ vẫn còn mọc cỏ xanh.
Bạch Đề cũng như lòng , khi thấy nhà Tô gia, sẽ dùng đầu cọ . Còn nếu nhà Tô gia sờ nó, nó sẽ giơ vó lên, đá về phía đó, với vẻ mặt đầy ghét bỏ.
“Được!” Dẫn Kiều cũng ngăn cản Tô Tiểu Muội, “, nếu trời đổ tuyết, thì thể , ?”
“Vâng!” Tô Tiểu Muội ngoan ngoãn gật đầu.
Kỳ thực, khi đông ít nơi cỏ xanh mọc, cũng khó cho Lưu Đại Ngưu khi tìm một nơi như .
Bữa tối năm món và một canh.
Lần lượt là gà kho tàu, gà om vàng, thịt heo xông khói xào, lạp xưởng và một món rau xanh, canh gà rừng nấm dại.
Dẫn Kiều sợ Thành nhi khó tiêu hóa, còn đặc biệt hấp trứng, cho bọn trẻ dùng.
Chuẩn cháo t.h.u.ố.c cho Ô Chính Quang, cùng với ruốc thịt đặc chế của Dẫn Kiều, ăn hương vị cực ngon.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Đương nhiên, còn một món hàu nướng mỡ hành tỏi.
Tô Tiểu Muội và Liễu thị đầu tiên nếm món , Dẫn Kiều còn hướng dẫn họ cách ăn.
Ô Chính Quang cũng tò mò, nhưng do bệnh tình nên thể ăn nhiều.
Món ăn trôi miệng mượt mà, mùi tỏi thơm lừng, vị tươi ngon tuyệt vời.
Ô Chính Quang mắt sáng bừng, thứ vẻ xí, nhưng hương vị vô cùng mỹ vị.
“Món thật sự ngon!” Lý thị kìm mà tán thán, “Kiều nương, tài nghệ của con thật khéo, con cũng dạy cách !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-tieu-tuc-phu-da-ngau-con-biet-y-thuat/chuong-82.html.]
Nàng đầu ăn hàu, nhưng những các đầu bếp , hàu luôn một mùi vị kỳ lạ, khiến Lý thị mấy ưa thích món .
“Sư nương, món khó !” Dẫn Kiều cách cho Lý thị xong, bảo, “Thật hàu càng tươi, hương vị càng ngon.”
Lý thị vui vẻ , “Vậy sẽ mang thêm một ít về.”
Lý gia sống ở Việt Châu, là vùng ven biển ba mặt giáp biển, nơi đây chỉ là trọng địa quân sự, mà còn là nơi tập trung giao thương ven biển sầm uất nhất của Đại Yến triều, là nơi Nhiếp Chính Vương năm xưa từng đích ngự giá, nên so với Tiết Châu thì yên hơn nhiều.
Bởi lẽ, các quốc gia nhỏ thường sợ hãi bọn hải phỉ, nhưng chọc giận Nhiếp Chính Vương.
Người tàn bạo khát m.á.u vô cùng.
Hải sản ở Việt Châu nhiều, ngoài hàu , còn ít san hô quý hiếm.
Người Lý gia vốn đối xử với Lý thị vô cùng tệ bạc, ghét bỏ nàng mất mặt Lý gia.
Thế nhưng Lý thị hôm nay nhận thư tín của Đại tẩu, bên trong rằng t.h.u.ố.c giảm đau mà Lý thị mang về hiệu nghiệm, hỏi Lý thị thể giúp mua thêm một ít nữa .
Thật Lý gia cũng từng phái đến Trung Thiện Đường mua t.h.u.ố.c giảm đau, nhưng tiếc là t.h.u.ố.c dù cũng là thuốc, Trần Minh bán thêm cho Lý gia.
Người Lý gia ban đầu tin sự thật , nhưng khi dò hỏi mới , thì Trần Minh hành xử nay vẫn luôn như .
Không Trần Minh kiếm tiền, nhưng t.h.u.ố.c giảm đau cực kỳ quý giá. Nhiều nhòm ngó loại t.h.u.ố.c , nhưng cũng chọc giận Trần Minh quá mức, e rằng sẽ mua những loại t.h.u.ố.c nữa.
Người Lý gia thể dùng vũ lực với Trần Minh.
Họ còn cách nào khác, chỉ đành ủ rũ về.
lão thái thái hiện tại của Lý gia, chính là tổ mẫu của Lý thị, tuổi nàng cao, đêm đến luôn đau răng khó chịu, uống ít t.h.u.ố.c cũng ngừng cơn đau, mà t.h.u.ố.c Lý thị mang về, nàng dùng xong cuối cùng cũng thể ngủ ngon giấc.
“Sẽ quá phiền phức chứ?” Dẫn Kiều cũng mối quan hệ giữa Lý thị và Lý gia, nàng , “Thật trong huyện cũng thể mua mà!”
Lý thị phất tay, “Không phiền phức !”
Nếu tổ mẫu tha thứ cho nàng, những khác trong Lý gia chắc chắn sẽ dám thêm lời thừa thãi nào nữa.
Thế gia dùng bữa, chú trọng chuyện.
nhà nông nhiều quy củ như , ngược còn thích ăn những chuyện vặt vãnh.
Ô Chính Quang chút nào quen, ngược còn cảm thấy như .
Đặc biệt là khi Lý thị tủm tỉm đưa cho một bát canh gà, những lời dặn dò ân cần đều trở thành những lời nhất.
“Mai xem nhà mới nhé?”
Lý thị với Ô Chính Quang, “Ta mua ít đồ đạc đó!”
“Đi trang hoàng một chút !”
“Được!”
Ô Chính Quang và Lý thị nghĩ kỹ , đợi đến mùng ba sẽ chuyển đến nhà mới.
Hai bọn họ giờ cũng là phu thê, cứ ở mãi Tô gia quấy rầy cũng .
Vả , Ô Chính Quang cũng hai sống cuộc sống riêng tư.
Liễu thị và Tô Tứ Lang thì hiểu cho Ô Chính Quang, cản trở nhiều.
Đêm khuya, Dẫn Kiều trở về phòng, trong lò than chân tường cháy những cục than củi
Tô Tứ Lang bên bàn sách cạnh cửa sổ sách, thần sắc vô cùng nghiêm túc.
“Tứ ca!” Dẫn Kiều rửa chân xong mới lên giường, nhưng lập tức nhắm mắt, nàng hỏi, “Chàng chuyện ma quỷ thú vị nào ?”
Tô Tứ Lang vui vì Dẫn Kiều cho rằng là gì .
Đáng tiếc, , gì , bao giờ tiểu thuyết.
“Không !” Tô Tứ Lang nghĩ nghĩ mới , “Ta sẽ tiệm sách tìm xem, thể tìm một cuốn tiểu thuyết thú vị!”
“Vậy kể một chuyện nhé? Chàng thử xem !”
Tô Tứ Lang nhướng mày, xuống bên cạnh nàng, đắp chăn cho nàng, “Được thôi!”