Mua Về Một Tiểu Tức Phụ: Đã Ngầu Còn Biết Y Thuật - Chương 81

Cập nhật lúc: 2025-10-17 23:59:37
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương thị hỏi qua, thịt heo tuy quý bằng thịt dê, nhưng một cân cũng mười văn tiền.

Con heo Dẫn Kiều nuôi, một con ít nhất cũng hai trăm cân, là hai quan tiền.

Số tiền , nếu ả tiết kiệm mà dùng, đủ cho gia đình chi tiêu một năm .

Ả chỉ Dẫn Kiều hao tài tốn của!

“Bữa tiệc tự nhiên là !” Dẫn Kiều Dương thị, bật , “Khi tướng công đậu Tú tài, nhất định sẽ tổ chức tiệc chiêu đãi dài ngày, đến lúc đó, nhớ đến nhé!”

Dương thị ngây .

Ả vốn tưởng Dẫn Kiều sẽ đau lòng vì tốn hai quan tiền, nhưng dáng vẻ của Dẫn Kiều như chẳng hề xót của chút nào.

Tô gia thật sự phát đạt ?

“Chọn ngày chi bằng gặp ngày, thì ngay hôm nay …” Dương thị phục, , “Kiều Nương, các ngươi mua nhiều đồ như , mời chúng nếm thử chút hương vị mới mẻ !”

“Chúng đều là hàng xóm láng giềng, cùng vui vẻ náo nhiệt một chút!”

Lý thị , sắc mặt vô cùng khó coi.

Dương thị rõ ràng đang cố tình gây sự!

“Dương thẩm đúng, chúng đều là hàng xóm láng giềng!” Dẫn Kiều Dương thị , “Con trai Dương thẩm trong nhà cũng là sách đó!”

“Năm chắc chắn sẽ thi, chi bằng Dương thẩm gương cho , để cũng học hỏi theo, thẩm hãy mời dân làng ăn một bữa tiệc thịt heo !”

Dương thị lập tức cứng họng.

Nhà ả nuôi heo?

“Nhà heo!” Dương thị vội vàng từ chối.

Dẫn Kiều mở lời, “Đều là hàng xóm láng giềng cả, bán một con heo cho Dương thẩm nhé!”

“Yên tâm , nhất định sẽ lấy giá quá cao của thẩm !”

Những xung quanh Dương thị với ánh mắt đầy mong đợi, dù thể ăn một bữa tiệc thịt heo Tết, ai mà chê thịt nhiều chứ?

Dương thị nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt ả Dẫn Kiều, mang theo vài phần phẫn nộ.

“Dương thẩm nếu suy nghĩ kỹ, nhớ đến tìm nhé!” Dẫn Kiều lười biếng tiếp tục dây dưa với Dương thị nữa, trái , nàng lái xe la về nhà.

Dẫn Kiều , lập tức mở lời hỏi Dương thị.

“Dương thị, ngươi Tô gia mua heo ?”

“Ta thấy heo Kiều Nương nuôi béo khỏe, thịt chắc chắn ngon!”

“Nàng chịu bán heo cho ngươi thì ngươi mua , Kiều Nương đúng mà, ngươi lớn tuổi hơn nàng , theo lý thì là trưởng bối của nàng , ngươi gương chứ, để nàng học hỏi ngươi cách tổ chức tiệc tùng như thế nào!”

! Dương thị ngươi cứ cho nàng xem, nếu nàng dám học, chúng nhất định sẽ mắng nàng !”

Dương thị trợn trắng mắt, đám coi ả là kẻ ngốc ?

Lấy bạc trong nhà mua một con heo để mời đám thích ăn cơm ư? Thật sự coi ả là thổ tài chủ !

Con cái trong nhà sách còn cần tiền kìa, ả cũng nửa tháng ngửi thấy mùi thịt , thể hào phóng như chứ!

“Ôi chao!”

Dương thị vỗ vỗ đùi, “Trời e là sắp đổ tuyết , quần áo phơi ngoài nhà nên thu !”

“Các ngươi cũng mau về nhà thu quần áo !”

Mọi : “…”

Bọn họ Dương thị tháo chạy thục mạng, đều bĩu môi Dương thị đúng là một mụ đàn bà keo kiệt.

Còn thu quần áo nữa chứ!

Sự dây dưa của Dương thị, mất hứng của Dẫn Kiều, thế nhưng lời của Dương thị quả thực cũng nhắc nhở nàng một điều.

Nếu Tô Tứ Lang đậu Tú tài, quả thật là tổ chức tiệc mời dân làng ăn.

Hôm nay bọn họ huyện, vận khí cũng tệ, gặp bán hai con gà rừng.

Mùa , thể săn gà rừng trong núi là chuyện vô cùng khó khăn, thế nên giá một con gà bảy mươi văn, Dẫn Kiều cũng mặc cả nhiều.

Cuối cùng nàng dùng giá một trăm hai mươi văn cho hai con, mua gà rừng về.

Người vui vẻ, còn tặng Dẫn Kiều ít nấm rừng khô.

Sau khi về, Dẫn Kiều liền bếp.

Trước tiên là đun nước nóng để ngâm nấm rừng cho nở , đó mới cầm d.a.o gà rừng.

Gà rừng khác với gà nhà nuôi, lông vũ của nó , Dẫn Kiều giữ lông vũ, chuẩn lát nữa một cái cầu lông cho Tô Tiểu Muội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-tieu-tuc-phu-da-ngau-con-biet-y-thuat/chuong-81.html.]

Chờ sạch gà rừng xong, Dẫn Kiều chặt nửa con bỏ nước sôi , chờ vớt bỏ bọt khi luộc xong, mới cho nồi đất.

“Kiều Nương, đến giúp nàng!”

Thu Nương bước trong nhà, lập tức phụ giúp.

Dẫn Kiều thấy vết thương nàng, dính nước thì , nàng , “Vậy nàng giúp bóc ít tỏi!”

“Với cái nồi đất, nàng giúp trông chừng lửa nhé!”

Thu Nương gật đầu, “Được!”

Nửa con gà rừng để hầm canh, nửa con còn dùng để xào.

Lúc Dẫn Kiều cảm thán, “Có ớt thì mấy!”

Nếu ớt, hương vị sẽ ngon hơn nhiều.

Lần Thu Nương, khắc ghi trong lòng.

Nàng tìm xem, ớt mà Dẫn Kiều rốt cuộc là thứ gì.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Chờ nồi nóng đỏ, cho dầu hành đặc chế của Dẫn Kiều, đó cho hoa hồi, hành lá và các loại gia vị khác, chẳng mấy chốc tỏa hương thơm.

Đổ thịt gà xào một lúc, cho thêm chút rượu trắng để khử mùi tanh.

Lúc Dẫn Kiều ngoài, Đại phòng Dẫn gia ghé qua một chuyến, mang theo hai con cá và một ít hàu.

Đối với Dẫn gia mà , hàu là thứ hiếm lạ, là gửi đến từ thành phố ven biển.

Dẫn Nhân thấy lạ, liền mua một ít mang đến Tô gia.

Chỉ là, dù đây cũng là đặc sản của thành phố ven biển, nơi gần biển như Bắc Tề thôn, đương nhiên ít ăn hàu.

Dẫn Kiều quá hiểu cách chế biến món .

Hàu bóc vỏ xong rửa sạch, thành món hàu nướng mỡ hành tỏi.

“Kiều Nương!” Thu Nương bóc ít tỏi, “Thế đủ ?”

“Cần thêm chút nữa!”

Dẫn Kiều cầm những con hàu rửa sạch , “Món cần ít tỏi !”

Thu Nương đây cũng từng ăn hàu, là do phụ của Thành nhi mang về.

nàng ăn là món hàu luộc, còn Dẫn Kiều bày một cái bếp nhỏ, dường như nướng chín.

“Không cần luộc chín ?”

Thu Nương nghi hoặc hỏi.

Dẫn Kiều , “Nướng sẽ ngon hơn nhiều! Lát nữa nàng nếm thử xem!”

Dẫn Kiều lấy hạt tiêu bột khó mua, nhổ vài cọng hành lá trồng ở vườn rau nhà về thái thành hành hoa.

Lát nữa thể rắc lên hàu.

Trong bếp, hương thơm ngào ngạt.

Cho dù Ô Chính Quang là một sách, là ham vị giác, nhưng ngửi thấy mùi thơm trong bếp, cũng nhịn mà thò đầu mấy cái.

Tô Tứ Lang lúc , , “Bá phụ, lát nữa nhất định nếm thử tài nghệ của Kiều Nương!”

“Những món ăn nàng , vô cùng ngon miệng!”

Lúc câu , chút đắc ý.

Chàng lúc thi đỗ Bạch Hạc Thư viện, trở thành tử của Thính Trai , cũng từng vui vẻ đến thế .

Thế nhưng giờ đây, Tô Tứ Lang khi nhắc đến Dẫn Kiều, nhịn mà khen ngợi.

Ô Chính Quang tự nhiên cũng nhận sự bất thường của Tô Tứ Lang, bất đắc dĩ , “Vậy thì thi con dốc hết sức đó!”

“Nếu con đậu Tú tài, nàng chính là Tú tài nương tử!”

“Nếu con là Tiến sĩ, mai nàng chính là phu nhân quan lớn!”

“Thế nhưng nếu con chỉ là một thư sinh bình thường, nàng sẽ vất vả nuôi con, cung cấp cho con ăn học…”

“Ta !” Tô Tứ Lang gật đầu, “Bá phụ cứ yên tâm, thế nào!”

Ô Chính Quang hài lòng mỉm , im lặng một lát hỏi, “Dẫn cô nương Nhị tiểu thư Uông gia ?”

Nhị tiểu thư Uông gia từng là vị hôn thê của Tô Tứ Lang, khi Tô gia gặp chuyện, nàng liền hủy hôn và trở về Lợi Châu.

Chuyện , nhiều đến.

 

Loading...