Mua Về Một Tiểu Tức Phụ: Đã Ngầu Còn Biết Y Thuật - Chương 79

Cập nhật lúc: 2025-10-17 23:59:35
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở Đại Yến triều, dịp Tết đều dán câu đối xuân và chữ phúc.

Bởi vì huyện Bách Thủy nhiều sách, nên những thứ mua cũng quá đắt.

điều còn xem câu đối xuân là do ai

Những học trò của Bạch Hạc thư viện, thông thường sẽ câu đối xuân cho khác, họ tự cho sách thanh cao, hễ dính dáng đến tiền bạc liền trở nên tầm thường.

“Có bán ?” Lý thị do dự hỏi, “Huyện Bách Thủy thiếu câu đối xuân!”

Trong mắt Lý thị, Ô Chính Quang đương nhiên là nhất, nhưng huyện Bách Thủy cũng xuất từ tiến sĩ, Ô Chính Quang hiện giờ đang mang tội, những ít nhiều sẽ cảm thấy vận rủi.

, ai mua chữ của một vị quan giáng chức cơ chứ?

“Bán chứ!” Dẫn Kiều , “Cứ bán cho trong thôn là !”

“Cầu lấy sự may mắn!”

Lý thị chút nghi hoặc, nhưng cũng hỏi thêm nữa.

Nàng và Ô Chính Quang đều cần bạc, vả Ô Chính Quang dù , tiền học phí thu cũng sẽ quá nhiều.

Những loại t.h.u.ố.c Ô Chính Quang đang uống hiện giờ, loại nào là rẻ cả.

Sau khi Lý thị và Ô Chính Quang chuyện , Ô Chính Quang cảm thấy , trái y cũng giống như Lý thị, lo lắng câu đối xuân sẽ bán .

“Cứ thử xem !” Lý thị cũng xem qua chữ của Ô Chính Quang, , “Biết bán thì ?”

giáng chức, cái khí thế ngút trời những năm đó của Ô Chính Quang, sớm bệnh tật giày vò mà tan biến sạch sẽ, thiên tài từng Thảo d.ư.ợ.c luận năm xưa, giờ đây cũng trở thành một lão nhân thiếu tự tin.

“Được!”

Đối với lời thỉnh cầu của Lý thị, Ô Chính Quang khó lòng từ chối.

Vả , y cũng thử kiếm tiền.

…………

Lý thị lái xe la, nên Dẫn Kiều cùng nàng đến huyện, còn Ô Chính Quang và Tô Tứ Lang thì nhân tiện xem trường học trong thôn.

Vì sắp đến Tết, huyện càng náo nhiệt hơn , đông như mắc cửi.

Khi Dẫn Kiều đến Trung Thiện Đường, Chu quản sự cũng mặt ở đó.

Chu quản sự thấy Dẫn Kiều, gương mặt liền nở nụ rạng rỡ như hoa, “Dẫn đại phu, thiếu gia nhà dạo sức khỏe hơn nhiều !”

“Cậu thậm chí còn thể tự leo núi !”

Trước Tô Minh Tông khí sắc kém, đặc biệt là những ngày tuyết rơi, sắc mặt càng xanh xao, cứ như bất cứ lúc nào cũng thể bỏ mạng .

năm nay thì khác

Dù mấy hôm mới đổ tuyết, sắc mặt Tô Minh Tông vẫn hồng hào, thậm chí còn dẫn lên núi leo trèo, trông cơ thể cường tráng hơn nhiều.

“Thuốc vẫn uống!” Dẫn Kiều , “Dược liệu trong khẩu phần ăn cũng giảm bớt!”

“Đợi khi nào thể khá hơn chút nữa, sẽ đích thăm một chuyến!”

Chu quản sự vội vàng gật đầu, “Dạ !”

Vừa , Chu quản sự lấy thêm ít bạc đưa cho Dẫn Kiều, nàng cũng từ chối mà nhận lấy.

Đợi Chu quản sự , Trần Minh mới với Dẫn Kiều, “Bột đ.á.n.h răng và t.h.u.ố.c giảm đau bán chạy quá!”

“Dẫn cô nương, nàng mang đến nhiều hơn nữa đó!”

Dẫn Kiều gật đầu, “Sau Tết, mua một ngọn núi!”

“Mua núi ?” Trần Minh ngạc nhiên, “Để gì?”

“Trồng d.ư.ợ.c liệu!” Dẫn Kiều cũng che giấu, ngược còn hỏi Trần Minh, “Ông quen thương nhân bán cây giống d.ư.ợ.c liệu ?”

Việc Trần Minh khó xử!

Nếu hỏi về mua d.ư.ợ.c liệu, đương nhiên ông !

thương nhân bán cây giống d.ư.ợ.c liệu, cái thì ông thật sự quen!

“Ta sẽ giúp nàng hỏi thăm!” Trần Minh , “Thật ở Lợi Châu hẳn ít thương nhân như !”

nhiều loại d.ư.ợ.c liệu đều là mọc tự nhiên, mà cây giống d.ư.ợ.c liệu vô cùng khan hiếm.

mua cây giống d.ư.ợ.c liệu, việc chăm sóc cũng cực kỳ khó khăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-tieu-tuc-phu-da-ngau-con-biet-y-thuat/chuong-79.html.]

Trần Minh nghĩ vẫn khuyên Dẫn Kiều, “Chi bằng trực tiếp mua d.ư.ợ.c liệu bào chế thì hơn! Cây giống d.ư.ợ.c liệu quá khó chiều!”

“Vả , tự trồng, lẽ… d.ư.ợ.c hiệu bằng?”

Dẫn Kiều lắc đầu, “Thuốc do , nhất định d.ư.ợ.c hiệu !”

Trần Minh: “…”

Lời quả sai.

Những d.ư.ợ.c liệu Dẫn Kiều bán cho ông đều là thành phẩm bào chế, và ông cũng nhận thấy nếu bệnh nhân dùng d.ư.ợ.c liệu do Dẫn Kiều bào chế thì bệnh sẽ phục hồi nhanh hơn.

Ngược , nếu dùng d.ư.ợ.c liệu của khác, thì bệnh tình sẽ phục hồi chậm hơn nhiều.

Thật đối với đại phu mà , chất lượng d.ư.ợ.c liệu quả thực quan trọng.

Vậy nên, nếu Dẫn Kiều thể bán lượng lớn d.ư.ợ.c liệu, Trần Minh đương nhiên vui mừng.

Điều dù là đối với ông , đối với các hiệu t.h.u.ố.c ở huyện Bách Thủy, đều là tin .

“Vậy vẫn xin phiền Trần đại phu giúp hỏi thăm xem, ai bán cây giống d.ư.ợ.c liệu nhé!”

“Thật !” Trần Minh nghĩ nghĩ, “Dẫn cô nương thể hỏi tỷ nhà họ Mộ!”

“Gần đây gánh hát của họ Lợi Châu !”

Dẫn Kiều nhướng mày, chút khó hiểu.

Trần Minh vội vàng giải thích, “Dẫn cô nương đừng coi thường gánh hát nhé!”

“Gánh hát mà Mộ Hoa và Mộ Liên đang ở, bề ngoài là gánh hát, nhưng thực chất là nơi giúp hỏi thăm tin tức đó!”

“Nàng cũng , bây giờ thích hát mà!”

“Nàng hỏi thăm chuyện gì, hỏi họ chắc chắn sai!”

Gánh hát của tỷ nhà họ Mộ, thật trắng thì giống một cô nhi viện hơn.

Phần lớn trẻ con ở đây đều gia đình bỏ rơi – hoặc mắc bệnh, hoặc tàn tật, mà đa phần là bé gái.

Một gánh hát kiếm tiền, chẳng qua là bắt những đào hát công việc như kỹ nữ thanh lâu.

gánh hát của tỷ nhà họ Mộ khác với các gánh hát khác – họ kiếm tiền bằng cách bán tin tức.

Ví dụ như năm nay họ Lợi Châu một thời gian, mục đích chính là để từ Lợi Châu hỏi thăm một tin tức về giá d.ư.ợ.c liệu năm

Dược liệu triều đình mua cung mỗi năm đều đến từ Lợi Châu.

Việc kinh doanh phần lớn Hoàng thương độc quyền, nhưng cũng lúc d.ư.ợ.c liệu khan hiếm, họ sẽ mua d.ư.ợ.c liệu từ tay các thương nhân khác.

Giá Hoàng gia đưa luôn là điều tò mò –

“Được!” Dẫn Kiều với Trần Minh, “Đa tạ!”

Thật gánh hát của tỷ nhà họ Mộ, Dẫn Kiều đây từng ghé thăm một , nên nữa, cũng tốn mấy công sức.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Người trong gánh hát đều nhận Dẫn Kiều, thấy nàng đến, liền vội vàng dâng rót nước, “Dẫn đại phu, mời nàng mau !”

“Nàng đến tìm Mộ Hoa ?”

“Ta bảo nàng mau đến!”

Chẳng mấy chốc, Mộ Hoa và Mộ Liên liền vội vàng chạy .

Hôm nay hai họ vì vẫn đang tập hát, đặc biệt là Mộ Liên –

Hắn vẫn mặc hí phục, lớp trang điểm mặt cũng kịp tẩy , môi đỏ răng trắng.

Thân hình Mộ Liên vốn nhỏ nhắn, mà vai đao mã đán diễn càng yêu cầu hát, , đánh, cái gì cũng tinh thông.

Hắn khoác đại kháo, đội mũ giáp, một vẻ oai hùng lẫm liệt.

Nếu cất tiếng gọi một câu, “Dẫn đại phu!” e rằng khác sẽ lầm tưởng là một nữ tử.

“Lần đến là hỏi các ngươi một vài chuyện!”

Mộ Hoa và Mộ Liên vội vàng gật đầu, đồng thanh hỏi, “Dẫn đại phu cứ !”

“Ta hỏi về những thương nhân bán cây giống d.ư.ợ.c liệu ở Lợi Châu đáng tin !”

Chị em họ vốn tưởng giúp Dẫn Kiều, nào ngờ Dẫn Kiều xong, mắt họ liền sáng rực, “Cái chúng !”

 

Loading...