Mua Về Một Tiểu Tức Phụ: Đã Ngầu Còn Biết Y Thuật - Chương 73
Cập nhật lúc: 2025-10-17 23:59:29
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặt trời khuất nửa, Dẫn Kiều và Thu Nương bận rộn trong nhà bếp .
Tô gia ăn cơm giờ , là để tiết kiệm tiền dầu đèn. Tranh thủ còn ánh sáng, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống.
Đợi ăn cơm tối xong, dọn dẹp nhà bếp đấy, trời cũng tối, liền thể ngủ.
Học đường trong thôn mới sửa xong, bên trong còn nhiều thứ sắm sửa, tạm thời cũng thể ở . Ô đến, đương nhiên là ở Tô gia.
Hơn nữa Liễu thị cũng giữ Ô ở nhà cùng đón năm mới.
Sau khi khai xuân, Tô Tứ Lang sẽ thi cử. Nếu Ô đích chỉ dạy, thì hy vọng Tô Tứ Lang thi đậu Tú tài sẽ lớn hơn nhiều.
"Gian phòng để d.ư.ợ.c liệu của Kiều Nương thể động " Liễu thị với nhà: "Ta và Thu Nương, Tiểu Muội ngủ chung một gian phòng!"
Tô gia năm gian phòng. Tô Tiểu Muội và Thu Nương ở phòng chính, Thu Nương và Thành Nhi ở sương phòng phía Tây, còn Dẫn Kiều và Tô Tứ Lang ở hai gian phòng sương phía Đông.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Còn về gian sương phòng phía Tây để trống, là nơi Dẫn Kiều đặt d.ư.ợ.c liệu, bên trong ít đồ dùng để bào chế d.ư.ợ.c liệu.
Ngày thường, gian phòng đặt d.ư.ợ.c thảo , còn sẽ để một vật linh tinh.
"Nương, dù nương để trống phòng chính , cũng sẽ ở !" Tô Tứ Lang đợi Liễu thị xong, mới đáp: "Con ở trong gian phòng đặt d.ư.ợ.c liệu !"
“Nửa tháng nữa, sẽ về thư viện, chuẩn cho kỳ thi !”
Ô là sách, đến Tô gia tức là khách quý, lẽ nào chuyện khách quý ngủ ở chính thất của chủ nhà?
Dù Liễu thị lòng, Ô cũng vạn chịu, vốn thích phiền khác.
Liễu thị cũng hiểu ý trong lời nhi tử, bà ngẩng đầu Tô Tứ Lang, nhi tử tuy tròn mười tám tuổi, hình cũng gầy gò, nhưng vóc dáng vô cùng cao ráo. Nếu ngủ trong căn phòng chứa d.ư.ợ.c liệu, ít nhiều cũng sẽ chật chội, bất tiện.
Liễu thị nào đành lòng để chịu khổ.
“Ta và Thành Nhi sẽ đến căn phòng chứa d.ư.ợ.c liệu mà ở!” Thu Nương vội vàng , “Ta và Thành Nhi ở cũng cả!”
Thu Nương và Thành Nhi những năm qua chịu ít khổ sở, ở cũng thể quen .
Thế nhưng Liễu thị , gật đầu.
Căn phòng chứa d.ư.ợ.c liệu quá nhỏ, Thu Nương và Thành Nhi chen chúc ở đó thật thể thống gì.
Vả , khi Dẫn Kiều bào chế d.ư.ợ.c liệu, sẽ mùi kỳ lạ, khiến cảm thấy khó chịu.
Căn phòng , thích hợp cho ở.
Tô Tiểu Muội lúc hiệu hỏi một câu, “Tại ca ca ngủ cùng tẩu tẩu?”
“Phụ , thành thì ngủ cùng !”
Lời của trẻ nhỏ luôn ngây thơ, trực tiếp như .
Lần , Tô Tứ Lang lập tức ho khan một tiếng, để che giấu sự ngượng ngùng của .
Chiều nay còn với Dẫn Kiều rằng cho nàng thêm chút thời gian.
Nếu giờ ngủ cùng Dẫn Kiều, chẳng là chiếm tiện nghi của nàng ?
“ !” Thành Nhi cũng ngẩng đầu Dẫn Kiều hỏi, “Tỷ tỷ, thành chẳng nên ngủ cùng ?”
Cậu bé thấy trong thôn, khi thành đều dính lấy .
Dẫn Kiều đáp, “Ừm, đúng là nên ngủ cùng !”
“Nương!” Dẫn Kiều đầu với Liễu thị, “Không cần phiền phức !”
“Ta và Tứ ca ca ngủ chung một phòng là , để ở phòng của Tứ ca ca!”
Hai giờ là phu thê hợp pháp, vả Tô Tứ Lang trong lòng cũng nàng, ngủ cùng thì chuyện gì chứ?
Huống hồ, tuổi của nàng, dù ý gì, chiếm tiện nghi của Tô Tứ Lang, cũng căn bản .
Tô Tứ Lang đoan chính, đúng là một tiểu cổ hủ.
Hôm nay còn nhắc đến Lục lễ gì đó, cốt cách mực khuôn phép.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-tieu-tuc-phu-da-ngau-con-biet-y-thuat/chuong-73.html.]
Trước khi Dẫn Kiều cập kê, thì an thể an hơn nữa.
Dẫn Kiều quên mất rằng, những điều cần đến bước cuối cùng.
Liễu thị và Thu Nương nghĩ, Dẫn Kiều và Tô Tứ Lang quả thực là phu thê, ngủ chung một phòng cũng vấn đề gì.
Hơn nữa Dẫn Kiều kiên quyết, chuyện cũng bàn thêm nữa.
Phòng của Dẫn Kiều lớn, bên trong bày biện ít đồ vật.
Treo ở đầu giường là túi thơm do Tô Tiểu Muội tự tay thêu, còn trong bình sứ cũ kỹ là hoa dại Thành Nhi hái về, bàn bên ngoài còn một ít lạc rang, rảnh rỗi thể dùng đồ ăn vặt.
Tô Tứ Lang đầu phòng Dẫn Kiều, ôm một chiếc chăn cúi đầu, sắc mặt đỏ bừng lạ thường, dường như tỏ tình một cách phóng khoáng ban ngày là .
Kỳ thực, ở chung một phòng với Dẫn Kiều, hai đều ngủ những giường khác .
Giờ ngủ chung một chỗ
Lại là cùng một chiếc giường.
Hơn nữa, khác với đây, tâm trạng của cũng đổi long trời lở đất.
Trên đời gì nam nhân nào bình thường, khi đối diện với yêu mà còn thể yên loạn động chứ?
“Sao ?” Dẫn Kiều thấy Tô Tứ Lang ôm chăn bước , nàng , “Yên tâm , giường của ấm áp lắm!”
Vừa , nàng còn vỗ vỗ giường .
Dẫn Kiều sợ lạnh, nên chăn đệm ấm áp.
Dẫn Kiều mấy ngày nay vẫn luôn dùng lò sưởi chân do Tô Tứ Lang mua, nàng cầm lò sưởi chân chuẩn nhà bếp lấy nước nóng thì Tô Tứ Lang kéo áo nàng.
“Sẽ lạnh !”
Chàng cúi đầu, giọng khàn.
Dẫn Kiều nhướng mày, nhớ ở nhà Ô , hai cũng ngủ cùng , quả thực lạnh.
Lò sưởi chân tuy , nhưng sáng nước nóng bên trong cũng nguội lạnh, quả thực ấm bằng ấm từ cơ thể Tô Tứ Lang.
“Ừm!” Dẫn Kiều gật đầu, đặt lò sưởi chân sang một bên.
Nàng tắm rửa xong, liền lên giường.
Bởi vì sáng mai đón Ô , Tô Tứ Lang ban đêm sách nữa, thổi tắt đèn.
Trong phòng lập tức tối sầm.
Đêm tĩnh mịch, tiếng thở của hai dù khẽ đến mấy cũng thể rõ mồn một.
Ngày thường, Dẫn Kiều bao giờ cảm thấy trong chăn khí lạnh, nhưng hôm nay lò sưởi chân, khí lạnh trực tiếp chui lòng bàn chân.
Nàng định , liền cảm thấy một thể nóng hổi chui chăn của nàng.
Người giơ tay lên, xếp hai chiếc chăn chồng lên , đắp lên hai .
Thân thể thiếu niên như lò lửa nhỏ, tức khắc lan tỏa ấm.
Tay của Tô Tứ Lang hồi phục ít, tuy thể cầm vật nặng, nhưng việc hằng ngày thì vấn đề lớn.
Hai đầu cùng giường chung gối Dẫn Kiều nhanh ngủ say.
trùng hợp , Tô Tứ Lang mất ngủ mà giấc ngủ của xưa nay luôn .
Dáng ngủ của Dẫn Kiều ngoan ngoãn, chỉ là vì sợ lạnh, nên dù ngủ say, nàng cũng sẽ từ từ xích gần nơi phát ấm.
Đợi Tô Tứ Lang tụng "Đạo Đức Kinh" nửa nén hương, Dẫn Kiều tựa sát .
Đầu nàng tựa lòng , tay chân càng đặt lên .
Trên nàng, mang theo một mùi thảo d.ư.ợ.c thoang thoảng, rõ ràng đây là một mùi hương an thần nhất, nhưng Tô Tứ Lang cảm thấy dù tụng một cuốn Đạo Đức Kinh cũng vô dụng!
Ngọc mềm trong ngực, lòng say mê.