Mua Về Một Tiểu Tức Phụ: Đã Ngầu Còn Biết Y Thuật - Chương 55
Cập nhật lúc: 2025-10-16 16:17:18
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những năm nay, Tô Minh Tông từng với bất cứ ai việc mất ngủ.
Y là nhi tử muộn của phụ mẫu, sớm quen với việc giả vờ ngủ ngon!
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Còn về ho máu
, y uống rượu chẳng qua là đè nén mùi tanh trào từ cổ họng!
"Dừng tay!" Tô Minh Tông giơ tay ngăn đám nha đang bước , y Trang ma ma : "Các ngươi ngoài!"
Trang ma ma nghiến răng nghiến lợi, bà ngay vị y nữ chẳng ý , quả nhiên là .
Người đàn bà độc ác Dẫn Kiều , dám m.ổ x.ẻ ruột gan Tô Minh Tông ?
Đây là thù oán lớn đến mức nào chứ.
"Thiếu gia..."
"Ta ! Cút ngoài!"
Tô Minh Tông ngày thường ít khi nổi giận, nhưng cũng nghĩa y tính khí.
Y gầm lên một tiếng như , Trang ma ma sợ đến mềm nhũn chân, đành từ trong phòng ngoài.
"Ý của đại phu là, nếu đại phu cứu, lẽ hy vọng sống tiếp?" Tô Minh Tông Dẫn Kiều, ánh mắt kiên định, hỏi: "Đại phu, là ý ?"
"Ừm!" Dẫn Kiều giấu giếm, : "Có hy vọng!"
" đấy, bất cứ chuyện gì cũng rủi ro!"
Thực , đây chẳng qua là một ván cược.
Cược Tô Minh Tông tin y thuật của Dẫn Kiều .
Chu quản sự một bên lúc suýt nữa bật , Dẫn Kiều đây chẳng đang khó ?
Cho dù là y, khi tận mắt thấy Dẫn Kiều cứu Kiều Tử Hằng rắn ngũ bộ cắn, y cũng dám để Dẫn Kiều động d.a.o !
Điều khác gì lăng trì chứ?
Dẫn Kiều mắt, cũng hề bức ép.
Phẫu thuật, bất cứ chuyện gì cũng rủi ro.
Nàng báo cho Tô Minh Tông.
"Ta" Tô Minh Tông khẽ mỉm , trong đôi mắt như nước biển chứa ý , y : "Ta thử xem !"
"Bệnh tình của sắp tới, thì phiền Dẫn cô nương !"
Câu trả lời của y, khiến Chu quản sự rơi lệ, Chu quản sự lắc đầu khuyên nhủ: "Thiếu gia, thiếu gia đừng..."
"Chu quản sự, những năm qua đa tạ quản sự , thực khi phụ mẫu rời , từng nghĩ đến việc từ bỏ !" Tô Minh Tông ngả , nét mặt thể giấu vẻ cô đơn, y : "Ta ngủ một giấc thật ngon!"
Giấc ngủ đơn giản nhất của thế gian, là thứ y sợ hãi nhất, cũng là thứ y khát khao nhất.
Y ngủ , cho dù ngủ , cũng sẽ cảm thấy như bóp nghẹt cổ, trong tai còn tiếng ù.
Chỉ thẳng lưng, tiếng động mới biến mất.
Nỗi đau , theo y hơn hai mươi năm .
Thực c.h.ế.t cũng , ít nhất cái âm thanh đáng c.h.ế.t sẽ biến mất.
Tô Minh Tông Dẫn Kiều, như giải thoát, : "Dẫn cô nương, nên chuẩn gì đây?"
"Trước tiên hãy tịnh dưỡng thể !" Dẫn Kiều , "Cơ thể hiện tại thích hợp để phẫu thuật, tiên hãy dùng thức ăn để bồi bổ nửa năm !"
Quá hư nhược !
Nói xong, Dẫn Kiều liền bảo Chu quản sự lấy giấy bút tới, lên đó một phương t.h.u.ố.c : "Còn vài loại thuốc, đợi vài ngày nữa bảo Chu quản sự tới Trung Thiện Đường lấy!"
"À đúng ! Đêm nay ngủ một giấc ngon ?"
Tô Minh Tông chút nghi hoặc nàng, đó theo ý của Dẫn Kiều, vén tay áo lộ cánh tay đưa về phía nàng.
Dẫn Kiều cầm kim châm vàng, thuần thục châm vài cái các huyệt đạo cánh tay y.
Cuối cùng ngay cả mặt y cũng bỏ qua
Kỳ lạ là, kim châm hạ xuống, ngoài cảm giác tê dại, chút đau đớn nào.
Còn mùi tanh trong miệng Tô Minh Tông, cũng theo động tác của Dẫn Kiều mà biến mất.
Điều cũng quá kỳ lạ .
Đến khi Dẫn Kiều rút kim châm , Tô Minh Tông ngủ say.
Chu quản sự và Dẫn Kiều nhẹ nhàng rón rén từ trong phòng , nhưng hành lang một mà Dẫn Kiều quen đang .
Kiều Dịch cầm một miếng bánh đậu xanh gặm ở một bên, còn Kiều Tử Hằng thì đang khuyên y ăn chậm một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-tieu-tuc-phu-da-ngau-con-biet-y-thuat/chuong-55.html.]
Kiều Tử Hằng vẫn còn hỏi: "Ngươi vì gọi Dẫn y nữ là đàn bà , là ai dạy ngươi gọi như ?"
"Không ai dạy !" Kiều Dịch ăn trả lời, "Mẫu , đàn bà đều là đàn bà !"
Kiều Tử Hằng: "..."
Đại tẩu những năm nay dạy những gì !!
Chẳng trách phụ tôn nhi trở về kinh thành.
Tuy nhiên, Kiều Dịch đúng một nửa.
Dẫn Kiều quả thực là một tiểu mỹ nhân thanh lệ vô song.
Nếu Kiều Tử Hằng cũng sẽ đưa ngọc bội mang theo nhiều năm cho Dẫn Kiều.
Nếu vật tín, y nhiều.
"Không gọi nàng như !" Kiều Tử Hằng , "Dẫn y nữ là !"
"Tam thúc đàn bà ... , là Dẫn tỷ tỷ !" Kiều Dịch ngẩng đầu lên, liền thấy Dẫn Kiều đang đeo một bọc nhỏ và Chu quản sự.
Kiều Tử Hằng lập tức dậy, định mở lời thì thấy Dẫn Kiều đặt ngón trỏ lên môi, chỉ chỉ trong phòng.
Tô Minh Tông khó khăn lắm mới ngủ .
Đứa trẻ đáng thương , bao nhiêu năm từng ngủ ngon!
Đợi một đám từ trong tiểu viện , Kiều Tử Hằng mới : "Dẫn y nữ, nàng cứu tính mạng của , đối với nàng cảm kích rơi lệ, năm vóc sát đất!"
Cảm kích rơi lệ, năm vóc sát đất ư?
Người dùng cái ví von gì kỳ cục ?
"Chu quản sự đưa y d.ư.ợ.c phí cho !" Dẫn Kiều xoa xoa cằm, : "Nếu nhất định cảm ơn , thì bạc cần. Phủ của các ngươi nuôi gà ? Hoặc thỏ cũng ."
Kiều Tử Hằng ngẩn : "Nàng những thứ gì?"
"Đi thăm , vẫn nên mang theo chút đồ đạc thì hơn, tay tới thì thể thống gì!" Dẫn Kiều nhướng mày, hỏi: "Phủ của ngay cả gà sống, thỏ cũng ?"
Ánh mắt nàng, mang theo vài phần khinh bỉ!
Sự coi thường , ngay cả Kiều Dịch còn là một đứa trẻ cũng .
Kiều Tử Hằng là công tử Hầu phủ, tự nhiên khác xem thường.
"Sao thể , nhà gia tài bạc vạn, giàu rộng rãi... Người , ... phủ bắt gà, bắt thỏ cho nàng !"
Dẫn Kiều: "..."
Cũng của Kiều Tử Hằng thấy cách dùng thành ngữ của y, tức đến mức lật nắp quan tài, từ đất nhảy lên đ.á.n.h cho y một trận .
Nửa canh giờ , Dẫn Kiều xách hai con gà mái già và một con thỏ thong dong rời , nàng hề do dự vì sự giữ của Kiều Tử Hằng và lời cầu xin của Chu quản sự.
Trước khi Dẫn Kiều thoáng qua sắc trời, thở dài : "Lần gặp !"
"Ta thật sự bận!"
Chu quản sự sống ngần năm, từng thấy đàn bà nào cá tính như .
Cũng nàng rốt cuộc đang bận gì!
Bọn họ nào ngờ, khi đó, Dẫn Kiều mang gà và thỏ đến Ô gia .
Dạo gần đây, Lý thị thức ăn theo cách Dẫn Kiều chỉ bảo, mua ít d.ư.ợ.c liệu từ Trung Thiện Đường, cơ thể Ô Chính Quang mà dần dần khỏe lên.
"Kiều nương đích tới ?" Lý thị vô cùng kinh ngạc.
"Ta tới đây việc, tiện thể ghé thăm Ô bá phụ và Lý dì!"
"Muội đến thì cứ đến, còn mang nhiều đồ ?" Lý thị tin Dẫn Kiều tới đây việc.
Tùng Dương huyện ngoài cây tùng thì là cây bách, ngay cả một chút đặc sản cũng .
Nàng nghĩ, Dẫn Kiều chắc chắn là cố ý tới đây.
"Liễu phu nhân nàng vẫn chứ?" Lý thị khi Dẫn Kiều Liễu thị bảo nàng mang đồ tới, mặt cũng lộ vài phần áy náy, : "Hồi đó, vốn nên cùng nàng mới !"
Liễu thị lúc đó trượng phu trọng bệnh, vài ngày thì bạo bệnh qua đời, nhi tử thương thoi thóp.
Liễu thị cũng chống đỡ bằng cách nào.
Thế nhưng, Lý thị cách nào.
Lúc đó Ô gia cũng xảy chuyện.
"Lý dì Lý dì Cứu mạng!"
Có một nam nhân vội vã chạy về phía , như thể đang chạy trốn !
sắc mặt Lý thị và Ô Chính Quang trở nên khó coi!