Mua Về Một Tiểu Tức Phụ: Đã Ngầu Còn Biết Y Thuật - Chương 48

Cập nhật lúc: 2025-10-16 00:20:33
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dẫn Kiều bước liền thấy bộ dạng ẩn nhẫn của y.

Trước Dẫn Kiều cũng từng phẫu thuật tay cho khác, tuyệt đại đa , t.h.u.ố.c mê tan một chút, liền lóc kêu đau.

Tô Tứ Lang lúc thần sắc lạnh lùng còn chút lơ đễnh, đây là bộ dạng Dẫn Kiều từng thấy qua.

Tô Tứ Lang giống như quen với việc đó, đau đến mấy cũng nhíu mày.

Chậc, đúng là một kẻ thể nhẫn nhịn!

Có lẽ Tô Tứ Lang từng trải qua những vết thương đau đớn hơn thế , hơn nữa còn là chuyện thường ngày.

“Tứ ca, uống t.h.u.ố.c !” Dẫn Kiều bưng một cốc nước đun sôi để nguội tới, đưa t.h.u.ố.c giảm đau qua, “Chờ thêm một lát nữa, nước sẽ nguội mất.”

Trần Minh lúc mới ngừng lời, y theo ánh mắt Dẫn Kiều sang, đôi môi mỏng của Tô Tứ Lang chút nhợt nhạt.

“Ngươi cũng thật là nhịn đó ” Trần Minh khỏi nghi hoặc, “Thật sự đau ?”

Tô Tứ Lang giọng nhàn nhạt, y trả lời, “Không đau!”

“Chậc!”

Trần Minh , như điều suy nghĩ Dẫn Kiều, giống như đang tiếp tục nghĩ lời Lục Tử .

Cặp tiểu phu thê cũng quá thú vị.

Đợi khi từ y quán , trời tối sầm, Tô Tứ Lang tự thuê xe ngựa nhờ đưa Dẫn Kiều về.

Y với Dẫn Kiều, “Ta mấy ngày nữa mới về!”

Dẫn Kiều gật đầu.

Tô Tứ Lang tuy xin nghỉ phép, nhưng bỏ bê việc học, còn đầy nửa tháng nữa là kỳ thi viện, y giành lấy ba thứ hạng đầu.

Những kiệt xuất của Bạch Hạc thư viện nhiều, y dốc hết sức .

Đợi Dẫn Kiều , Tô Tứ Lang khi ngang qua một cửa tiệm thì dừng bước.

Y nghĩ một lát vẫn bước .

Dẫn Kiều về đến nhà, trời tối sầm.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Nàng gõ cửa, liền thấy giọng Tiểu Thành truyền đến, “Ngươi là ai ?”

“Ta là…” Lời Dẫn Kiều còn dứt, cánh cửa lớn nhanh chóng kéo mở từ bên trong.

Tiểu Thành ôm một thứ bọc trong vải, với Dẫn Kiều, “Tỷ tỷ, cho tỷ!”

Dẫn Kiều khi cửa nhận lấy đồ vật, cảm thấy trong tay ấm áp.

Trong bọc vải là một hòn sỏi cuội nung nóng, dùng để sưởi ấm đầu đông là nhất.

“Ấm ạ?” Giọng Tiểu Thành nhàn nhạt, nhưng thần sắc bán sự căng thẳng của bé.

Đứa bé ăn mặc đủ dày, khi đêm xuống e là còn lạnh hơn, bé cũng ở đây bao lâu, lặp lặp việc nung nóng sỏi cuội, chỉ để Dẫn Kiều trở về liền cảm thấy ấm áp.

Trong bếp, Thu Nương thò , nàng bưng chậu gỗ , “Cô nương mệt mỏi lắm , mau rửa mặt, ngâm chân !”

Tô Tiểu Muội càng lấy trứng luộc nấu xong , ngay cả Liễu thị cũng hỏi nàng ăn no .

Thật khi Dẫn Kiều hôm qua tìm Tô Tứ Lang, nàng hề cho bọn họ , sẽ trở về lúc nào, chỉ đại khái sẽ mất mấy ngày.

bọn họ

Chắc là dù Dẫn Kiều về, bọn họ cũng sẽ đợi lâu.

Chỉ cần Dẫn Kiều về nhà, liền sẽ thấy ánh đèn ấm áp trong phòng.

“Thật sự chút đói !” Dẫn Kiều thật ăn , nhưng khó trái lòng, “Vừa về còn thấy lạnh, bây giờ ấm áp hơn nhiều !”

Tiểu Thành mỉm nhàn nhạt, Tô Tiểu Muội càng vui vẻ đồ ăn cho Dẫn Kiều.

Đây là sự ấm áp Dẫn Kiều kiếp từng trải qua

Khi nàng cống hiến, lẽ từng nghĩ đến hồi báo, nàng thì cứ , hơn nữa còn là tùy tâm sở dục.

những nhớ đến điều của nàng, và đang dùng cách của bọn họ để đền đáp .

Đêm nay… Dẫn Kiều ăn đến no căng bụng.

Đợi đều ngủ say, Dẫn Kiều từ trong gian lấy t.h.u.ố.c tiêu thực, tự giễu một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-tieu-tuc-phu-da-ngau-con-biet-y-thuat/chuong-48.html.]

Đã lớn tuổi như , ngày còn ăn quá no.

Hôm nay Trần Minh với nàng, đang thu mua Kỳ xà.

Giá đưa là năm mươi lượng một con.

Mai nàng núi tìm thử.

“Kỳ xà còn gọi là Ngũ bộ xà, Bách hoa xà, kịch độc.” Dẫn Kiều với Tô Tiểu Muội và Tiểu Thành, “Tuy thứ thể chế thành thuốc, nhưng trong quá trình bào chế, trải qua ngâm rượu, nướng lửa, loại bỏ hết xương da!”

“Đầu và đuôi đều độc mạnh…”

Hôm nay Dẫn Kiều vận khí tệ, núi liền bắt một con Kỳ xà đang chuẩn qua đông.

Nàng là tay lão luyện bắt rắn, cho nên khi mang Kỳ xà về, liền lấy cho lũ trẻ xem.

lũ trẻ lớn lên ở núi, cần là rắn độc, là rắn độc, là cỏ độc vân vân.

Liễu thị và Thu Nương sợ đến biến sắc, Tô Tiểu Muội tuy sợ hãi, nhưng cuối cùng nàng trốn , chỉ Tiểu Thành xổm Dẫn Kiều, say sưa.

“Tuy khi bào chế cũng thể thuốc, nhưng đề nghị như !” Dẫn Kiều , “Cho dù là bào chế lợi hại đến , cũng trăm phần trăm tự tin thể loại bỏ độc của Kỳ xà!”

“Cho nên khi các ngươi gặp loại rắn , nhất định tránh xa thật xa!”

Dẫn Kiều từ nhỏ huấn luyện bắt rắn, huống hồ t.h.u.ố.c nàng chế cho dù dùng đến Kỳ xà, cũng thể đạt hiệu quả t.h.u.ố.c .

“Tỷ tỷ!” Tiểu Thành đột nhiên hỏi, “Con rắn đổi bạc ạ?”

Chậc, tiểu gia hỏa thông minh cũng quá khó quản .

Dẫn Kiều , "Bạc thì kiếm hết, nhưng mạng chỉ một. Vậy nên con lời lớn!"

Tiểu Thành ngẩng mắt lên, đôi mắt trong veo như nai con tràn đầy thắc mắc. Cậu bé lắc đầu khó hiểu hỏi, "Vậy vì tỷ tỷ bắt xà hổ?"

"Tỷ tỷ sợ ?"

Dẫn Kiều lớn hơn Tô Tiểu Muội bao nhiêu tuổi, dáng cũng chỉ như một đứa trẻ.

Dẫn Kiều lợi hại như , dám bắt xà hổ, dám đ.á.n.h cóc, còn dám thiến heo nữa chứ.

Nàng hảo đến mức giống một cô gái thôn quê chút nào.

"Tỷ tỷ sẽ mệt đấy!" Tiểu Thành nghiêm túc , "Sau Tiểu Thành sẽ giúp tỷ!"

Vừa , đặt tay lên rắn, hề chút sợ hãi nào.

Chậc!

Dẫn Kiều thầm nghĩ, đúng là giống Tô Tứ Lang.

Tuy nhiên, cũng hẳn là giống, ít nhất Tiểu Thành sẽ đôi điều, còn Tô Tứ Lang cái gì cũng giữ trong lòng.

"Được thôi!" Dẫn Kiều đả kích bé, "Vậy đợi con trưởng thành!"

"Đợi con lớn, con sẽ chăm sóc chúng !"

Tiểu Thành gật đầu thật mạnh.

Trần Minh ngờ, Dẫn Kiều thật sự bắt xà hổ.

Hắn chút kinh ngạc, ánh mắt Dẫn Kiều mang theo vài phần kính phục.

Thứ quá khó tìm – mà cho dù thợ săn thấy nó, cũng dám bắt sống.

"Đây là bạc..." Trần Minh trực tiếp đưa bạc cho Dẫn Kiều, còn thêm, nhưng thấy Dẫn Kiều mở lời.

Dẫn Kiều hỏi, "Người còn thu xà hổ nữa ?"

"Khụ –" Trần Minh ho khan một tiếng, ngẩn , "Cô nương còn bắt xà hổ nữa ??"

"A, Dẫn cô nương, ... cô thể vì tiền mà cần mạng sống chứ! Nếu cô thật sự thiếu tiền, hãy đến chỗ tọa đường đại phu, tiền chẩn bệnh đều là của cô!"

Dẫn Kiều phất tay, "Ta , bận!"

"Cô –" Trần Minh tức đến run , khó hiểu hỏi, "Cô chỉ bận bắt xà hổ thôi ?"

" !" Dẫn Kiều nhướng mày, "Một con năm mươi lượng bạc, việc gì mà chẳng đơn giản!"

Trần Minh: "..."

Hắn cho Dẫn Kiều , bao năm qua từng thấy ai dám mang một con xà hổ lớn như , còn sống, đổi bạc !

"Thật mua con rắn sống ở huyện Tùng Dương, bệnh nặng cần mật rắn ngâm rượu, bằng Dẫn cô nương giúp đó bắt mạch?" Trần Minh , "Gia đình tay hào phóng!"

 

Loading...