Mua Về Một Tiểu Tức Phụ: Đã Ngầu Còn Biết Y Thuật - Chương 110

Cập nhật lúc: 2025-10-19 02:07:28
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mua núi

Thôn Bắc Tề mấy ngọn núi nhỏ, mà ngọn núi gần Tô gia nhất, chính là ngọn núi phía nàyĐại Hòe Sơn.

Ngọn núi diện tích nhỏ, vì trong núi một cây hòe trăm năm tuổi, nên mới lấy tên là Đại Hòe Sơn.

Năm đó em trai của Đường thị từng ý định mua Đại Hòe Sơn, vì để ý đến những cây gỗ trong núi.

vì địa thế của thôn Bắc Tề mà từ bỏ.

Thôn Bắc Tề quá hẻo lánh, dù mua Đại Hòe Sơn, chặt cây trong đó, vận chuyển ngoài cũng vất vả.

Cho nên, căn bản ai cân nhắc mua núi ở thôn Bắc Tề.

Khi Dẫn Kiều nhờ Đường thị hỏi, Đường thị ban đầu chút ngạc nhiên, bà còn với Dẫn Kiều, “Chi bằng nơi khác mua núi?”

Đường thị giấu Dẫn Kiều, “Con cũng đó, địa thế thôn Bắc Tề , hơn nữa…”

Đường trong thôn cơ bản đều là đường đất, nhỏ hẹp khó .

Mua núi ở đây, chẳng là lãng phí bạc ?

Dẫn Kiều lúc đó với Đường thị, nàng cần trồng thảo dược, hẻo lánh cũng .

Dẫn Kiều sự tự tin như , nàng ở , thì những chữa bệnh sẽ tìm đến nàng, chứ nàng xa vạn dặm để bắt mạch cho khác.

Đường thị tuy hiểu, nhưng cũng gật đầu.

Dẫn Kiều là ân nhân cứu mạng tức phụ thứ ba của Đường thị, nên Đường thị việc vô cùng chu đáo.

“Lý chính hỏi qua nha môn , giá Đại Hòe Sơn đây là ba trăm hai mươi lượng, giờ nếu con thì hai trăm tám mươi lượng là !” Đường thị , “Cái ao Đại Hòe Sơn cũng thuộc về con!”

Dưới chân Đại Hòe Sơn một cái ao nhỏ, đây là nơi dân làng nuôi cá, nhưng vì lợi ích mà ai chăm sóc cái ao , khiến nó dần dần hoang phế.

Cái ao tuy hoang phế, nhưng bên trong vẫn còn sót một ít cá.

Chỉ là xung quanh cái ao hoang vu một mảnh, nếu cùng đường bí lối, cũng tuyệt nhiên sẽ đến đó bắt cá.

Nếu Dẫn Kiều tiếp quản cái ao , thì thể tu sửa xung quanh, thả thêm một ít cá giống .

Dẫn Kiều xong, khá hài lòng.

Mấy đứa trẻ trong nhà đều thích ăn cá, hơn nữa, Dẫn Kiều cũng là một thích câu cá.

“Giá tuy cao, nhưng trong Đại Hòe Sơn nhiều thứ!” Đường thị , “Em trai năm đó đàm phán thế nào cũng là ba trăm hai mươi lượng! Không bớt một đồng nào!”

Dẫn Kiều cũng hiểu ý của Đường thị.

Nàng đáp, “Đa tạ Đường thẩm !”

“Ngọn núi , con mua!”

“Chỉ là thủ tục thì ?”

Đường thị , “Ông lão nhà , chỉ cần con gật đầu, ông sẽ tìm lý chính cùng con thủ tục!”

Dẫn Kiều gật đầu, “Vậy thì phiền Vương bá bá !”

Đường thị vội vàng xua tay, vẻ mặt bất đắc dĩ , “Chúng đều là hàng xóm láng giềng, lời cảm ơn gì?”

“Sau nếu con tiện, bán cho chúng một ít d.ư.ợ.c liệu là !”

“Gần đây , các tiệm t.h.u.ố.c trong thành, lúc nào cũng thiếu vài vị thuốc!”

Lời Đường thị bừa, thực Trần Minh cũng với Dẫn Kiều về vấn đề .

Nói là bên Lợi Châu phát hiện một lô t.h.u.ố.c giả, triều đình bắt đầu nghiêm trị, để cho t.h.u.ố.c giả chảy thị trường hại bách tính, liền trực tiếp đốt bỏ.

Những năm , nếu phát hiện t.h.u.ố.c giả, thực đều là vứt .

liền nhân cơ hội , lén lút lấy t.h.u.ố.c giả ngoài, bán thứ hai.

khác, trướng Nhiếp Chính Vương đích xử lý, những loại t.h.u.ố.c giả thanh lý sạch sẽ.

Lợi Châu , Bách Châu tự nhiên cũng chẳng khá hơn là bao.

Và Bách Thủy huyện, cũng bắt đầu thiếu thuốc.

Trần Minh , thiếu t.h.u.ố.c còn hơn là bán t.h.u.ố.c giả.

Mười một phần trăm những chế t.h.u.ố.c giả, quả thật thể giả như thật.

“Đó đều là chuyện nhỏ!” Dẫn Kiều với Đường thị, “Nếu con thể giúp , nhất định sẽ tận lực !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-tieu-tuc-phu-da-ngau-con-biet-y-thuat/chuong-110.html.]

Đường thị đợi chính là câu , bà xong càng ha hả, như thể chiếm món hời lớn.

Thật dù là ai, ăn ngũ cốc, thể mắc bệnh?

Đường thị tuổi cao, tự nhiên sợ bệnh tật.

Em trai bà, Đường Nguyên, càng với Đường thị rằng, t.h.u.ố.c giảm đau bán chạy của Trung Thiện Đường, đều là do Dẫn Kiều chế.

Đường thị lúc đó chợt thầm may mắn, năm đó đắc tội với Tô gia và Dẫn Kiều, để cho hai nhà đến nay hề đố kỵ, còn thể chuyện với .

Đường thị càng cảm kích bản , là một lắm lời.

Nếu , Dẫn Kiều cũng sẽ giao dịch với Đường Nguyên, từ đó qua .

“Vậy... ngày mai sớm đến ?” Đường thị , “Làm sớm xong, bên cô cũng tiện trồng d.ư.ợ.c liệu.”

Dẫn Kiều sốt ruột, nhưng Đường thị phần vội vã.

Chỉ cần Dẫn Kiều cắm rễ ở Bắc Tề thôn, Bắc Tề thôn về chắc chắn sẽ phát triển.

“Được!” Dẫn Kiều gật đầu.

Đường thị nhận câu trả lời ý liền rời Tô gia. Thu Nương giữ Đường thị ở dùng bữa trưa, nhưng Đường thị đều từ chối.

Kỳ thực, trong thâm tâm cũng thấy mối quan hệ giữa Đường thị và Tô gia tệ, nhờ Đường thị giúp mai mối.

Những , cũng giống như họ Lương, đều để mắt đến Thu Nương.

Đường thị mỗi đều nổi trận lôi đình, thầm mắng những kẻ đó là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.

Kết quả là những kẻ đó cho rằng Đường thị đang giữ thể diện cho Thu Nương.

Đường thị trở về nhà, quả nhiên gặp Mạnh thị của Nam Tề thôn.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Mạnh thị là biểu tỷ của Đặng thị, tức phụ thứ ba của Đường thị, thường xuyên qua với họ Đặng.

Mấy ngày nay, Mạnh thị ít đến tìm Đặng thị chuyện.

Đường thị ngăn cản Mạnh thị, là bởi Đặng thị luôn thích cố chấp.

Trong xương tủy Đặng thị là trọng nam khinh nữ, từ khi sinh nữ nhi, vì thiếu sữa nên càng thêm chán ghét Tiểu Viên.

Đường thị phần chán ghét tính cách của Đặng thị, dứt khoát đưa Tiểu Viên về nuôi bên .

May mắn , ở Bắc Tề thôn cũng sinh con, gia đình nghèo, nên Đường thị chỉ cần cho chút tiền, họ sẽ giúp cho Tiểu Viên b.ú sữa.

“Biểu tỷ!” Đặng thị thấy Mạnh thị, giống như thấy hy vọng, “Ta nên đây?”

“Ta sinh một đứa nha đầu!”

“Một thứ đồ hao tài tốn của!”

Kỳ thực đây, Đặng thị thấy bà bà Đường thị yêu quý Tiểu Viên, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

đàn bà sinh con, luôn thích nghĩ ngợi quá nhiều.

Cộng thêm những lời của Mạnh thị, thái độ của nàng đổi lớn.

Quả nhiên, Mạnh thị lúc thở dài, “Biểu , biểu tỷ giúp , biểu tỷ là thể giúp !”

“Muội cũng ngoại gia nghèo lắm, năm xưa nếu biểu phu quyết tâm cưới , bà bà nhất định sẽ đồng ý!”

“Cái bụng của thật là tranh khí , năm xưa biểu tỷ đốt hương bái Phật, chỉ cầu cho bụng là nhi tử, nhưng ...”

Mạnh thị đến đây, ngược chính đỏ mắt, “Muội nên ? Vương Tiểu Tam nhà sẽ lòng ?”

Đặng thị Mạnh thị phu quân sẽ lòng, sợ đến mức nước mắt rơi lã chã, “Ta nên đây?”

“Biểu tỷ, cứu !”

Mạnh thị thấy thời cơ chín muồi, , “Muội là biểu của , nỡ chịu khổ!”

“Ta một cách!”

“Muội Hồng Nhị Lang ? Gia đình bí phương sinh con truyền từ đời tổ tiên, nếu giúp thành một chuyện, sẽ tặng bí phương cho !”

Đặng thị lập tức hỏi, “Chuyện gì?”

Mạnh thị hạ thấp giọng, “Hồng Nhị Lang nhà họ Hồng để mắt đến một họ hàng xa của Tô gia !”

“Chính là Thu Nương!”

 

Loading...