Mua Về Một Tiểu Tức Phụ: Đã Ngầu Còn Biết Y Thuật - Chương 107
Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:38:06
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người thất tình là
Tô Minh Tông dáng vẻ của Kiều Tử Hằng, khỏi khẽ .
Y từ ánh mắt Dẫn Kiều , nàng đối với y chỉ là tò mò, hề chút tình cảm yêu thích nào.
Y thực cũng tò mò, rốt cuộc là nam nhân thế nào mà thể khiến Dẫn Kiều cam tâm tình nguyện ở rời .
Tô Minh Tông bệnh tình của , nên bao giờ ý định thành gia.
Kiều Tử Hằng hiểu suy nghĩ của y, cho rằng y xuất gia, tin Phật.
Kiều Tử Hằng khuyên Dẫn Kiều, nghĩ rằng Dẫn Kiều sẽ cảm giác thất tình, nhưng ngờ thất tình bây giờ, e rằng là Kiều Tử Hằng .
Kiều Tử Hằng sinh trong thế gia võ tướng, các cô nương tiếp cận , đa phần đều nhắm binh quyền của Kiều gia mà đến.
Kiều Tử Hằng thích những tiểu cô nương điệu đà bộ tịch, trái thích nhanh nhẹn, sạch sẽ như Dẫn Kiều.
Chỉ là Kiều Tử Hằng dù thế nào cũng thể đoán , Dẫn Kiều thành , hơn nữa Dẫn Kiều còn thành thật.
“Sao thể thành chứ?” Dẫn Kiều ngược Kiều Tử Hằng đang nghĩ gì, nàng , “Ta và tướng công của .”
Quả thật là .
Tô Tứ Lang từ khi thẳng thắn với nàng, càng thêm dung túng nàng.
Chỉ cần nàng dám g.i.ế.c , liền dám theo phóng hỏa.
Dẫn Kiều Tô Tứ Lang thích nàng điểm gì, nhưng thể thích con thật của nàng, điều .
Nàng vốn dĩ xuất sắc, Tô Tứ Lang thích nàng cũng chẳng gì sai.
Kiều Tử Hằng cúi đầu, nụ dần nhạt , “Sao nàng thể thành chứ!”
Quân cờ trong tay dần trượt xuống, vẻ mặt của Kiều Tử Hằng cũng trở nên kỳ lạ.
Dẫn Kiều hiểu Kiều Tử Hằng đang nghĩ gì, nhưng Kiều Tử Hằng vô cùng kinh ngạc.
Cũng .
Kiều Tử Hằng xuất hiển hách, hiển nhiên từng thấy một tiểu cô nương mười ba tuổi sớm gả chồng!
giờ đây, cũng coi như là mở rộng tầm mắt.
Dẫn Kiều đang vội về nhà, nên nàng hỏi Kiều Tử Hằng rốt cuộc chuyện gì, nàng hiệu cho Tô Minh Tông để bắt mạch.
Tô Minh Tông cũng vạch trần.
Dẫn Kiều như thông minh lanh lợi, nhưng nàng cũng khuyết điểm, nàng dường như nhạy bén lắm trong tình cảm. Chỉ cần y và Kiều Tử Hằng rõ, Dẫn Kiều e rằng cũng thể nghĩ , Kiều Tử Hằng sẽ động lòng với nàng.
Không cũng , đôi khi rõ ngược sẽ lúng túng.
“Bệnh tình của đang thuyên giảm!” Dẫn Kiều , “Cảm thấy khẩu vị , là vì chuyển mùa, nhiễm chút phong hàn!”
“Chờ dưỡng một thời gian là sẽ thôi!”
Tô Minh Tông , y hỏi, “Dẫn đại phu, nàng động dao, là khi nào?”
“Ta…”
“Chàng một kết quả ?” Dẫn Kiều sờ cằm nghĩ nghĩ, “Cứ giữa tháng năm !”
“Mùa nóng cũng quá lạnh, thích hợp để hồi phục!”
“Chàng cho chuẩn sẵn một gian phòng rộng rãi sạch sẽ, xung quanh nhất nên dùng loại rượu nồng độ cao lau dọn một lượt, chăn đệm nhất định sạch sẽ!”
Dẫn Kiều dặn dò Tô Minh Tông, mà Châu Quản sự bên cạnh đều ghi nhớ kỹ càng.
Tô Minh Tông , “Đa tạ!”
Dẫn Kiều Tô Minh Tông , “Ta cứu mạng , nên cảm tạ ?”
Tô Minh Tông gật đầu, “Đương nhiên!”
“Vậy giúp ba việc !” Dẫn Kiều .
Tô Minh Tông nghiêm túc trả lời, “Dẫn đại phu cứ !”
“Hai việc tạm thời nghĩ , nhưng việc thì gấp!”
Dẫn Kiều nghiêm túc , “Chàng giúp vẽ một bức tranh!”
Gánh hát của tỷ Mộ gia bắt đầu diễn, mà bức tranh dùng đạo cụ kịch, bức Tô Tứ Lang vẽ.
Dẫn Kiều nỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-tieu-tuc-phu-da-ngau-con-biet-y-thuat/chuong-107.html.]
Tô Tứ Lang tự tay vẽ nàng, nàng nào nỡ giao cho gánh hát chứ?
Thế nhưng nếu những bức họa đẽ, phù hợp chiêu bài thì tự nhiên sẽ thể thu hút ở Lợi Châu.
Dẫn Kiều suy nghĩ một chút, thích hợp nhất để chiêu bài , ai khác ngoài Tô Minh Tông.
Tô Minh Tông cũng bất ngờ, dù Dẫn Kiều và y quen một thời gian, nhưng nàng từng đòi y bức họa nào, đến nỗi Tô Minh Tông còn nghi ngờ Dẫn Kiều căn bản hiểu giá trị những bức họa của y.
Dù , Chu quản sự từng ám chỉ rằng, nếu Dẫn Kiều cần, y thể tự tay vẽ một bức họa tặng cho nàng.
dù Chu quản sự ám chỉ thế nào, thứ Dẫn Kiều chọn cuối cùng vẫn là... bạc.
Thẳng thắn thể thẳng thắn hơn.
“Nàng cần loại tranh gì?” Tô Minh Tông dường như cuối cùng cũng tìm chút tự tin, “Tranh sơn thủy vẽ !”
Dẫn Kiều lắc đầu, đại khái cho y bức tranh đó rốt cuộc như thế nào.
Nụ của Tô Minh Tông từ ban đầu rạng rỡ, dần dần thu , cuối cùng y bất lực đưa tay lên xoa xoa vầng trán.
Y , “Ý nàng là, tranh của , là đạo cụ?”
“Gần như là ý !” Dẫn Kiều hề giấu diếm Tô Minh Tông, dù chuyện Tô Minh Tông sớm muộn gì cũng sẽ , chi bằng sớm!
Kiều Tử Hằng vốn đang buồn bực, phá lên ha hả.
Thì , Dẫn Kiều bao giờ coi hai bọn họ là những sự tồn tại khác biệt.
Trong lòng Dẫn Kiều, từ đầu đến cuối dường như chỉ một .
Đương nhiên, lý do Kiều Tử Hằng là vì Dẫn Kiều thẳng thắn.
Tranh của Tô Minh Tông, trong mắt ngoài, là thứ ngàn vàng khó cầu.
Thế nhưng giờ đây, Dẫn Kiều dùng thứ quý giá như để công cụ chiêu dụ khách cho gánh hát.
Không Kiều Tử Hằng coi thường gánh hát, mà y cảm thấy ngoài tin , e là sẽ mắng Dẫn Kiều hàng.
Thế nhưng, Kiều Tử Hằng cảm thấy Dẫn Kiều dám thẳng, .
Nàng giấu Tô Minh Tông.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Kiều Tử Hằng về phía Tô Minh Tông, theo hiểu của y về Tô Minh Tông, y e là sẽ từ chối.
Tô Minh Tông liếc Kiều Tử Hằng, cũng đang trêu chọc .
Tô Minh Tông hỏi Dẫn Kiều, “Phu quân nàng, vẽ tranh ?”
“Tự nhiên là !” Dẫn Kiều chút nghĩ ngợi trả lời, “Chàng vẽ cực kỳ !”
“Cho nên, nỡ mang cho ngoài xem chứ?”
Tô Minh Tông: “...”
Y, đường đường là một đại sư, bằng một tên nhóc con lông bông.
Cái gọi là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, ước chừng chính là Dẫn Kiều như .
Vì là đồ của Tô Tứ Lang, nên Dẫn Kiều nỡ chia sẻ cho ngoài, chỉ một lén lút cất giữ.
đồ của Tô Minh Tông dù ở bên ngoài quý giá đến mấy, trong lòng Dẫn Kiều, cũng bằng đồ của Tô Tứ Lang.
Đây chính là sự khác biệt.
Không vì , Tô Minh Tông chợt nhớ đến phụ mẫu.
Năm đó khi mẫu qua đời, nhà luôn yêu cầu phụ tái giá, dù Tô gia luôn là thuộc dòng đích giữ chức tộc trưởng.
Thân thể y, đừng là lo liệu việc trong tộc, ngay cả việc thể sống lâu hơn cũng là một vấn đề.
Thế nhưng, phụ đồng ý.
Cuối cùng họ tìm đến các tỷ của mẫu , rằng dung mạo giống mẫu .
Kết quả phụ , dù giống hệt chăng nữa, cũng là mẫu .
Sau khi phụ qua đời, y chôn cất phụ và mẫu cùng .
Tô Minh Tông cũng tình cảm như , nhưng y là đoản mệnh, xứng đây?
Giờ đây ngờ thấy điều đó Dẫn Kiều.
Tô Minh Tông gì, Kiều Tử Hằng tưởng y khó xử, định mở miệng khuyên Dẫn Kiều bỏ qua , kết quả Tô Minh Tông trả lời, “Được thôi!”
“Cho ba ngày thời gian!”