Mua Về Một Kỹ Nữ - Thợ Săn Nơi Sơn Dã Trở Nên Giàu Có - Chương 80: Đại chưởng quỹ.
Cập nhật lúc: 2025-10-20 13:57:54
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong mấy ngày tiếp theo.
Hai bận rộn hái hết hồng còn , đem thành mứt.
Trong thời gian đó, Tôn chưởng quỹ phái hai vị đầu bếp điểm tâm đến nhà, học cách bánh mì và sử dụng lò nướng, học liền hai ngày.
Nguyên liệu do Cát Vị Trai chịu trách nhiệm, đều dùng sữa dê, nên Lạc Vân liền dạy họ bánh mì sữa dê.
Đợi đến khi lò nướng của tiệm tất.
Cát Vị Trai ráo riết cho mắt sản phẩm mới: bánh mì sữa dê.
Bánh mì tròn trịa, to bằng nắm tay lớn, một cái bán bốn trăm văn.
Vừa mắt, liền thu hút vô ánh mắt của khách hàng.
“Ối chà, đây là món điểm tâm mới gì ?”
“Cát Vị Trai quả là lợi hại, liên tiếp cho mắt nhiều món mới, trông món nào cũng ngon cả.”
“Món Đại Phúc tiểu thư nhà thích ăn, cứ vài ba bữa sai tới mua.”
Đại Phúc mới mắt bán năm trăm văn một cái.
Ngoài nhân đậu đỏ, còn nhân đậu xanh, khoai môn nghiền.
Xét về giá cả và mức tiêu thụ của trấn, nhân trái cây cần đặt riêng, bán một lượng bạc một cái.
Mặc dù , Đại Phúc nhân trái cây vẫn các hộ giàu trong trấn yêu thích, phái tranh tới đặt mua.
Hôm nay là ngày mắt sản phẩm mới, Tôn chưởng quỹ cũng sớm mặt tại cửa tiệm, chắp tay với khách hàng: “Đa tạ các vị khách quan nể mặt, đây là bánh mì mới của Cát Vị Trai chúng , bốn trăm văn một cái, hôm nay khách nào mua hàng đủ hai lượng bạc sẽ tặng miễn phí một chai mứt trái cây.”
“Mứt trái cây? Chưởng quỹ là mấy thứ ?”
Có vị khách tinh mắt nhận thấy trong tiệm thêm một kệ hàng mới, đó bày đầy những lọ sứ.
“Đây là mứt hồng, thể dùng kèm với bánh mì hoặc các loại điểm tâm khác, loại bánh mì chúng cũng chương trình dùng thử, các vị thể nếm thử mua.”
Tôn chưởng quỹ dứt lời, thấy tiểu nhị bưng khay thử món .
Trong khay chỉ những miếng bánh mì cắt nhỏ, mà còn cẩn thận đặt kèm những que xiên nhỏ.
Khách hàng thể dùng thử miễn phí, liền xúm cầm que xiên.
“Rất ngon, hương vị khác với Đại Phúc.”
“Các loại điểm tâm đây hoặc là ngọt ngấy, hoặc là nhiều dầu mỡ, ăn đến phát chán, món thì tuyệt.”
“Ừm, vị mềm xốp, lão gia nhà răng yếu, y nhất định sẽ thích, tiểu nhị, cho hai cái bánh mì.”
“Ta cũng năm cái, đủ hai lượng, thể tặng một chai mứt đúng ?”
Nhìn thấy cảnh tượng mắt, Tôn chưởng quỹ vui mừng khôn xiết, dặn dò tiểu nhị tiếp đãi khách chu đáo lên lầu hai.
“Thiếu Đông gia, loại bánh mì mới mắt cũng khách hàng ưa chuộng như Đại Phúc .”
Sở Dương ghế trường kỷ cạnh cửa sổ, ánh mắt từ thu , “Ta thấy , nàng quả nhiên bản lĩnh, lựa chọn hợp tác là một quyết định sáng suốt.”
Nếu , với những công thức trong tay Lạc Vân, mở cửa tiệm nhất định sẽ vô địch thiên hạ, đ.á.n.h gục tất cả các tiệm điểm tâm khác.
“Thiếu Đông gia minh.” Tôn chưởng quỹ .
Sở Dương đầu y: “Khoảng thời gian ngươi , các cửa tiệm ở khu vực Thanh Châu đều do ngươi quản lý.”
“Thiếu Đông gia, ngài, ngài thật ?” Tôn chưởng quỹ trợn tròn mắt, ngây tại chỗ, mãi một lúc lâu mới hồn.
Đây, đây là cất nhắc y lên đại chưởng quỹ của Cát Vị Trai ?
Y dám tin mà tự véo mạnh đùi .
Rít một tiếng
Đau quá, xem là thật .
Y nhầm!!!
Sở Dương nhướng mày: “Sao, ?”
Tôn chưởng quỹ đôi khi việc đáng tin, nhưng năng lực việc , đủ trung thành với y.
“Muốn! Muốn! Kẻ hèn nhất định sẽ can qua đồ địa, trâu ngựa báo đáp Thiếu Đông gia, lấy báo đáp.” Y dùng tay áo lau nước mắt, Tôn chưởng quỹ cảm động đến mức òa .
Hạt Dẻ Nhỏ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-80-dai-chuong-quy.html.]
Sở Dương đau đầu xoa trán: “Lấy báo đáp thì cần , quảng bá hai sản phẩm mới quốc, thì khu vực Thanh Châu giao cho ngươi phụ trách, đừng để bản thiếu gia thất vọng.”
Tôn chưởng quỹ vội vàng ưỡn thẳng lưng, trịnh trọng : “Thuộc hạ nhất định phụ sự ủy thác của Thiếu Đông gia.”
Ngoài Sở Dương, Tôn chưởng quỹ cũng cảm kích Lạc Vân, chính vì nàng mà y mới cơ hội đến , để Thiếu Đông gia cất nhắc y lên đại chưởng quỹ.
Đợi đến ngày ngôi nhà của họ xây xong, y nhất định chuẩn một món đại lễ.
Tôn chưởng quỹ vui mừng đến mức nào, tạm thời nhắc tới.
Lạc Vân lúc đang bận rộn đậu phụ lá (đậu bì) ở nhà, bún ốc thì nhất định thể thiếu đậu phụ lá và đậu phụ thanh.
Hai món , đều là những món nàng nhất định gọi khi ăn bún ốc, lẩu cay và lẩu.
Xay sữa đậu nành dùng đến la, Cố Thanh Sơn lắp tay đẩy kéo , phụ trách xay, Lạc Vân phụ trách cho đậu nành ngâm cối đá.
Sữa đậu nành xay mịn.
Cố Thanh Sơn đổ một thùng sữa đậu nành xay vải màn để lọc bỏ bã đậu, đó mang về bếp đổ nồi.
Lạc Vân ngay phía , dùng lửa lớn đun sôi, hớt bỏ bọt nổi bề mặt, múc bốn bát sữa đậu nành, cho thêm chút đường trắng, mỗi một bát.
“Ngon quá!!”
hai ngươi nhỏ uống đến mức miệng dính đầy một vòng trắng xóa, vẫn còn thòm thèm.
“Ừm, sữa đậu nành thơm ngon.”
Lạc Vân cũng lộ vẻ mặt ngạc nhiên mừng rỡ,
Kiếp sữa đậu nành nàng uống đều xay bằng máy xay sinh tố, so với cối đá bây giờ luôn cảm thấy thiếu một chút hương vị.
Phải rằng, sữa đậu nành cối đá thực sự vương vấn nơi đầu môi chót lưỡi, ngon cực kỳ.
Nếu còn đậu phụ lá, thì e rằng chỗ sữa đậu nành bốn họ uống hết.
Uống xong sữa đậu nành, Lạc Vân gạt củi trong bếp , chuyển sang lửa nhỏ, để yên ba đến năm phút, đợi sữa đậu nành tạo thành một lớp váng đậu bề mặt, cạo nhẹ mép dùng đũa nhấc lên.
Lớp váng đậu đầu tiên sẽ dày hơn một chút, vị đậu đậm đà, đặt lên giàn phơi tự chế của nàng, rút đũa để phơi khô nước.
Lạc Vân tổng cộng hơn năm mươi miếng, càng về váng đậu càng mỏng, cho đến khi nhấc lên nữa thì thôi.
Đến lúc đó, đặt giàn phơi ngoài sân, phơi thông thoáng một đêm là .
“Cái cần vứt ?” Cố Thanh Sơn nhắc đến bã đậu trong thùng.
Lạc Vân đảo mắt: “Không cần, thể dùng bánh trứng bã đậu nành, đây, đưa cho .”
Đổ bã đậu bát, thêm nước và bột mì trộn đều thành hỗn hợp sệt, đó đập ba quả trứng, muối, xì dầu, cà rốt thái hạt lựu, vừng trắng, hành lá thái đoạn, trộn đều để yên hai mươi phút.
Cuối cùng, nóng chảo, phết dầu đều, chiên nhỏ lửa cho đến khi hai mặt vàng óng cho đĩa.
Vỏ bánh mềm, hương vị phong phú.
Tổng cộng chiên mười hai cái bánh, bốn đều ăn sạch bách.
Vừa nãy ăn gần no.
Bữa tối tùy tiện nấu một nồi cháo trắng, ngoài còn luộc mười bắp ngô.
Rửa bát xong, Cố Thanh Sơn hỏi Lạc Vân, “Nương tử, dạo tiêu cơm cùng nàng nhé?”
Lạc Vân gật đầu: “Được thôi.”
Đóng cổng sân cẩn thận, cả nhà bốn cùng ngoài.
Lạc Vân dắt Đại Bảo , Cố Thanh Sơn dắt Tiểu Bảo .
Sau tiết Thu phân, ngày ngắn dần.
Tuy nhiên nhà họ ăn sớm.
Đa các gia đình trong thôn đều ăn muộn hơn, một thậm chí vẫn còn bận rộn đồng.
Lạc Vân và Cố Thanh Sơn bàn bạc, từ cuối làng , vòng quanh bờ sông về từ phía cầu đá.
Sắp đến cuối làng, phát hiện khí chút bất .
Ba bốn dân làng đang chạy về cùng một hướng, một hai còn bưng bát đũa, xới cơm : “Nghe nhà Lý Tam ầm ĩ đến long trời lở đất .”
“Đi nhanh lên, chiếm một chỗ .”