Mua Về Một Kỹ Nữ - Thợ Săn Nơi Sơn Dã Trở Nên Giàu Có - Chương 66: Cá nướng.

Cập nhật lúc: 2025-10-20 13:57:40
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bữa tối theo đúng hẹn, là cá nướng.

 

Trước tiên, con cá sạch rạch những đường hoa lưng, thêm chút gừng, hành, muối, rượu nấu ăn, xì dầu, phết đều ướp trong 20 phút.

 

Sau khi ướp xong, lau khô nước cá, phết một lớp bột năng, đợi dầu nóng cho chảo, chiên trong một lát đó lật mặt chiên tiếp.

 

Tiếp đó, chuẩn thêm một rau củ ăn kèm cá nướng, gồm cải thảo, dưa chuột, cà rốt, củ sen. Rau củ chần qua nước sôi xếp xuống đáy khay sắt, còn cá diếc chiên thì đặt lên .

 

“Đại Bảo, con gọi Đại Nha cùng qua đây .” Lạc Vân gọi bên ngoài.

 

Ai thấy cũng phần, Đại Nha hôm nay giúp đỡ, tất nhiên thể bỏ sót con bé.

 

“Vâng, cữu mẫu.”

 

Đại Bảo đáp lời, hớn hở chạy ngoài, đến nhà Đường thẩm.

 

Nghe là Lạc Vân bảo Đại Bảo gọi , Đại Nha reo lên một tiếng: “đa tạ Cố thẩm, chúng mau thôi.”

 

“Nha đầu .” Mấy Vương thị chiều từ trấn về , liền đưa tay vặn tai nữ nhi, “Người gọi là con ngay ? Không thể cứ mãi chiếm tiện nghi nhà Cố thẩm , ? Trong nhà cơm ăn, .”

 

Đại Nha thẳng thừng: “ cơm nhà Cố thẩm nấu ngon hơn nhiều.”

 

“Con mèo tham ăn .” Vương thị vui vặn nhẹ tai con bé.

 

“Ôi chao! Mẫu của con, đau quá!” Đại Nha nhăn nhó.

 

Đại Bảo thấy liền vội : “thẩm, Đại Nha buổi trưa giúp chúng cháu bắt nhiều ốc đó. cữu mẫu , lao động hồi báo mới giá trị, Đại Nha giúp đỡ việc, nên đa tạ con bé chứ.”

 

, đúng , nương già mà còn hiểu chuyện bằng Đại Bảo.” Đại Nha hậm hực.

 

con bé cũng , ăn cái món cá nướng đó.

 

Chắc chắn ngon!

 

“Ta thấy con ngứa đòn .” Vương thị giọng hậm hực, nhưng vẫn buông tay .

 

Đại Bảo xoa tai cho Đại Nha, : “đa tạ thẩm, chúng cháu đây!”

 

“nương, con đây.”

 

Sợ mẫu đổi ý, Đại Nha kéo Đại Bảo nhanh như một cơn gió mà chuồn mất.

 

Bên Lạc Vân đang chuẩn nước sốt cá nướng.

 

Sợ mấy đứa nhỏ ăn cay, nên Lạc Vân chuẩn món vị tỏi cà chua.

 

Ở đây cà chua, Lạc Vân đổi từ hệ thống hai quả.

 

Sau đó băm một ít tỏi, cho cùng với hạt cà chua, gừng miếng, hoa tiêu chảo xào, thêm đường trắng, dầu hào và các gia vị khác đun sôi, cuối cùng rưới lên thịt cá, rắc thêm đậu phộng rang.

 

Cố Thanh Sơn ở một bên châm than cho bếp lò nhỏ, ngẩng đầu đĩa cá nướng cùng với các loại rau củ ăn kèm, : “Cách ăn thật mới lạ.”

 

Lạc Vân tiếp lời : “Món cá nướng ở chỗ ưa chuộng, cả những quán cá nướng chuyên biệt, ngoài vị tỏi cà chua còn vị đậu đen tương, vị cay tê, vị ớt băm v.v., rau củ nào ăn kèm cũng thể thêm .”

 

“Vậy , nương tử thể cân nhắc mở một quán cá nướng .”

 

Lạc Vân vẻ mặt kiêu ngạo: “Ôi, phu quân đừng thế, đừng thế! Ta thật sự ý định đó đó.”

 

“Ừm, đều ủng hộ nương tử.” Cố Thanh Sơn khẽ nhếch môi .

 

Hắn thích Lạc Vân kể về chuyện thế giới cũ của nàng, ngoài sự tò mò và khao khát tìm hiểu, còn hơn thế là hiểu về môi trường nàng lớn lên.

 

Trong lúc chuyện, ba đứa nhỏ cũng , cá nướng trong khay tròn xoe mắt: “Đây chính là cá nướng ư?”

 

Trông ngon quá!

 

Trong ấn tượng của họ, cái gọi là cá nướng chỉ là cắm một que gỗ nướng lửa, thêm chút muối là xong.

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Cách ăn cá nướng kiểu , mới lạ vô cùng.

 

Lạc Vân cúi than lửa trong bếp lò nhỏ: “Có thể ăn đó!”

 

Một lớn ba nhỏ vui vẻ : “Vâng!”

 

Trên bàn bày một cái bếp lò nhỏ, bên đặt cá nướng, mặt mỗi là một bát cơm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-66-ca-nuong.html.]

 

Lạc Vân dặn dò: “Phải cẩn thận xương cá, ăn quá nhanh, ăn từ từ thôi, ?”

 

Con cá diếc khá lớn, nặng đến sáu cân, xương cá cũng to, dễ gỡ .

 

trẻ nhỏ, nhất định dặn dò kỹ lưỡng một phen.

 

“Biết

 

Ba đứa nhỏ thẳng tắp ghế, hai tay ngoan ngoãn đặt đùi, đáp bằng giọng trẻ con.

 

“Ngoan, ăn , với tới thể dậy.”

 

Lạc Vân dứt lời, mấy mới cầm đũa lên.

 

Cá nướng ngâm trong nước sốt, thơm lừng giòn tan mềm mại, cùng với rau củ phía cũng thấm vị.

 

Tiểu Bảo hút một miếng cà chua nhỏ trong bát: “Cái chua chua ngọt ngọt, ngon quá mất.”

 

đó, chỉ riêng thứ nước sốt chan cơm cũng thể ăn hết hai bát.” Đại Nha tiếp lời, ăn bữa cá nướng , đừng vặn tai, dù đòn roi cũng đáng.

 

Ba đứa nhỏ ăn uống vui vẻ, hai lớn thì bận gắp cá cho đối phương.

 

“Nương tử, miếng cá mềm.”

 

“Phu quân, cũng thử bong bóng cá xem, trơn mềm đó.”

 

Cố Thanh Sơn kẹp bong bóng cá miệng nhai: “Ừm, ngon, còn cảm giác dai dai nữa.”

 

Lạc Vân : “Trong nhiều bộ phận như , thích ăn nhất chính là bong bóng cá .”

 

Lần tới chợ cá trong trấn xem thử, xem bong bóng cá nào tách riêng , mua mười mấy hai mươi cái về một nồi lẩu kho.

 

Cố Thanh Sơn thầm ghi nhớ lời nàng trong lòng.

 

Thì nương tử thích ăn bong bóng cá .

 

Tốt.

 

Lần tới sẽ gắp cho nương tử.

 

Mấy vui vẻ ăn một bữa cá nướng.

 

Không lâu khi Đại Nha về, Đường thẩm cũng đến nhà, trong tay còn xách theo một giỏ trứng gà.

 

“Vân nhi, Đại Nha nhà cứ mãi phiền con, thật ngại quá.”

 

Lạc Vân xua tay, vẻ mặt vui vẻ : “Thẩm khách sáo quá , chẳng qua chỉ là một bữa cơm đạm bạc, Đại Nha và Đại Bảo nhà con tình cảm , thường xuyên qua là chuyện , con cũng thích con bé.”

 

Đường thẩm : “Nàng thì thẩm yên tâm .”

 

Hai trò chuyện vài câu, Lạc Vân còn hỏi về quầy hàng đồ kho.

 

“Vân nương, con yên tâm.”

 

Nói đến quầy hàng đồ kho, Đường thẩm toe toét: “Quầy hàng đồ kho ăn , khách quen cũng đông, mà còn…”

 

Thấy thẩm thôi, Lạc Vân : “Thẩm cứ thẳng , gặp khó khăn gì ?”

 

Đường thẩm vội vàng xua tay: “Không , chỉ là cái Tụ Tiên Lầu , hôm qua cử đến quầy hàng, chúng mỗi ngày cung cấp ba phần nội tạng kho cho tửu lầu của họ.”

 

Tụ Tiên Lầu?

 

Vậy đó nhất định là ý của Cao chưởng quỹ .

 

Lạc Vân : “Chuyện đó, thẩm, Cao chưởng quỹ của Tụ Tiên Lầu là thật thà, phi vụ thể .”

 

“Thẩm chỉ cảm thấy họ quá hào phóng, bình thường bán một phần nội tạng nhiều nhất cũng chỉ ba trăm văn, họ giá…” Đường thẩm giơ bốn ngón tay.

 

Lạc Vân : “Thẩm sợ Tụ Tiên Lầu ý đồ gì ? con nghĩ, ý đồ thì , nhưng chuyện , lẽ chỉ là để thu hút khách cho tửu lầu của họ thôi.”

 

Đường thẩm nghi hoặc hỏi: “Thu hút khách? Vân nương, đây là ý gì ?”

 

“Nói đơn giản, là để hấp dẫn khách hàng. Cao chưởng quỹ là một thương nhân tinh ranh, bốn trăm văn một phần đối với hề lỗ.”

 

 

Loading...