Mua Về Một Kỹ Nữ - Thợ Săn Nơi Sơn Dã Trở Nên Giàu Có - Chương 59: Mua ngưu xa.

Cập nhật lúc: 2025-10-19 23:00:58
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mua nhà mua đất xong xuôi, Lạc Vân nhẹ nhõm hơn hẳn: “phu quân, chúng nên ?”

 

Nàng ý chỉ chuyện Cao chưởng quỹ mời bọn họ tham gia lễ khai trương tửu lâu mới.

 

Cố Thanh Sơn nghĩ nghĩ: “Chưởng quỹ mời thì cứ thôi. Mấy ngày nữa là đến Trung Thu , huyện chắc sẽ náo nhiệt, chúng nhân tiện dạo một chuyến.”

 

Lạc Vân mở to mắt: “Sắp đến Trung Thu ? Ta suýt nữa quên mất chuyện !”

 

Cố Thanh Sơn cong môi: “Bận rộn thì ngày tháng trôi qua cũng nhanh.”

 

Lạc Vân ừ một tiếng: “Vậy thì chuyện xây nhà và sửa sang xưởng, để Trung Thu .”

 

Cố Thanh Sơn gật đầu: “Ta nhờ thôn trưởng tìm cho chúng , Trung Thu thể bắt đầu động thổ.”

 

“Được.” Lạc Vân .

 

Nhắc mới nhớ, đây là cái Trung Thu đầu tiên nàng trải qua kể từ khi xuyên đến đây, cũng khá là mong đợi.

 

Ăn mừng Tết Trung Thu, đương nhiên thể thiếu bánh trung thu, và cả ốc luộc nữa.

 

Nàng đang nghĩ xem nên tặng lễ gì cho Cao chưởng quỹ nhân dịp khai trương thì thôi, chi bằng tặng bánh trung thu .

 

Trong nhà bây giờ năm cái lò nướng, bao nhiêu cũng .

 

“phu quân, ngày mai chúng trấn xem thử, mua một ít nhân bánh trung thu.”

 

Cố Thanh Sơn , liền nương tử sắp sửa món ngọt mới: “Được.”

 

 

Ngày hôm .

 

Lạc Vân và Cố Thanh Sơn dậy từ khi trời còn sáng.

 

Chuẩn xong hàng để đưa đến tửu lâu, Trương Tam giờ Thìn đến, hai trấn , liền mời bọn họ xe lừa của .

 

Lạc Vân : “đa tạ Trương tiểu ca, đợi bọn trẻ thức dậy mới , phiền ngươi nữa . Còn nữa, nguyên liệu đậu phụ xanh sắp hết mùa , cho nên hai ngày gửi hàng , đó sẽ gửi nữa.”

 

“Aiz, thôi! Cố nương tử cứ yên tâm, về sẽ với Trương đại trù và chưởng quỹ một tiếng.” Trương Tam đáp lời, rời .

 

Đợi Tống Uyên và Tống Văn thức dậy, ăn sáng xong, Lạc Vân vốn cả nhà cùng trấn .

 

Tống Uyên ngoan ngoãn : “cữu mẫu , con và , ở nhà luyện chữ.”

 

Tống Văn ở bên cạnh phụ họa: “Vâng, hai ngày nữa thể huyện chơi , hôm nay nữa .”

 

cữu mẫu và cữu cữu trấn chính sự, bọn họ theo chỉ tổ vướng chân vướng tay.

 

hai ngươi cũng cần siêng năng một chút, chớ mãi ham chơi, nhanh chóng nên , mới thể sớm ngày hiếu thuận với cữu phụ,cữu mẫu.

 

Cố Thanh Sơn xoa đầu hai ngươi nhỏ, dặn dò rằng: “Nếu ai gõ cửa, hỏi rõ là ai, tùy tiện mở cửa, cũng chơi lửa.”

 

Trước đây, mỗi khi lên núi, hai hài tử gửi sang nhà Đường thẩm mà ở nhà, đều dặn dò như .

 

Cả hai đều ghi nhớ trong lòng, đồng loạt gật đầu: “Chúng con , Cữu cữu.”

 

Lạc Vân đóng cổng viện, cùng Cố Thanh Sơn bộ lên trấn.

 

Đi đến nửa đường, Cố Thanh Sơn : “Nương tử, chi bằng chúng mua một chiếc xe bò hoặc xe lừa ? Tiện cho ngoài.”

 

Trong thôn Cổ Thạch nhà nào xe bò, chỉ nhà Lý Đại Lang một chiếc xe lừa, thường ngày dùng để ăn.

 

mượn cũng chẳng mà mượn.

 

Mà ngày thường cũng ít xe bò lên trấn, chẳng hạn như hôm nay, chỉ thể bộ.

 

Cố Thanh Sơn thì cả, chỉ là xót nương tử .

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Lạc Vân nghĩ một lát, : “Được, thì lời phu quân, mua xe bò , chỉ chở chở hàng, mà còn thể cày ruộng.”

 

“Ừm, lời nương tử, mua xe bò. Lát nữa mua đồ xong sẽ xem bò.”

 

Hai chuyện, chẳng mấy chốc đến trấn.

 

Lạc Vân lướt qua những thứ cần mua trong đầu: nguyên liệu nhân bánh trung thu, bột mì, rau củ, đó còn mua xe bò.

 

Hai phố, phía thoảng đến mùi thịt kho quen thuộc.

 

Mắt Lạc Vân sáng rực: “phu quân ngửi thấy ? Là mùi nước kho.”

 

Cố Thanh Sơn gật đầu: “Ừm, là Đại Hưng và bọn họ, chúng qua đó xem .”

 

Quầy thịt kho đặt ở vị trí giữa về phía của hẻm Nam, hai cùng bước tới.

 

Trước quầy hàng chật kín .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-59-mua-nguu-xa.html.]

 

Đây vẫn là ngày thường, nếu là ngày họp chợ, thì lượng khách còn tăng gấp mấy .

 

Thảo nào ngay ngày thứ hai bày hàng, Đường thẩm mang một con gà mái già đến biếu.

 

Lạc Vân thấy nụ tươi rói của nàng, liền việc buôn bán thuận lợi.

 

“Lão , cho hai cân thịt kho.”

 

“Ta một cân giò heo.”

 

Lạc Vân và Cố Thanh Sơn bên ngoài, hai Cố Đại Hưng cùng tỷ tỷ Vương đang bận rộn ở quầy hàng.

 

Trên chiếc bàn dài hình chữ nhật đặt thớt, bên hai bếp lò đặt nồi nước kho.

 

Cố Đại Xuyên phụ trách thái thịt kho, Cố Đại Hưng giúp đóng gói tiện thể rao hàng mời chào.

 

Vương thị phụ trách thu tiền thanh toán.

 

“thẩm đây, giò heo của thẩm xong .” Cố Đại Hưng nhanh chóng gói thịt kho xong, đưa cho bà thẩm phía , gọi lớn: “Chị, thu tiền.”

 

“Ấy, .” Vương thị đáp một tiếng, mặt mày tươi rói: “thẩm, một cân giò heo mười hai văn.”

 

Ba tuy bận rộn túi bụi, nhưng mặt tràn đầy ý .

 

Bày cái quầy thịt kho , một ngày ít nhất cũng kiếm hơn hai trăm văn, ngày họp chợ còn thể tăng gấp đôi.

 

Phải rằng, đây hai nam nhân trong nhà lên trấn việc, một ngày cũng chỉ bốn năm mươi văn...

 

Cuộc sống ngày càng hy vọng, vui cho ?

 

Lạc Vân và Cố Thanh Sơn , khẽ mỉm .

 

Ba bọn họ bận rộn như , Phu thê sẽ quấy rầy nữa.

 

Rời khỏi hẻm Nam, đến tiệm tạp hóa ở phố Đông, mua đậu đỏ, đậu xanh, táo đỏ và một ít gia vị.

 

Sau đó đến tiệm gạo mua bột mì.

 

Làm bánh ngọt kiểu Tây, lượng bột mì cần nhiều, bột mì trong nhà tiêu hao nhanh.

 

Mỗi Cố Thanh Sơn đến đều mua mấy chục cân bột mì, hoặc mua gạo trắng.

 

Tiểu nhị quen thuộc với hán tử lắm , liền tươi đón chào: “Cố đại ca, đến , mua gạo trắng bột mì đây?”

 

Trong tiệm gạo bày biện các loại bao đựng lương thực, miệng bao mở rộng, lương thực cắm một tấm bảng gỗ ghi giá tiền.

 

Cố Thanh Sơn bao bột mì một cái: “Bột mì tăng giá ?”

 

Mười một văn một cân, so với đây tăng một văn tiền.

 

Lạc Vân : “Tiểu ca đây, chúng đều là khách quen , bớt một chút ?”

 

Tiểu nhị hỏi: “Tiểu nương tử định mua bao nhiêu?”

 

Lạc Vân dứt khoát : “Một trăm cân!”

 

“Hai vị đợi một chút, chưởng quỹ đang bận ở hậu đường, hỏi xem .”

 

Tiểu nhị xong, chạy nhanh hậu đường, chẳng mấy chốc trở : “Chưởng quỹ của chúng , cứ theo giá cũ mà bán cho hai vị.”

 

Tức là mười văn một cân.

 

Lạc Vân gật đầu: “Được thôi.”

 

Cân xong bột mì, với tiểu nhị một tiếng, cứ để bột mì ở trong tiệm , đợi mua xong xe bò lấy.

 

Tiểu nhị tươi đồng ý.

 

Hai rời khỏi tiệm gạo, liền thẳng tiến đến “Ngưu Thằng” ở hẻm Bắc.

 

Cái gọi là 'Ngưu Thằng', chỉ sợi dây buộc bò, cũng chỉ chợ gia súc.

 

Bước trong, liền thấy hai bên bày biện các quầy gia súc chỉnh tề đồng bộ.

 

Bò, lừa, la đều bán, chỉ duy ngựa.

 

Ngựa ở cổ đại là chiến lực quan trọng, chịu sự quản lý nghiêm ngặt của triều đình.

 

nông dân bách tính bình thường đa phần mua bò hoặc lừa.

 

Thời tiết oi bức, pha lẫn mùi phân, nước tiểu của gia súc, mùi vị nồng nặc đến khó chịu...

 

Lạc Vân một tay bịt mũi, một tay để hán tử nắm lấy, bước trong giữa tiếng rao bán ồn ào, giọng nghèn nghẹn: “phu quân, xem bò ? Mua con nào thì đây?”

 

 

Loading...