Mua Về Một Kỹ Nữ - Thợ Săn Nơi Sơn Dã Trở Nên Giàu Có - Chương 58: Mua đất.

Cập nhật lúc: 2025-10-19 23:00:57
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đường thẩm : “Đương nhiên là thật. Vân nhi dạy hết cách cho chúng . Làm ăn lời lỗ là chuyện thường tình, nhưng nương lòng tin món ướp .”

 

Không giống sự lo lắng của đại ca , Cố Đại Hưng mặt đầy phấn khởi: “Nương sai, món ướp nhất định thể kiếm tiền.”

 

Tống thị gật đầu: “Ta cũng thấy việc ăn thể .”

 

Vương thị và Cố Đại Xuyên , : “Nếu nhị , thôi, chúng cũng theo lời nương.”

 

Đường thẩm ừ một tiếng: “Món ướp nên bán thế nào, bán bao nhiêu tiền một cân, Vân nhi với nhiều ý kiến, lát nữa sẽ bàn bạc cụ thể.”

 

, dù lỗ cũng thể trách Vân nhi. Cơm dút đến tận miệng , nếu vẫn , đó là vấn đề của chính , thể oán trách khác.”

 

Thấy Đường thẩm nghiêm mặt, từng một vội vàng cam đoan với bà: “Nương, cứ yên tâm, chúng con đều cả.”

 

lão phu phụ hai hài lòng gật đầu.

 

Đường thúc động viên : “Nương các ngươi sai, tình cảnh nhà Thanh Sơn đều thấy đó, cuộc sống ngày càng hơn, , nhà chúng cũng .”

 

Đường thẩm tiếp lời căn dặn: “Đại ca, nhị ca, ngày mai các ngươi trấn mua gia vị ướp, cùng với bàn ghế các loại dùng để bày hàng.”

 

“Còn về chuyện trấn bày hàng, trừ nhị tức phụ , thì giao cho ba các ngươi .”

 

nhị tức phụ cần ở nhà chăm con nhỏ.

 

Cố Đại Hưng, nhị lang, tính tình hoạt bát lanh lợi, miệng lưỡi lanh lẹ, thể giúp rao hàng, lôi kéo khách.

 

Cố Đại Xuyên, đại lang, thành thật siêng năng, là tay thợ giỏi giang.

 

Cùng với đại tức phụ, tính toán nhanh nhất trong mấy , cũng cùng.

 

Mọi đồng thanh: “Chúng con , nương.”

 

Dặn dò xong việc, Đường thẩm trở về phòng ngủ, mở rương khóa y phục, từ đáy lấy một cái hộp, bên trong là bạc cất giữ của gia đình, hai miếng bạc vụn nhỏ, cộng thêm hai quan tiền đồng.

 

Bà đếm tiền hai , tổng cộng mười một lượng.

 

Đường thúc theo , lão thê của : “Nàng chịu lấy ? Việc ăn còn bắt đầu, bỏ vốn liếng, rõ ràng trong lòng nàng cũng yên tâm mà.”

 

Người thê tử của , ônghiểu quá rõ, cái khí phách của nàng chẳng qua là vẻ cho con cái thấy thôi.

 

“Không nỡ cũng nỡ, chờ kiếm tiền thì sẽ yên tâm thôi.” Nói , Đường thẩm nghiến răng lấy hai lượng bạc.

 

Thế là.

 

Gia đình Đường thẩm bắt đầu kinh doanh món ướp, mắt, lập tức nhờ chiêu bài nội tạng ướp gia vị, cùng với hương vị độc đáo mà bán chạy.

 

Cả nhà vui mừng đến mức nào thì khỏi .

 

Đó là chuyện .

 

 

Hôm nay.

 

Sau khi Lạc Vân giao xong đợt hàng , nàng nhận bạc do tửu lâu thanh toán.

 

Trước đó rõ, bạc sẽ thanh toán nửa tháng một , chuyến nàng nhận ba trăm năm mươi lượng và bốn trăm văn.

 

Đây là thanh toán thứ hai, nhiệm vụ đầu tiên thành ngay trong thanh toán đầu tiên, nàng nhận ba trăm điểm tích lũy.

 

“Tiểu Điềm Điềm, thế nào mới thể mở chức năng cất trữ ?” Lạc Vân hỏi.

 

Giọng máy móc hoạt bát của Tiểu Điềm Điềm vang lên: “Chủ nhân, chức năng cất trữ , khi điểm tích lũy đạt một vạn sẽ tự động mở , hoặc dùng điểm tích lũy để đổi lấy, ba trăm điểm là đủ.”

 

Nói cách khác, tự động kích hoạt thì tốn điểm tích lũy, nhưng một vạn điểm thì đến bao giờ mới kiếm đây?

 

Lạc Vân nghĩ một lát, tính toán tài sản của còn bốn trăm tám mươi điểm tích lũy, tổng cộng hơn tám trăm lượng bạc.

 

Tiểu Điềm Điềm bổ sung: “Còn nữa nha, gian chỉ thể chứa đồ vật vô tri, nhưng dung lượng giới hạn .”

 

Lạc Vân gật đầu: “Ta .”

 

Bây giờ mở gian, cùng lắm là để cất bạc, mà nàng nhận là ngân phiếu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-58-mua-dat.html.]

Đợi đến khi nhu cầu, điểm tích lũy đủ nhiều, tiêu cũng xót thì hãy tính .

 

Bước tiếp theo nên nghĩ đến việc xây một xưởng nhỏ và cọt nhà mới là đúng.

 

Trong sân.

 

Gia đình bận rộn, thời gian đều lên núi.

 

Hôm nay chút rảnh rỗi, Cố Thanh Sơn dứt khoát vác cái cuốc ở góc sân lên, với Lạc Vân đang bước : “Nương tử, hôm nay lên núi.”

 

Lạc Vân đến mặt , tủm tỉm : “phu quân, xem chúng bây giờ mấy trăm lượng , nên xây nhà mới ?”

 

Cố Thanh Sơn , đầu bức tường đất nứt: “Nương tử định xây thế nào?”

 

Lạc Vân đưa ngón tay chỉ chỉ, vạch một phạm vi: “Nếu thể, mua hết những mảnh đất xung quanh đây, phá bỏ căn nhà cũ và mở rộng xung quanh, phòng lò thì cần phá, đến lúc đó chỉ cần sửa sang .”

 

Nhà bọn họ gần chân núi, khu vực đất đai rộng rãi, thưa thớt, việc mua đất chắc là vấn đề lớn.

 

Thật nàng nghĩ quen sống ở đây , chuyển thì nhất.

 

“Được, đều theo nương tử.” Cố Thanh Sơn gật đầu, thấy nàng vẫn còn đang ngẩn : “Nương tử, nàng đang nghĩ gì ?”

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Lạc Vân trầm ngâm một lát: “Ừm, đang nghĩ đến nhiệm vụ thứ hai, nên xây xưởng ở thì đây?”

 

Cố Thanh Sơn sờ sờ đầu: “Nó một xưởng nhỏ , trực tiếp mua ?”

 

! Một lời thức tỉnh trong mộng! Sở hữu một xưởng nhỏ, nhất định tự xây !” Lạc Vân vỗ đầu một cái, mày mắt cong cong : “phu quân, đa tạ nhắc nhở !”

 

Cố Thanh Sơn cưng chiều xoa xoa cái đầu nhỏ của nàng: “Cái đầu nhỏ của nương tử suốt ngày chỉ nghĩ cách kiếm tiền, vài chuyện ý thức cũng là bình thường thôi.”

 

“Ta bây giờ tìm thôn trưởng ngay đây.”

 

Hán tử , dứt khoát đặt cái cuốc trở góc sân.

 

Chuyện nương tử , sắp xếp , những thứ khác đều xếp .

 

“phu quân, chờ một chút, mang bạc theo luôn nhé.” Lạc Vân xoay về nhà lấy bạc.

 

Có thể thương lượng mua trực tiếp thì nhất.

 

Thật trong lòng nàng khá sốt ruột, xây nhà lớn thì sẽ thoải mái hơn, ít nhất vấn đề tắm rửa và vệ sinh cũng cải thiện chứ.

 

Bây giờ vệ sinh đều ở cái hố xí trong vườn nhà, mỗi nàng đều dũng cảm lắm…

 

Sau một nén nhang.

 

Cố Thanh Sơn trở về, với Lạc Vân rằng việc mua đất thành vấn đề, xưởng cũng chỗ thích hợp.

 

“Căn nhà xem , cũng tệ. Nương tử, đưa nàng xem nhé.”

 

Mọi chuyện thuận lợi như , khiến Lạc Vân vui vẻ mặt: “Được.”

 

Căn nhà đó cách nhà xa, bộ đến nửa khắc.

 

Cố Thanh Sơn : “Căn nhà là của nhị thôn trưởng, đây cả nhà chuyển lên trấn , bán căn nhà để trợ cấp cho cuộc sống trấn, chỉ giữ một căn nhỏ thỉnh thoảng về ở. Ta hỏi thôn trưởng , căn nhà bán bốn mươi hai lượng bạc.”

 

Lạc Vân vô cùng hài lòng: “Tốt, thì lấy căn .”

 

Căn nhà chiếm hai mẫu đất, ba gian nhà đất, một bếp, một sân lớn, sửa sang một chút là thể biến thành xưởng.

 

Hơn nữa, riêng việc mua hai mẫu đất cũng tốn hơn hai mươi lượng .

 

Bây giờ sẵn, cần tự lo liệu sửa sang, bốn mươi hai lượng hời .

 

Xem xong nhà cửa, đó là tìm thôn trưởng để mua.

 

Căn nhà cũ chiếm một mẫu đất, Lạc Vân trực tiếp mua thêm hai mẫu đất, tốn hai mươi hai lượng.

 

Cộng thêm tiền mua nhà, và tiền công chạy vạy thủ tục sang tên của thôn trưởng, tổng cộng đến sáu mươi lăm lượng bạc.

 

Quá trình mua đất diễn thuận lợi, mấy ngày nữa nha môn thủ tục sang tên là xong.

 

Thật đúng lúc, Lạc Vân nhận lời mời từ Cao chưởng quỹ, mời cả gia đình nàng đến huyện tham dự lễ khai trương tửu lâu mới.

 

 

Loading...