Mua Về Một Kỹ Nữ - Thợ Săn Nơi Sơn Dã Trở Nên Giàu Có - Chương 52: Tôn Mỗ Đường Đột Rồi.

Cập nhật lúc: 2025-10-19 23:00:51
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Nương tử, việc xong ?” Cố Thanh Sơn đầu Lạc Vân.

 

“Ừm, xong cả .”

 

Lạc Vân kể cho y chuyện gặp trưởng thôn, và mời Đường thẩm công nhật.

 

Cố Thanh Sơn gật đầu, tiếp tục chải lông cho con la con.

 

Lạc Vân vuốt ve bờm lông màu nâu đỏ của nó, hỏi: “Thoải mái ?”

 

Con la con run run : “Hí hí.”

 

“Cũng khá thông minh đấy chứ.” Cố Thanh Sơn thu lược, vỗ vỗ m.ô.n.g con la: “Xong .”

 

Con la con dùng trán cọ cọ y, đó “phùm” một tiếng lăn lộn mặt đất....

 

“Trông nó vẻ thích phu quân đấy.” Lạc Vân trêu chọc .

 

Cố Thanh Sơn gãi gãi gáy: “Có lẽ và nó duyên?”

 

Sau đó, Cố Thanh Sơn quét sạch những sợi lông rụng đất.

 

Lạc Vân về nhà, thấy Đại Bảo Tiểu Bảo đang luyện chữ bàn.

 

Để lãng phí giấy, hai ngươi đều dùng bút lông nhúng nước luyện bàn , thấy ngay ngắn mới giấy.

 

“Cữu mẫu!”

 

Hai tiểu bảo bối ngẩng đầu gọi một tiếng, cúi đầu ngoan ngoãn luyện chữ.

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Lạc Vân mỗi ngày dạy chúng bốn chữ, hai tháng qua, hai ngươi nhận hai trăm chữ.

 

Đến buổi chiều.

 

Cố Thanh Sơn lên núi đốn hai bó củi về, chất củi ở góc sân, bước bếp, Lạc Vân đang kiều đầu muối ớt.

 

Vừa đến gần ngửi thấy mùi cay nồng, nam nhân nhanh chóng cúi đầu hôn nhẹ lên má nương tử: “Nương tử, bữa tối để nhé.”

 

“Cùng , tối nay chúng sẽ món mới.”

 

Cố Thanh Sơn nhớ , y mua mấy cân xương lớn ở hàng thịt trấn, nương tử y sẽ dùng để xương hầm tương, “Vậy sẽ giúp nương tử phụ việc.”

 

“Trước tiên hãy mang xương lớn về , đang ướp lạnh chúng trong phòng nướng đấy.”

 

“Được.”

 

Cố Thanh Sơn đáp một tiếng ngoài, mang xương lớn về theo lời Lạc Vân dặn, cho chậu gỗ thêm muối mềm thịt, dùng bàn tay lớn trộn đều, rửa sạch huyết thủy bên trong cho nồi nước lạnh.

 

Cho hoàng tửu khử mùi tanh, đun sôi để huyết thủy, hớt bỏ bọt nổi bên , chần qua nước sôi vớt để ráo.

 

“Nương tử, chần qua nước sôi xong .”

 

“Ừm, tiếp theo là pha nước sốt.” Lạc Vân .

 

Bước nàng tự , lấy một cái bát lớn, từ hệ thống đổi một chai tương ngọt và xì dầu lão trừu, còn cho thêm tương đậu nành, đường phèn, nước tương, thêm một thìa hoàng tửu để tạo màu, đó khuấy đều.

 

Rửa sạch nồi, cho xương lớn và gừng hành, bát giác quế bì hoa tiêu ớt khô, cùng với nước sốt bí truyền pha nồi, cuối cùng đổ một chai bia và nước sạch .

 

Lửa lớn đun sôi nước sốt, lửa nhỏ hầm liu riu nửa canh giờ.

 

Trong lúc rảnh rỗi, Cố Thanh Sơn nấu xong bữa tối, còn thêm món trứng xào hẹ, sườn hấp sốt đậu đen.

 

Thời gian đến, nắp nồi mở , cả nhà thơm lừng mùi tương.

 

Hai tiểu bảo bối sớm ngửi thấy mùi thịt thơm mà , lò bếp nuốt nước bọt.

 

Nhìn thấy những miếng xương lớn đậm màu tương bên trong, chúng “oa” lên một tiếng.

 

Đại Bảo ngạc nhiên: “Tuy là xương, nhưng đó vẫn còn dính nhiều thịt .”

 

Tiểu Bảo phụ họa: “To quá, thơm quá mất.”

 

“Chuẩn ăn cơm thôi.” Cố Thanh Sơn , hai tiểu bảo bối vui vẻ giúp lau bàn dọn cơm.

 

Xương hầm tương hầm mềm nhừ, thấm vị, mùi tương nồng đượm, càng ăn càng ăn nữa.

 

Miếng xương khá lớn, hai tiểu bảo bối dùng đũa gắp lên , đành đặt bát, cúi đầu gặm.

 

Lạc Vân : “Có thể dùng tay bốc ăn, nhưng ăn xong rửa tay sạch sẽ nhé.”

 

Nghe nàng , Tiểu Bảo liền bỏ đũa xuống , cái miệng nhỏ thổi thổi, đợi còn nóng lắm, trực tiếp cầm miếng xương hầm tương lên, c.ắ.n một miếng thịt miệng, vô cùng thỏa mãn: “Cữu mẫu, ăn thế hình như ngon hơn đó ạ.”

 

Lạc Vân : “Cứ ăn thịt lớn, uống rượu lớn mới sảng khoái chứ.”

 

Đại Bảo thấy ôm xương ăn uống vui vẻ, cũng bắt chước theo.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-52-ton-mo-duong-dot-roi.html.]

Hai tiểu bảo bối gặm vui vẻ.

 

Cố Thanh Sơn thì gỡ khá nhiều thịt từ xương , đặt bát Lạc Vân.

 

“Đa tạ phu quân.” Lạc Vân nở nụ ngọt ngào: “phu quân, là chúng uống một chén ?”

 

Cố Thanh Sơn véo nhẹ mũi nàng, cưng chiều : “Nương tử thật sự ăn thịt lớn, uống rượu lớn ?”

 

“Chỉ uống một chút thôi, ?”

 

Nàng nũng nịu với ánh mắt cong cong, Cố Thanh Sơn cũng vui vẻ theo, dậy về phòng lấy một bầu rượu.

 

Tổng cộng hai bầu rượu, y uống hết một bầu trong bữa tiệc sinh thần, còn thì sợ hai tiểu bảo bối uống nhầm nên giấu .

 

“Vậy sẽ uống một chút cùng nương tử.” Cố Thanh Sơn rót cho mỗi một chén rượu nhỏ, nghiêm túc : “Đa tạ nương tử những ngày tháng bầu bạn .”

 

Hai khẽ chạm chén, Lạc Vân nhấp một ngụm nhỏ.

 

Kỹ thuật nấu rượu thời bình thường, nhưng uống một hương vị riêng biệt.

 

“Con cũng đa tạ cữu mẫu.”

 

“Con cũng .”

 

Đại Bảo Tiểu Bảo tranh .

 

Cố Thanh Sơn đặt chén rượu xuống, liếc chúng: “Trẻ con uống rượu.”

 

“Vậy thì lấy nước rượu.” Lạc Vân dậy lấy thêm hai chén rượu nhỏ, đổ nước đun sôi để nguội : “Chúng cùng cạn chén, chúc gia đình càng ngày càng .”

 

Nàng đầy hào hứng, một lớn hai nhỏ đều cảm thấy lòng dâng trào.

 

Thấy Lạc Vân giơ chén lên, hai tiểu bảo bối cũng bắt chước theo.

 

Bốn cùng nâng chén: “Cạn chén!”

 

Ngay lập tức, tiếng trong nhà vang lên ngớt, tràn ngập khí vui tươi.

 

Ăn cơm xong.

 

Lạc Vân và hai tiểu bảo bối đang dạo trong sân để tiêu cơm.

 

“Nương tử, là chúng cùng ngoài dạo một lát cho tiêu cơm?” Cố Thanh Sơn rửa bát xong .

 

Lạc Vân gật đầu: “Được.”

 

Vào giữa mùa hè, ban ngày càng lúc càng dài.

 

Lúc giữa giờ Dậu ( 5-7h chiều), trời vẫn còn sáng rõ.

 

Thế là, cả nhà bốn đóng cửa, đến ngoài sân, bỗng thấy một cỗ xe ngựa nhanh chóng chạy tới từ phía , giữa lúc bụi đất tung bay, nó vặn dừng sân nhà họ.

 

Tiểu Bảo thích thú: “Xe ngựa quá ạ!”

 

Đại Bảo tiếp lời: “Đẹp hơn cả chiếc nữa!”

 

Hai tiểu bảo bối vẻ mặt kinh ngạc, hai lớn thì nghi hoặc .

 

Thường ngày, chỉ Cao chưởng quỹ là đến tìm họ bằng xe ngựa.

 

Đã tối thế mà còn đến tận nhà, lẽ nào việc gì gấp gáp ?

 

Màn xe vén lên, một nam tử trung niên dáng gầy gò nhanh nhẹn nhảy xuống.

 

Thấy đến, Lạc Vân suy tư.

 

“Xin hỏi, đây nhà Cố Thanh Sơn ?” Tôn chưởng quỹ thấy Lạc Vân, ánh mắt sáng rực, kích động bước tới.

 

Cố Thanh Sơn nhíu mày, che một lớn hai nhỏ phía : “ , ngươi tìm việc gì ?”

 

“Thật ngại quá, Tôn mỗ đường đột .” Tôn chưởng quỹ khẽ ho một tiếng.

 

Thiếu đông gia khi về kinh dặn dò y nhất định việc , nếu , nếu thì vị trí chưởng quỹ của y e rằng khó giữ, hức hức

 

Khó khăn lắm mới tìm , kích động cho .

 

“Vô ngại.” Lạc Vân : “Tôn chưởng quỹ đến , trong uống chút thô?”

 

“Ấy, , ...” Tôn chưởng quỹ lau mồ hôi trán, chợt ngẩng đầu lên, mắt trợn tròn: “Ngươi, ngươi nhận ?”

 

Cố Thanh Sơn cũng vẻ mặt nghi hoặc Lạc Vân.

 

“Các hạ là Tôn chưởng quỹ của Cát Vị Trai, đúng ?”

 

Nụ của Lạc Vân rạng rỡ quá đỗi, Tôn chưởng quỹ khỏi rùng , cảm thấy như chú thỏ trắng lỡ sa bẫy.

 

 

Loading...