Mua Về Một Kỹ Nữ - Thợ Săn Nơi Sơn Dã Trở Nên Giàu Có - Chương 49: Cố nương tử nói có lý.

Cập nhật lúc: 2025-10-19 23:00:48
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng hôm .

 

Lạc Vân thức dậy khi trời sáng, đến nhà bếp thì thấy món đậu phụ xanh xong đặt bàn.

 

Không thấy bóng Cố Thanh Sơn , hẳn là đang ở trong lò nướng.

 

Hán tử học món bánh tart trứng tám chín phần. Mấy ngày nay, đều sẵn vỏ bánh tart trứng , đợi Lạc Vân thức dậy mới nhân trứng, đỡ việc hơn nhiều.

 

Những hộp gỗ đặt hai kích cỡ, loại lớn thể đựng hai mươi chiếc bánh tart trứng, loại nhỏ thể đựng mười chiếc.

 

Cố Thanh Sơn bưng hộp bánh tart trứng về nhà bếp đặt cùng đậu phụ, đợi tửu lầu đến lấy là nhiệm vụ ngày hôm nay thành.

 

Lạc Vân rời , ở nhà bếp bánh quy bơ.

 

Nàng trộn đều bột mì ít gluten, muối, mỡ heo, trứng lỏng và đường bột tự , đó cho túi bắt kem, nặn thành hình khay nướng, cho lò nướng, nướng cho đến khi mặt sẫm màu, cuối cùng lấy để nguội.

 

Lạc Vân bưng mẻ bánh quy bơ nướng xong ngoài, Cố Thanh Sơn đang chẻ củi trong sân.

 

“phu quân, nếm thử xem, đây là bánh quy bơ mới .” Lạc Vân cầm một miếng đưa đến miệng .

 

Cố Thanh Sơn đặt rìu xuống, đầu c.ắ.n một miếng, gật đầu : “Giòn tan, ngon.”

 

Lạc Vân cầm một miếng bánh quy bơ, nhai trong nhà, hỏi: “Đại Bảo Tiểu Bảo , thấy ?”

 

“Vừa Đại Nha gọi chúng ngoài chơi .”

 

 

Đại Nha, Đại Bảo, Tiểu Bảo, ba đứa trẻ đang đùa về phía cầu đá.

 

Đại Nha : “Hôm và nương xuống ruộng, phát hiện ở đó mọc một đám quả dại gai, ngon lắm đó.”

 

Tiểu Bảo cao hứng: “Vậy chúng mau thôi, chậm là hái hết đó.”

 

Trẻ con trong làng nhiều, rảnh rỗi việc gì thì thích chạy khắp làng, phát hiện chỗ nào trái cây dại, nhanh sẽ hái sạch bách.

 

Có mấy đứa trẻ ba, năm tuổi đang chơi gần đó, thấy ba đứa trẻ liền chạy ùa tới, ríu rít, thi hỏi.

 

Chuyện Lạc Vân tổ chức sinh thần cho Tiểu Bảo lan truyền khắp làng.

 

Người lớn bàn tán xôn xao, trẻ con thì vô cùng ghen tị, hôm đó Lạc Vân nấu nhiều món ngon, còn đặc biệt một thứ gọi là bánh sinh thần.

 

“Tiểu Bảo, cữu mẫu con thật sự tổ chức sinh thần cho con ?”

 

“Bánh sinh thần ngon lắm ?”

 

Hạt Dẻ Nhỏ

“Bánh sinh thần trông như thế nào? Kể cho chúng .”

 

Một đứa trẻ lớn tuổi hơn trong đó : “Nhất định là ngon, Lai Tài còn thứ ngay cả ở trong trấn cũng , tiền cũng mua , , ngay cả ở huyện cũng .”

 

Mấy đứa trẻ ‘oa’ một tiếng, mặt đầy ngưỡng mộ, tiểu cô của Lai Tài gả huyện, nên Lai Tài từng đến huyện mà mở mang kiến thức.

 

ngay cả ở huyện cũng , thì quý hiếm đến mức nào chứ.

 

Chốc lát, chúng ghen tị với Cẩu Đản và Lai Tài, hai hài tử đó Tiểu Bảo gọi .

 

Cẩu Đản ngày nào cũng khoe khoang mặt chúng, rằng nó và Tiểu Bảo là bạn , cữu mẫu Tiểu Bảo mới mời nó , nên mới ăn bánh.

 

Biết thế chúng cũng kết giao với Tiểu Bảo !

 

“Bánh đương nhiên là ngon , cữu mẫu bằng trứng và kem tươi đó.” Nhắc đến ngày sinh thần đó, Tiểu Bảo nhảy nhót tưng bừng, vui vẻ như một chú thỏ con.

 

“Kem tươi là gì?”

 

Tiểu Bảo lắc lắc cái đầu nhỏ: “Không , dù thì ngon, là thứ ngon nhất mà con từng ăn.”

 

“Được , các ngươi.” Nhìn đám trẻ con theo thành một hàng dài, Đại Nha chống nạnh, kiêu ngạo bá đạo: “Chúng hái trái cây dại, là phát hiện , theo!”

 

Nói xong, nàng kéo Đại Bảo chạy .

 

Tiểu Bảo cũng sải bước đôi chân ngắn ngủn: “Đợi với!”

 

…Bên Lạc Vân thấy hai tiểu gia hỏa ở nhà, liền để mười chiếc bánh quy bơ, đợi chúng về sẽ ăn.

 

Trưởng quầy Cao cũng lúc đến nhà, thấy Lạc Vân, cũng kịp uống, “Cố nương tử, món bánh tart trứng thể tăng lên tám mươi chiếc mỗi ngày ?”

 

“Bánh tart trứng bán chạy, chỉ Phủ Thẩm, mà Phủ Trương và Phủ Cao cũng đang thúc giục tăng lượng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-49-co-nuong-tu-noi-co-ly.html.]

 

Chỉ riêng món bánh tart trứng , mỗi tháng thể mang cho tửu lầu thêm gần hai trăm lượng bạc.

 

Năm mươi chiếc một ngày căn bản đủ bán, trơ mắt tiền bạc vuột mất, thể sốt ruột chứ.

 

Lạc Vân : “Sự sốt ruột của Trưởng quầy Cao hiểu rõ, nhưng chính vì thế, càng nên để khách hàng rằng bánh tart trứng của chúng cung đủ cầu, tiền cũng chắc mua , như càng lợi cho sự phát triển lâu dài của việc kinh doanh.”

 

Thấy Lạc Vân , Trưởng quầy Cao bình tĩnh .

 

Hắn là một thương nhân tinh ranh, tự nhiên hàm ý sâu xa trong lời của Lạc Vân, trầm ngâm : “Cố nương tử lý.”

 

Lạc Vân mỉm theo: “Trưởng quầy Cao đến , nếm thử món bánh quy bơ mới .”

 

Nói đoạn, nàng bưng đĩa bánh quy bơ bàn ăn đưa cho Trưởng quầy Cao.

 

Không ngờ nhanh như món tráng miệng mới, Trưởng quầy Cao vội vàng thử một miếng, nhai : “Giòn tan, tệ.”

 

Lạc Vân nở nụ : “Món bánh quy còn thể thêm hành lá thành vị mặn, bốn mươi văn một cái.”

 

“Nó đơn giản hơn bánh tart trứng, một ngày hai trăm cái thành vấn đề.”

 

Lạc Vân là bánh quy bơ nhỏ, kích thước chỉ lớn hơn quả vải một chút.

 

Bánh quy bơ giống bánh tart trứng bánh ngọt, cần dùng đến sữa tươi.

 

Điểm tích lũy trong gian của nàng còn nhiều, bánh tart trứng thể trụ mấy ngày.

 

Bây giờ thêm món bánh quy bơ , nhanh thể thành nhiệm vụ mới, giành điểm tích lũy mới.

 

Trưởng quầy Cao chứng kiến sự bùng nổ của bánh tart trứng, liền lập tức quyết định để Lạc Vân mỗi ngày giao thêm hai trăm chiếc bánh quy bơ.

 

Trước khi , Trưởng quầy Cao thò đầu khỏi xe ngựa, với hai : “À đúng , Cao mỗ mấy ngày mua một cửa hàng ở huyện, chuẩn mở một tửu lầu chi nhánh.”

 

Theo Lạc Vân , chủ của Tụ Tiên Lâu cũng chính là Trưởng quầy Cao, trưởng quầy chỉ là sở thích của mà thôi.

 

Thế là nàng đùa: “Chúc mừng Trưởng quầy Cao nhé, công việc dưa muối của , còn mong ngài chiếu cố nhiều hơn!”

 

Còn về đậu phụ, bánh tart trứng, do cách và điều kiện vận chuyển cho phép, đành thôi.

 

Bán công thức cũng trong phạm vi cân nhắc của nàng.

 

Trưởng quầy Cao vui vẻ : “Vẫn là nhờ phúc của nàng thôi, chuyện dưa muối Cố nương tử cần bận tâm.”

 

Ngụ ý, tửu lầu mới vẫn sẽ cần dưa muối của nàng.

 

Tiễn Trưởng quầy Cao , Cố Thanh Sơn thấy nàng tươi rạng rỡ, véo nhẹ mũi nàng: “Nương tử, nàng thật giỏi giang.”

 

Lạc Vân , rạng rỡ: “Chàng cũng .”

 

Hán tử sợ nàng vất vả, việc nhà mỗi ngày đều tranh , hơn nữa còn nhanh , Lạc Vân so thì nhàn nhã hơn nhiều.

 

“cữu mẫu! Chúng con về !”

 

Đại Bảo và Tiểu Bảo từ xa thấy hai ngoài sân, vui vẻ chạy tới.

 

Lạc Vân vội nhắc: “Cẩn thận, đừng để ngã!”

 

hai ngươi chạy đến mặt, gương mặt nhỏ đỏ bừng.

 

Đại Bảo mở bàn tay nhỏ đang nắm chặt, lộ những quả mọng đỏ tươi: “cữu mẫu, là quả mâm xôi gai, ngon lắm, cữu mẫu nếm thử .”

 

“Trái lớn thật, hái ở ?”

 

Lạc Vân nếm một quả, cũng nhét một quả miệng Cố Thanh Sơn.

 

Mâm xôi gai, còn gọi là Phúc Bồn Tử dâu rừng.

 

Những quả lớn đặc biệt ngọt, Lạc Vân cảm thấy còn ngon hơn cả dâu tây.

 

“Là tỷ tỷ Đại Nha dẫn chúng con hái đó cữu mẫu, chúng con ngoan, sông chơi nước .” Tiểu Bảo non nớt .

 

Mỗi hai ngươi ngoài, Lạc Vân luôn dặn dò, trừ phi lớn ở bên cạnh, nếu thì chạy sông chơi.

 

“Ngoan lắm, cữu mẫu bánh khúc kỳ , rửa tay xong ăn nhé.”

 

Hai tiểu gia hỏa lập tức vui vẻ múa tay múa chân: “Dạ!”

 

 

Loading...