Mua Về Một Kỹ Nữ - Thợ Săn Nơi Sơn Dã Trở Nên Giàu Có - Chương 41: Rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi.

Cập nhật lúc: 2025-10-19 23:00:40
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghỉ ngơi thêm một lát, Lạc Vân : "Được , chúng tiếp tục thôi."

 

Thế là, bốn bận rộn.

 

hai ngươi nhỏ cũng chịu khó, ngoại trừ mệt thì một bên nghỉ ngơi một chút, vẫn luôn giúp đỡ đến cuối cùng.

 

Đến giữa giờ Thân (ba giờ rưỡi chiều), Lạc Vân cảm thấy gần đủ .

 

Khai hoang cũng một hai ngày là xong , hôm nay bắt đầu , cũng cần vội vã.

 

hai ngươi nhỏ cũng quá siêng năng , nếu mệt thì .

 

Thế là, nghỉ ngơi một lát, bốn liền vác đồ về nhà.

 

Tiểu Bảo rốt cuộc còn nhỏ tuổi, nửa đường mệt đến mức nheo mắt .

 

Cố Thanh Sơn bảo Lạc Vân đeo giỏ tre, một tay ôm Tiểu Bảo, vai bên còn vác nông cụ.

 

Lạc Vân dắt Đại Bảo, bóng lưng Cố Thanh Sơn bước nhanh như bay, trong lòng vô cùng khâm phục.

 

Trượng phu , hình như lúc nào mệt.

 

Cơ thể rốt cuộc cấu tạo như thế nào ?

 

Bốn qua cầu đá, gặp những dân làng nông xong đang về nhà, liếc bộ dạng của họ, "Thanh Sơn nương tử, các ngươi vác cuốc búa chim, lẽ nào là lên núi khai hoang ư?"

 

"Không mới mua ruộng đất , hà cớ gì tự rước khổ ?"

 

"Khai hoang dễ , sức lực gì khác hơn ư?"

 

Mấy đều là trưởng bối trong tộc họ Cố, Lạc Vân mỉm đáp: "Tam thẩm, cháu hiểu ạ, dù rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi thôi."

 

Thấy nàng , mấy sang Cố Thanh Sơn, thấy gật đầu theo lời Lạc Vân, cũng tiện gì nữa.

 

Nhìn bóng lưng bốn phía , họ khẽ nhỏ

 

"Chuyện là ý của nương tử , Thanh Sơn cứ chiều chuộng như , cứ để nàng ầm ĩ ?"

 

"Ngươi đừng chứ, tiểu tử Thanh Sơn từ khi cưới nàng , cuộc sống ngày càng hơn."

 

" tự nhiên chạy khai hoang, thật sự hiểu nổi, lẽ nào núi bảo bối gì ư?"

 

Khoảng cách xa, nhưng Cố Thanh Sơn là luyện võ, tai cũng thính hơn thường, loáng thoáng lời họ .

 

Chàng đầu khuôn mặt nghiêng dịu dàng của Lạc Vân, nhịn cong môi.

 

Bọn họ , nương tử là một báu vật như thế nào, nhất định sẽ khiến họ giật .

 

Về đến nhà nghỉ ngơi một lát.

 

Lạc Vân trở nhà bếp chuẩn bữa tối.

 

"Nương tử, tối nay ăn gà ?"

 

Cố Thanh Sơn theo , thấy Lạc Vân gật đầu, liền mở vại đổ nước , chuẩn đun nước gà.

 

Lạc Vân tối nay một bữa thịnh soạn, để bớt phần nào vất vả.

 

Một con gà đủ, thịt heo ướp đó vẫn còn treo mái hiên phơi.

 

Lạc Vân cầm d.a.o , cắt một miếng thịt ướp mang về thái sẵn, vườn rau ngắt vài cọng hành.

 

Đợi cơm nấu xong, gà cũng sạch.

 

Cho muối, dầu, xì dầu, tinh bột thịt gà để ướp, đó đun nóng chảo với dầu lạnh, chiên gà đến khi vàng ruộm, chín bảy tám phần thì vớt để riêng.

 

Cho thêm dầu , đổ gừng thái lát, gốc hành và hành lá chuẩn xào một lát, thêm thịt gà xào với lửa lớn, cuối cùng cho thêm rượu Thiệu Hưng và hành băm để tăng hương vị.

 

Xào xong gà xào gừng hành.

 

Lạc Vân mở hũ dưa hành giã ớt nhỏ , dùng chén nhỏ gắp một ít, chuẩn dùng để xào lạp xưởng.

 

Các đứa nhỏ thể ăn cay, nhưng cũng thể cho quá nhiều, cho một chút để tăng hương vị là , giúp khai vị.

 

Cố Thanh Sơn đang nhóm lửa bếp lò, ngước mắt nồi.

 

Món dưa hành giã ớt ngon, chua cay giòn sần sật, giống như kim chi cát cánh .

 

Chàng thích.

 

"Nào, ăn thử một miếng." Lạc Vân gắp cả thịt lẫn dưa hành cho một miếng.

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Cố Thanh Sơn há miệng ăn , gật đầu lia lịa, "Ngon."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-41-ranh-roi-cung-la-ranh-roi.html.]

Lạc Vân nhịn , trượng phu chút ngây ngô!

 

"phu quân, gọi Đại Bảo Tiểu Bảo dậy , xào thêm hai món nữa là thể ăn cơm ."

 

Bọn trẻ về mệt đến mức về phòng ngủ , hơn một canh giờ vẫn tỉnh, thể thấy đúng là mệt.

 

Lạc Vân bốn quả trứng chiên, cộng thêm một món rau muống xào.

 

Buổi trưa chỉ ăn bánh bao, việc cả ngày, khẩu vị tự nhiên là cực .

 

Lạp xưởng xào dưa hành khai vị, món gà xào gừng hành thì đặc biệt thơm.

 

Bốn món ăn, một nồi cơm, bốn ăn sạch bách.

 

"Không tại ạ? Bữa cơm tối nay, đặc biệt ngon." Đại Bảo xoa xoa cái bụng nhỏ no căng.

 

" , Tiểu Bảo cũng thấy thế." Tiểu Bảo ợ một tiếng, phụ họa .

 

Lạc Vân hai hài tử : "Bởi vì lao động khiến con vui vẻ mà."

 

Những ngày đó, Lạc Vân cho hai ngươi nhỏ theo nữa, mà để chúng chơi với Đại Nha.

 

Bữa trưa cũng ăn ở nhà Đường thẩm.

 

Nhiệm vụ của hệ thống là khai hoang, bất kể địa chất ở đây như thế nào, cũng yêu cầu trồng cây gì,

 

Chỉ cần cuốc xới đất hoang lên, nhiệm vụ coi như thành.

 

Trên sườn núi.

 

Nhìn một trăm điểm tích lũy mới nhận , Lạc Vân vui vẻ với Cố Thanh Sơn: "phu quân, nhiệm vụ khai hoang đất thành , điểm tích lũy cũng về tài khoản."

 

"Ừm." Trên mặt Cố Thanh Sơn cũng hiện rõ vẻ vui mừng, cảm thấy nương tử của sai, lao động khiến con vui vẻ.

 

Đặc biệt là loại lao động phần thưởng chờ đợi, đầy ắp sự mong đợi và động lực.

 

Nghĩ đến đây, Cố Thanh Sơn đề nghị: "Nương tử, bây giờ nhà cũng bận, chúng tiếp tục khai hoang nhé? Khai khẩn bao nhiêu thì khai khẩn bấy nhiêu, đều trồng cây ăn trái."

 

Lạc Vân suy nghĩ một chút, gật đầu : "Ừm, ."

 

Nếu nhiều bạc, trực tiếp mua núi về trồng cây thì càng .

 

Haizz!

 

Chẳng vì bây giờ nghèo , cùng lắm là bỏ chút thời gian, nàng nhiều cách để cho đất hoang màu mỡ lên.

 

Khoảng thời gian , sách của nàng uổng công.

 

Mọi việc cứ thế định đoạt.

 

Sau đó, Cố Thanh Sơn cũng cho Lạc Vân theo nữa, xong việc nhà, liền vác cuốc và búa chim một lên núi.

 

Làm bao nhiêu thì bấy nhiêu.

 

Hơn nữa mỗi lên núi, còn thể bó một bó củi mang về, thỉnh thoảng còn thể đ.á.n.h gà rừng, hoặc lấy trứng chim, hái vài quả cây.

 

Lạc Vân: "....."

 

Kỳ thực, hình như, lẽ, việc nàng lên núi , cũng gì khác biệt lớn?

 

Trong lòng vẫn chút tự đắc nho nhỏ.

 

phu quân của nàng thật là tài giỏi!

 

"Hai tay chéo bụng, lật lòng bàn tay hướng lên ý như nâng trời...."

 

Hôm , cả gia đình bốn đều dậy sớm, từ cao đến thấp, thành hàng trong sân.

 

Lạc Vân khẩu quyết Bát Đoạn Cẩm, động tác, một lớn hai nhỏ cùng nàng theo.

 

hai ngươi nhỏ học hình dạng.

 

cữu mẫu , sức khỏe là vốn quý, một cơ thể khỏe mạnh tràn đầy sức sống, mới thể việc , nếu thì đều là công cốc.

 

Làm xong hai bài Bát Đoạn Cẩm, Lạc Vân và Đại Bảo mang hai chiếc ghế nhỏ , mái hiên xem Cố Thanh Sơn dạy Tiểu Bảo tấn, "Hai chân mở rộng một chút, rộng bằng vai, khụy xuống."

 

Còn hài tử thì, cũng nghiêm túc, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm nghị, chăm chú lắng lời dạy của cữu cữu.

 

Đại Bảo mặt Lạc Vân, một mặt ngoan ngoãn để cữu mẫu chải tóc, một mặt hai đang đ.ấ.m bốc. “Ừm ừm, tiểu tử , khí thế thật đấy.”

 

“Đại Bảo, đừng lộn xộn nhé.” Tóc chải lệch .

 

“Vâng ạ.” Đại Bảo vội vàng ngoan ngoãn thẳng.

 

 

Loading...