Mua Về Một Kỹ Nữ - Thợ Săn Nơi Sơn Dã Trở Nên Giàu Có - Chương 28: Vô sư tự thông.

Cập nhật lúc: 2025-10-19 14:17:34
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lúc .

 

Bên ngoài sân truyền đến tiếng Tiểu La Tử “hí hí” gọi.

 

“A, Tiểu La Tử chắc chắn đang mắng đó, nó vẫn cơm ăn, nó sắp c.h.ế.t đói !”

 

Tiểu Bảo bắt chước ngữ khí của con la, hì hục hì hục, khiến mấy đều bật .

 

Nói là .

 

Cố Thanh Sơn cầm một chiếc liềm, liền ngoài chặt tre.

 

Hai bé bánh bao nhỏ cũng theo, để nhổ măng tre non.

 

Bởi vì Lạc Vân , măng tre non nấu nước thể thanh nhiệt, hạ hỏa.

 

Mà nhiệm vụ của Lạc Vân, chính là thịt ướp.

 

Để thịt ướp, cạo sạch lông tơ bì heo, thái thành dải dài.

 

Lạc Vân dùng que tre chọc vài lỗ nhỏ để thịt dễ thấm vị, đó dùng muối, đường trắng, hoa tiêu chà xát lên thịt heo, đặt một cái hũ sành nhỏ, bì heo úp xuống, thịt hướng lên, cuối cùng dùng vật nặng đè lên.

 

Bây giờ là mùa hè, hai ngày lật một , ướp năm sáu ngày, đến lúc đó dùng dây xỏ một đầu, treo lên phơi khô là .

 

Vẫn còn nửa con thỏ rừng và một con gà rừng.

 

Gà rừng giữ ăn tối nay, đó đào bạch truật trong núi, tối nay cứ món gà hầm bạch truật .

 

Lạc Vân đặt nửa con thỏ rừng giỏ, nhà Đường thẩm tử.

 

“Thẩm tử, nhà con còn nhiều thức ăn quá, phiền thẩm tử giúp đỡ một chút, kẻo lãng phí.” Lạc Vân .

 

Đường thẩm tử thể từ chối nàng, bèn nhận lấy.

 

Tiếp xúc với Lạc Vân nhiều hơn liền .

 

Cô nương thật thà, luôn nhớ ơn bà từng giúp đỡ chăm sóc đây.

 

Thế cũng , qua , quan hệ hai nhà sẽ càng thêm thiết, chuyện .

 

mà, cho cùng cũng thành hôn , nàng đúng là khác biệt, càng ngày càng phong thái, trách nào Thanh Sơn cưng chiều đến .”

 

Đường thẩm tử tủm tỉm đ.á.n.h giá Lạc Vân, Lạc Vân cảm thấy ngại ngùng.

 

Đường thẩm tử đúng là ánh mắt tinh đời.

 

Rõ ràng Cố Thanh Sơn mua về nhà một thời gian , đêm qua hai mới...

 

Lạc Vân ngại dám , đêm qua, cứ như đang kẹp một quả bóng rổ giữa hai chân .

 

Haizz!

 

Thật quá hổ.

 

Sau khi trò chuyện với Đường thẩm tử một lúc, Lạc Vân xách cái giỏ rỗng về nhà, thấy trong sân nhà chất đầy tre.

 

Cố Thanh Sơn đang vót nan tre, “Nương tử, nàng ?”

 

“Thịt heo đó ướp , thịt thỏ còn mang sang cho Đường thẩm tử.”

 

Lạc Vân đặt giỏ xuống, nhặt một nan tre chân lên xem xét.

 

Mỗi nan đều vót mỏng, kích thước đồng đều, độ dẻo dai tuyệt vời.

 

“phu quân, thật giỏi quá, còn gì là nữa ?”

 

Lạc Vân đôi bàn tay to lớn linh hoạt của tráng hán, tự hỏi rốt cuộc Thượng đế đóng cánh cửa nào của ?

 

Nấu cơm ư?

 

Cũng đúng, gần đây tài nấu nướng của tráng hán tiến bộ vượt bậc, chỉ cần là món nấu qua, xem một cơ bản thể nắm bắt mấu chốt.

 

“Bện vài cái giỏ cần nhiều tre đến ?” Lạc Vân hỏi.

 

Cố Thanh Sơn hưởng thụ ánh mắt sùng bái của thê tử, động tác tay càng nhanh hơn, khóe miệng nhếch lên: “Ta định bện hai tấm chiếu tre.”

 

Thời tiết ngày càng nóng, ngủ trải chiếu tre sẽ mát mẻ hơn, nếu đến lúc đó thê tử chịu để ôm...

 

Nghĩ đến đêm qua, tráng hán ngây ngô: “Nương tử, thể nàng vẫn hồi phục hẳn , nghỉ ngơi , gì cứ dặn .”

 

Lạc Vân cạn lời.

 

Tráng hán , rốt cuộc đang nghĩ gì ?

 

Trông mà ngốc nghếch thế ?

 

Bữa tối cũng do Cố Thanh Sơn .

 

Lạc Vân giúp, nhưng tráng hán đuổi , nhất định bắt nàng nghỉ ngơi.

 

Gần đây bỏ ít công sức việc nấu ăn, hai bé bánh bao nhỏ cũng hết lời ca ngợi cữu cữu của , Lạc Vân liền mặc kệ .

 

Ăn tối xong, hai bé bánh bao nhỏ đây thích bám lấy nàng ngủ đặc biệt hiểu chuyện.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-28-vo-su-tu-thong.html.]

Tắm rửa xong liền ngoan ngoãn về phòng .

 

Thấy , Cố Thanh Sơn cảm thấy hài lòng.

 

Cuối cùng cũng uổng công cưng chiều hai tiểu tử , chúng nên phiền và nương tử mật.

 

Nhanh chóng múc một chậu nước và tự kỳ cọ sạch sẽ.

 

Cố Thanh Sơn trở về phòng đóng cửa , ôm thê tử thơm tho mềm mại lòng, vùi mặt hõm cổ nàng hít sâu một .

 

“Nương tử, mau ngủ .”

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Đêm qua hành hạ nàng cả đêm, vẫn hiểu chừng mực.

 

Lạc Vân nguýt một cái, “Vậy cứ thành thật một chút.”

 

Đừng cọ lung tung...

 

Giọng trầm thấp khàn khàn: “Ta chỉ ôm thôi, bậy .”

 

Lạc Vân cảm nhận sự đổi cơ thể , vật cứng đè đùi khiến nàng khó chịu, kìm mặt đỏ bừng, “phu quân”

 

Cố Thanh Sơn ngước mắt lên, đôi mắt sâu thẳm tràn ngập d.ụ.c niệm, “Nương tử, thể nàng đỡ hơn ?”

 

“Đỡ hơn một chút .” Lạc Vân khẽ ngẩng đầu, cảnh giác , “Chàng bậy mà.”

 

“Ừm, nương tử, vẫn yên tâm, giúp nàng kiểm tra vết thương nhé.”

 

Hắn vẻ mặt đắn, đầy chính nghĩa.

 

“Đừng mà, .”

 

Vết thương nào, còn cần ?

 

Lạc Vân đỏ mặt đẩy , rụt góc, kéo chăn trùm kín .

 

rốt cuộc vẫn đối thủ của tráng hán thô ráp, chẳng mấy chốc rơi bàn tay nóng bỏng của .

 

Lấy cớ nàng thương, dùng một cách khác để xoa dịu vết thương của nàng...

 

Cố Thanh Sơn thỏa mãn ôm lấy nàng mềm nhũn như vũng nước, hôn lên khóe mắt ửng đỏ của nàng.

 

“Hừ.” Lạc Vân hừ một tiếng, lật lưng , giọng nghèn nghẹn, “Sao hiểu như , đầu tiên là lừa đúng ?”

 

Rõ ràng là lão luyện kinh nghiệm, giả heo ăn thịt hổ.

 

“Nương tử, lừa nàng, cũng nữa, thấy nàng tự nhiên là thôi.” Cố Thanh Sơn dỗ dành bóng lưng cứng nhắc của nàng.

 

Thôi .

 

Quả nhiên nam nhân về phương diện đó đều vô sư tự thông cả.

 

Thấy Lạc Vân há miệng ngáp một cái, Cố Thanh Sơn ôm chặt nàng từ phía , “Nương tử, sớm nghỉ ngơi .”

 

“Ừm, phu quân, ngủ ngon.”

 

Hôn lên đỉnh đầu nàng, “Nương tử, ngủ ngon.”

 

Cứ thế.

 

Sau khi thành , tình cảm của hai tiến triển nhanh chóng.

 

Sau vài ngày sống cuộc đời hề ngượng ngùng.

 

Ngày hôm đó.

 

Cao chưởng quầy của Tụ Tiên Lầu tìm đến tận nhà.

 

Tiểu nhị đ.á.n.h xe ngựa chậm rãi thôn, thấy gốc cây đa lớn phía , vài phụ nữ đang công việc may vá, liền “ù” một tiếng dừng xe ngựa.

 

“Xin hỏi mấy vị thẩm tử, nhà Cố Thanh Sơn đường nào ạ?”

 

Các bà liền .

 

Ôi chao!

 

Hóa là tìm Cố Thanh Sơn.

 

Họ sớm chú ý đến chiếc xe ngựa .

 

trong thôn ngay cả xe bò cũng hiếm gặp, huống chi là xe ngựa, chỉ nhà giàu mới nổi.

 

Chung thẩm tử đưa ngón tay : “Đi thẳng theo hướng , thấy một ngã ba, rẽ .”

 

Người chỉ đường, chính là phụ nữ ngày hôm đó hối hận vì gả nữ nhi cho Cố Thanh Sơn.

 

Nhìn chiếc xe ngựa khuất, Chung thẩm tử vỗ đùi, hô lên: “Ối, trúng , nhà Cố Thanh Sơn đúng là phát tài !”

 

 

“Không chưởng quầy hôm nay tìm đến, việc gì.”

 

Lạc Vân mời Cao chưởng quầy nhà, rót cho một chén , : “Nhà tranh vách nát, một chén thô, mong chưởng quầy đừng chê.”

 

“Đâu , là mạo quấy rầy .” Cao chưởng quầy béo lùn, ăn mặc phú quý vui vẻ , “Cố nương tử, hôm nay đến là vì món đậu phụ Mã Não đó.”

 

 

Loading...