Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mùa Hạ Năm Ấy Chúng Ta Gặp Gỡ - Chương 22: Cuộc Hẹn Của Những Cô Gái

Cập nhật lúc: 2025-07-05 03:35:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi về đến nhà, Tiêu Hà liền cởi chiếc áo khoác vứt sang một bên rồi ngã phịch xuống giường. Cô rúc vào gối, tận hưởng cảm giác mát lạnh từ máy điều hòa. 

Đang mơ màng thì âm báo tin nhắn vang lên khiến cô giật mình. Tiêu Hà quờ quạng cầm lấy điện thoại, mắt nhắm mắt mở đọc dòng tin nhắn hiện lên trên màn hình. 

Trúc Quỳnh: [Cả nhà yêu của tôi ơi!]

Phương Ny: [Có chuyện gì mà gọi hồn nhau giờ này?]

Trúc Quỳnh: [Mai đi ăn sáng đi, mình đem quà từ núi về cho mấy cậu đây!]

Tiêu Hà: [Tưởng cậu đi chơi vui quá quên mất chị em rồi chứ?]

Trúc Quỳnh: [Vui nỗi gì, say xe gần chết.]

Phương Ny: [Ừm, em đăng ảnh tôi like cũng mệt gần chết.]

Tiêu Hà: [Lên đó có gặp được A Phủ không em?]

Trúc Quỳnh: [Không có A Phủ nhưng em gặp được A Dao, đặc sản miền núi, đẹp trai sáu múi.]

Tiêu Hà: [Rồi có hẹn ước gì với ảnh chưa?]

Trúc Quỳnh: [Ảnh có vợ rồi... T-T]

Phương Ny: [Buồn làm chi em ơi, nhóm mình cũng có đặc sản cao to, đẹp trai mà.]

Trúc Quỳnh: [Ai, ai? Sao em không biết?]

Phương Ny: [Đức Thành!]

Trúc Quỳnh: [Chê nha, cậu ta là cao to, đen hôi.]

Thấy Tiêu Hà im lặng một lúc, Trúc Quỳnh lập tức gõ tin nhắn mới.

Trúc Quỳnh: [Tiêu Hà, cậu bốc hơi đâu rồi?]

Tiêu Hà: [Hihi! Mình ngủ quên, nay ở quán hơi nhiều việc, trong người có chút mệt.]

Trúc Quỳnh: [Từ khi nào vợ tôi trở nên ham tiền thế này? Mà đi làm có gặp anh đẹp trai nào không?]

Tiêu Hà: [Có! Gặp một tên biến thái đẹp trai.]

Phương Ny: [Hắn có làm gì cậu không?]

Tiêu Hà: [Không, nhưng là với người khác. Chuyện hơi dài, mai gặp rồi nói.]

Phương Ny: [Ok! Mai gặp.]

Trúc Quỳnh: [Ấy, nhớ hẹn hai tên nam nhân kia nữa nhé.]

Phương Ny: [Ok!]

Tiêu Hà khẽ cười, thả điện thoại xuống, vùi đầu vào gối. Trong lòng chợt nghĩ đến người đàn ông khi nãy – gương mặt ấy, đôi mắt ấy, cứ khiến cô cảm thấy có gì đó quen thuộc một cách kì lạ.

Sáng hôm sau, Tiêu Hà và Phương Ny đến điểm hẹn trước. Hai người đang chăm chú xem menu thì nghe giọng Trúc Quỳnh lanh lảnh vang lên. 

Trúc Quỳnh hí hửng bước đến, ôm lấy hai cô bạn của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/chuong-22-cuoc-hen-cua-nhung-co-gai.html.]

- Cuối cùng cũng được gặp hai cậu rồi. Mình nhớ hai người quá đi!

Phương Ny bật cười, chọc ghẹo.

- Mới đi có gần một tuần thôi mà cậu làm như bị bỏ rơi lâu lắm vậy đó.

Trúc Quỳnh lườm Phương Ny một cái rồi quay sang Tiêu Hà, giọng nũng nịu.

- Chỉ có vợ là thương chồng nhất. Đúng không nè?

Tiêu Hà gõ nhẹ vào trán Trúc Quỳnh, mỉm cười.

- Ừ, thương lắm. Thế quà của vợ đâu?

Trúc Quỳnh lập tức lôi từ trong túi ra hai chiếc túi nhỏ, đắc ý đặc lên bàn.

- Nè, đặc sản miền núi, mình cất công mua về cho hai cậu đấy.

Phương Ny cầm chiếc túi lên xem, nhướn mày hỏi.

- Có phải cái này là của A Dao, đặc sản sáu múi mà cậu kể không?

Trúc Quỳnh giả vờ thở dài đầy tiếc nuối.

- Haizz... Nếu là của A Dao thì giờ mình còn ngồi đây được sao? Vợ anh ấy sớm đã cho mình đầu lìa khỏi cổ trước khi xuống núi rồi.

Tiêu Hà bật cười, lắc đầu.

- Đúng là hết thuốc chữa.

- Mà hai tên kia đâu, sao không thấy? – Trúc Quỳnh đảo mắt hỏi.

- Hữu Thiên có việc nên không đến được, còn tên kia thì mình không biết. – Tiêu Hà đáp.

- Hứ, không đến thì khỏi có quà. – Trúc Quỳnh bĩu môi.

Phương Ny nhìn cả hai, bỗng nhiên đổi giọng.

- Mà nè, hai cậu có nghe lớp bên đồn gì chưa?

Tiêu Hà và Trúc Quỳnh đồng loạt nhìn cô. Phương Ny hạ giọng chậm rãi nói.

- Bọn họ bảo Nhật Khánh đang theo đuổi Thanh Ngọc lớp mình đấy.

Bàn tay đang cầm ly nước của Tiêu Hà khựng lại trong một giây, nhưng rất nhanh cô làm như không có chuyện gì, chỉ nhấp một ngụm rồi thản nhiên hỏi.

- Thật sao?

Trúc Quỳnh lập tức hưởng ứng, chống cằm ra vẻ suy tư.

- Mình có người bạn, ở gần nhà họ. Cậu ấy bảo dạo này hai người họ hay qua nhà nhau chơi lắm đấy.

Tiêu Hà nghe như có tiếng sét đánh ngang tai mình. Nhưng ngoài mặt vẫn điềm nhiên như không, chỉ cười nhạt.

- Người ta trai tài gái sắc, thân thiết cũng là chuyện bình thường mà.

Phương Ny nhìn cô bằng ánh mắt dò xét.

- Bình thường thật không? Sao mình thấy cậu uống nước mà cũng không trôi vậy?

Loading...