Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mùa Hạ Năm Ấy Chúng Ta Gặp Gỡ - Chương 21: Xin Lỗi

Cập nhật lúc: 2025-07-05 03:35:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó quay sang cô gái kia, dịu giọng.

- Cô à, tôi nghĩ chuyện này chỉ là hiểu lầm thôi. Cô xem anh ấy cương quyết như vậy, còn đòi kiểm tra băng ghi hình, chắc chắn là anh ấy trong sạch rồi.

- Có lẽ... là hiểu lầm thật... – Cô gái đỏ mặt, cúi đầu lí nhí.

- Tôi thấy hiểu lầm này của hai người, quán tôi cũng có một phần trách nhiệm. Hay là thế này, bữa ăn của hai người hôm nay chúng tôi miễn phí, có được không? – Chị Huyền hết nhìn Quốc Hy lại nhìn cô gái, giọng đầy thành khẩn.

Cô gái không nói gì, chỉ e thẹn gật đầu. Chị Huyền lại hướng ánh mắt chờ đợi về phía Quốc Hy.

- Vậy thì tốt quá! Anh thấy thế nào?

Quốc Hy thở ra, ánh mắt điềm nhiên nhưng giọng nói kiên quyết.

- Tôi sẽ bỏ qua, nhưng với điều kiện cô gái đó phải xin lỗi vì đã vu khống tôi. – Anh chỉ tay về phía Tiêu Hà.

Tiêu Hà tròn mắt nhìn anh, giọng bức xúc.

- Tại sao tôi phải xin lỗi, rõ ràng là anh...

Cô còn chưa nói hết câu thì chị Huyền nhẹ nhàng cắt ngang, giọng như dỗ dành.

- Thôi nào, một điều nhịn chín điều lành. Coi như là nể mặt chị, em xin lỗi anh ấy một tiếng đi.

Tiêu Hà đến trước mặt anh nhưng hai mắt cô lại dán xuống đất, hoàn toàn không thèm để ảnh hình kia lọt vào mắt, miễn cưỡng nói xin lỗi.

- Cô đang xin lỗi tôi hay xin lỗi sàn nhà vậy? – Quốc Hy nhướn mày, ánh mắt tràn đầy bất mãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/chuong-21-xin-loi.html.]

Tiêu Hà lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt sắc lạnh quét nhanh về phía anh. Cô siết chặt tay, giọng nói không giấu được sự mất kiên nhẫn.

- Vậy anh muốn thế nào, hả?

Quốc Hy đứng thẳng người, hai tay đút vào túi quần, nụ cười nhẹ nhếch lên đầy vẻ thách thức.

- Tôi không cảm nhận được chút chân thành nào trong lời xin lỗi đó.

Trong đầu Tiêu Hà, một loạt suy nghĩ muốn “đánh người” thoáng qua. Chẳng qua vì nể mặt chị Huyền là bạn thân của chị gái cô nên cô mới nhẫn nhịn đến mức này. Nếu là ở ngoài đường, cô thề mình đã cho cái gã biến thái đẹp trai này nhập viện rồi.

Nén cơn tức, Tiêu Hà cúi gập người, gần như tạo thành một góc 90 độ hoàn hảo, nghiến răng thốt ra từng từ.

- Thành thật xin lỗi quý khách.

Cô ngẩng đầu lên, đôi mắt long lanh ánh lên tia châm biếm.

- Vậy đã đủ chân thành chưa? – Cô hỏi.

Quốc Hy không trả lời ngay. Anh nhìn thẳng vào mắt cô, ánh mắt nghiêm nghị đến mức khiến không khí xung quanh như nặng nề hơn.

- Cô bé, tôi khuyên cô lần sau nếu muốn bênh vực ai đó thì nên tìm hiểu kỹ càng mọi chuyện. Đừng chỉ nhìn một cách phiến diện như vậy. Nếu là người khác, e là sẽ không bỏ qua một cách dễ dàng chỉ với một lời xin lỗi đâu.

Không để Tiêu Hà kịp phản ứng, anh nhanh chóng xoay người, sải bước rời đi.

Đợi bóng lưng kia khuất hẳn, Tiêu Hà mới cắn môi, thở hắt ra một cái, lầm bầm.

- Gì chứ? Hắn ta còn dám tỏ vẻ cao thượng với mình à?

- Thôi được rồi, đừng tức giận nữa. Mau đi làm việc đi. – Chị Huyền lên tiếng, tay đẩy vai Tiêu Hà, kéo cô vào nhà bếp.

Loading...