Tiêu Hà    , nhưng hàng mi cô khẽ run.
- Hãy để dành trái tim  cho những điều xứng đáng hơn. Những  thật sự  lau nước mắt cho … chứ     rơi lệ. – Giọng  chậm rãi mà  hề thúc ép.
Không gian giữa họ như lắng , chỉ còn tiếng gió len qua những kẽ lá  lưng.
Tiêu Hà xoay  , ngước  .
- Mình hiểu . Cậu về cẩn thận. – Cô mỉm  với   nữa    bước  trong.
Cánh cổng sắt khép   lưng, khẽ kêu lên một tiếng “cạch” như chốt  cả một ngày dài đầy cảm xúc.
Hữu Thiên  đăm đăm  cánh cổng đóng im lìm  mặt vài phút. Rồi mới  xe, hòa  bóng tối phía con đường.
Sau buổi tối đầy cảm xúc , Tiêu Hà trở  với guồng  thường nhật. Mấy ngày nay, Tiêu Hà gần như  cuống giữa lịch học, lịch tập và lịch ôn. Cô  còn thời gian để nghĩ ngợi quá nhiều, càng  đủ rảnh để buồn.
Hôm nay lớp Tiêu Hà  bài kiểm tra Tin học, nhưng vì  đủ máy nên thầy Cường chia lớp thành hai nhóm, mỗi nhóm  một tiết.
Tiêu Hà và Phương Ny thuộc nhóm thứ nhất. Sau tiếng trống chuyển tiết, cả nhóm lục đục nộp bài,  ai nấy đều xách theo một chiếc ghế nhựa  hành lang , nhường  máy cho nhóm còn .
Tiêu Hà ngáp dài,  tựa đầu  vai Phương Ny, tranh thủ chợp mắt.
- Tối qua thức khuya  ăn trộm ? – Phương Ny hỏi, giọng  trêu  thương.
- Ừ,  ăn trộm kiến thức đó. – Tiêu Hà bật , mắt vẫn nhắm nghiền.
- Cậu mà để đến ngày diễn, Chức Nữ hóa thành gấu trúc thì dọa c.h.ế.t  xem đấy. – Phương Ny lắc đầu than.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/chuong-150-cuu-tinh.html.]
Tiêu Hà gật đầu như con gà rù,  ôm lấy cánh tay cô bạn, tiếp tục chìm  giấc ngủ chập chờn.
Lúc , Quốc Hy  dạy xong, mới bước  khỏi lớp thì  thấy một đám học sinh  vật vờ phía cuối hành lang như dân tị nạn. Anh cau mày, tò mò bước đến gần.
Vừa thấy , cả đám liền bật dậy, cúi chào như  lập trình sẵn. Tiêu Hà cũng mơ màng  theo, mặt vẫn ngái ngủ.
- Sao các em  ở đây? Không học ? – Anh hỏi.
- Dạ tụi em kiểm tra xong  nên  ngoài  đợi nhóm còn . – Phương Ny đại diện cả đám trả lời.
- Không  về lớp ? – Quốc Hy tiếp tục thắc mắc.
Cả đám đồng loạt lắc đầu.
-   thể phân   để  trông tụi nó  coi máy mà cho về lớp? – Giọng thầy Cường vang lên từ cửa phòng Tin, vẻ mặt ung dung như chẳng mấy bận tâm.
Quốc Hy khẽ gật đầu chào đồng nghiệp  đưa mắt  đám học trò đang la lết  mặt.
- Hay để các em  về lớp . Tiết   trống,  trông giúp thầy. – Anh dịu giọng đề nghị.
Thầy Cường   liền gật đầu  cần suy nghĩ. Cả đám liền reo lên vui sướng, vội vơ lấy tập sách  lon ton chạy theo Quốc Hy như đàn gà con  gà  dẫn về chuồng.
Vừa về tới lớp, cả đám học sinh lập tức rộn ràng như ong vỡ tổ. Tiêu Hà thả  xuống ghế, ngửa cổ  trần nhà, mắt còn lim dim buồn ngủ.
Quốc Hy bước , cả đám lập tức trật tự như phản xạ  điều kiện. Anh chống tay lên bàn giáo viên, đưa mắt  quanh lớp một lượt, giọng đều đều.
- Ai  bài tập gì   thì tranh thủ . Hoặc  sách, học bài. Không thì cứ giữ im lặng là .