Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Một Sớm Xuyên Qua, Ta Lấy Chồng "Cực Phẩm" - Chương 327

Cập nhật lúc: 2025-01-16 12:45:58
Lượt xem: 102

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên .

Sau khi Kiều Diệp về nhà, đợi Lục Thiều từ huyện thành về, liền cho chuyện ám sát.

Đáy mắt Lục Thiều lộ một tia lệ khí: “Bọn họ thật đúng là kiêu ngạo.”

Lúc cũng đoán phản tặc sẽ để mắt tới tiểu tức phụ. Vốn dĩ cũng cho bảo vệ nàng nhưng nàng từ chối nhã nhặn, là lên núi xuống núi đều sẽ mang Tiểu Hắc và Tiểu Bạch, đồng thời sẽ huấn luyện đàn trâu rừng hỗ trợ. Nếu theo, nàng liền quá thuận tiện huấn luyện đàn trâu, hoặc là chuyện khác, hơn nữa nàng còn một ít thuốc bột chuyên môn đối phó địch nhân mang theo bên , thời điểm mấu chốt thể dùng để bảo mệnh.

Lục Thiều cũng nàng năng lực tự vệ mạnh, cho nên mới đồng ý cho theo nàng. thấy nàng đuổi giết, tâm vẫn nhịn nắm thật chặt. Lại sinh một loại sát ý đời ít .

Cảm giác lệ khí và sát ý của Lục Thiều. Kiều Diệp chủ động đưa tay ôm lấy eo của : “Ta . Yên tâm , nhất định sẽ bảo vệ chính .”

Nàng vẫn luôn phòng , cũng chuẩn vẹn . Nếu cũng dám khinh thường. Trên nàng Linh Tuyền và các loại bí mật khác, cho nên theo lên núi, cho dù là bảo vệ cũng giống . Nhiều khi, một nàng còn chạy trốn và đối địch hơn. Có bảo hộ chừng ngược sẽ kéo chân của nàng.

Lục Thiều ôm chặt nàng: “Được!”

Hắn tin tưởng và tôn trọng nàng, cho nên sẽ áp đặt ý nghĩ gì cho nàng. Hai ôm một lát, Kiều Diệp buông , đưa hai tấm lệnh bài lục soát đó cho .

Lục Thiều nhận lấy xem thử: “Trong đó một cái là phản vương thường dùng. Hẳn là cố ý mang ở , hãm hại phản vương.”

Lại cầm lấy một lệnh bài khác chỉ lớn bằng móng tay cái: “Miếng cho tới bây giờ thấy qua, cẩn thận tra một chút.”

Hắn cúi đầu Kiều Diệp hỏi: “Lệnh bài , nàng lục soát tên sát thủ đầu lĩnh ?”

Thứ hẳn là quan trọng, đối phương trực tiếp liền đặt ở ?

Kiều Diệp trả lời: “Cái khối mà phản vương dùng mới là từ trong hà bao tìm . Còn cái giấu ở trong dây cột tóc buộc tóc của . Bởi vì lúc giao thủ với , đ.â.m một kiếm qua, lúc trốn, vặn thọc dây cột tóc của . Lúc , liền cảm giác như là đ.â.m thứ gì đó chút cứng. Chờ khi chết, nhớ tới liền kiểm tra, mới từ trong dây buộc tóc tìm cái . Hắn đem lệnh bài khâu . Những khác, cũng đều , đồ chơi .” Cũng chứng tỏ phận của đầu lĩnh đuổi g.i.ế.c nàng trong đám phản tặc tính là quá thấp.

Lục Thiều bất ngờ: “Cũng may nương tử cẩn thận. Nếu căn bản khó phát hiện lệnh bài .”

Lệnh bài nhỏ, may ở trong đai buộc tóc. Người bình thường g.i.ế.c ngược những sát thủ , cũng khả năng sờ dây cột tóc mà phát hiện.

Kiều Diệp : “Những phương diện , tương đối mẫn cảm.” Quanh năm uống nước linh tuyền, cảm giác của nàng nhạy cảm hơn bình thường nhiều.

Lục Thiều luôn nương tử nhà cảm quan nhạy bén, cũng một bí mật nhỏ nhưng bao giờ tìm tòi nghiên cứu và vạch trần. Hắn gật gật đầu, vuốt ve lệnh bài nhỏ, kỹ một chút: “Hoa văn phía , hình như thấy ở nơi nào , suy nghĩ thật kỹ, cẩn thận tra thêm.”

Kiều Diệp : “Chàng cũng từng thấy qua lệnh bài ? Phản tặc triều đình một lưới bắt hết?” Đương nhiên nàng hỏi kiếp của Lục Thiều. Lục Thiều lắc đầu: “Không nhưng vẫn luôn tra xét. Nắm giữ một vài thứ, khi cần thêm một bước chứng thực, xảy chuyện ngoài ý .”

Hắn bởi vì thuở thiếu thời đào vong, đường mấy bệnh nặng, thể thiếu hụt lợi hại. Sau đó tham dự chuyện giúp Thất hoàng tử đoạt đích, điều tra phản tặc, tâm thần hao phí quá độ, cho nên mới chút manh mối, liền

mắc một trận bệnh nặng qua đời. Trước khi chết, phản tặc còn bắt tới tiêu diệt. Như lẽ lâu Tiêu Cảnh Thần cũng tin tức, hoài nghi đối phương thể gặp nạn. Hiện tại lệnh bài cũng là một đầu mối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mot-som-xuyen-qua-ta-lay-chong-cuc-pham/chuong-327.html.]

Kiều Diệp đại khái hiểu , những phản tặc ẩn tàng sâu. Nàng hỏi: “Hai tấm lệnh bài , cho Phản Vương ?”

Lục Thiều suy nghĩ một chút: “Cho , sẽ in hoa văn cái thẻ còn , đưa lệnh bài cho phản vương.”

Tiêu Cảnh Thần đối với chuyện tra phản tặc, hiểu càng nhiều, cũng càng thuận tiện tra. Thứ đồ chơi cho đối phương, hẳn là sẽ trợ giúp nhỏ. Hắn một loại cảm giác, lệnh bài cùng với hoa văn ở phía vô cùng quan trọng.

Kiều Diệp gật đầu: “Ừm, lát nữa sẽ tới tìm , hỏi chuyện núi. Đến lúc đó sẽ cho .”

Đám phản tặc để mắt tới nàng, bắt cóc nàng , mà là trảm thảo trừ căn với nàng. Thù kết, nàng cũng sẽ bỏ qua như . Nên báo thù, vẫn báo, hơn nữa phản tặc chân chính diệt trừ, đối với dân chúng triều đình cùng vợ chồng bọn họ mà , đều là tai hoạ ngầm lớn, ngoài dự đoán của Kiều Diệp.

Qua hơn một canh giờ, Tiêu Cảnh Thần liền đến Lục gia tìm Kiều Diệp. Lục Thiều theo Kiều Diệp tới gặp . Kiều Diệp với chuyện xảy núi xong, đưa hai tấm lệnh bài tới.

“Đây là tìm đầu lĩnh .” Đồng thời lệnh bài nhỏ là tìm trong đai buộc tóc.

Tiêu Cảnh Thần tiếp nhận cái thứ nhất cũng ngoài ý . Dù những phản tặc thường xuyên việc, đều là lấy danh nghĩa của . Trong đám của xuất hiện phản đồ, lệnh bài đối phương ít. Thứ đồ chơi , chủ yếu là dùng để hãm hại . Hắn cũng mượn chuyện hung bà nương bắt, đào phản đồ. những chuyện đều bí mật sai báo cho Hoàng đế , cũng cõng nồi.

Sau khi nhận lấy lệnh bài thứ hai, đầu tiên giật . Tiếp theo lộ thần sắc mừng rỡ: “Cái đồ chơi đối với chúng quan trọng.” Hắn loại cảm giác giống như gặp ở nơi nào đó, chỉ là trong lúc nhất thời, thật sự là chút nghĩ . Hẳn là từng gặp nhưng ấn tượng sâu. thể khẳng định, là khi còn phản vương, từng gặp ở kinh thành. Đây là một manh mối quan trọng, điều tra thật kỹ.

Tiêu Cảnh Thần cầm lệnh bài, nhịn Kiều Diệp cảm thán: “Tiểu Diệp Tử, ngươi thật đúng là phúc tinh trong miệng bọn họ đấy!”

Nếu Kiều Diệp, kế hoạch phản tặc nhiều đều thành công. Ví dụ như g.i.ế.c hung bà nương , cũng sẽ phát hiện một tín ẩn nấp bên sẽ là phản đồ.

Kiều Diệp : “Có tác dụng với ngươi là . Dù cũng tìm bọn họ tính sổ.”

Nàng : “Nếu ngươi tìm . Nếu thể cho , nhất

định cho .” Nàng nhiều lúc rộng lượng nhưng cũng ít thời điểm hẹp hòi.

Tiêu Cảnh Thần nàng ghi hận những phản tặc . Hắn một loại cảm giác, những lựa chọn chủ động trêu chọc Kiều Diệp, là quyết định sai lầm nhất. Hắn khẽ : “Được, nhất định cho ngươi.”

Hắn lâu, mang theo hai tấm lệnh bài rời tra thông tin.

DTV

Bên , Tống Thiếu Dương dưỡng thương ở khách điếm. Hộ vệ của lượt tỉnh , cũng vẫn còn hôn mê. Tên hộ vệ trung niên vẫn còn hôn mê.

Người bình thường chẳng những là hộ vệ của , còn là nửa phụ tá của , còn nhạy cảm. Có bất cứ gió thổi cỏ lay gì đều sẽ chú ý tới. Bây giờ còn đang hôn mê, Kiều Tiểu Liên vẫn luôn quan sát Tống Thiếu Dương việc và thời gian ca của những khác.

Ban ngày, nàng liền ở lì trong phòng Tống Thiếu Dương, coi như nha hầu hạ ăn uống. Tống Thiếu Dương cũng dần dần quen thuộc với nàng .

Lúc cũng việc gì, thật nhàm chán. Tống Thiếu Dương chuyện phiếm với Kiều Tiểu Liên, chủ yếu là ngóng một chút tin tức của Kiều Diệp. Trò chuyện một chút, đến chuyện ngày đó gặp sát thủ núi, Kiều Diệp cứu .

Kiều Tiểu Liên nhân cơ hội , tức giận bênh vực , mắng những đuổi g.i.ế.c , bộ lo lắng hỏi: “Tống công tử, những đó đó hại ngươi, còn thể đến nữa ? Hiện tại hộ vệ của ngươi đều thương giường. Nếu bọn họ đến, chúng cũng thể phòng .”

Nàng thuần túy chỉ là vì lừa Tống Thiếu Dương. Bởi vì nàng Tống Thiếu Dương thư tìm cứu binh. Nếu chờ những tới, bọn họ thể coi như tính toán . Cho nên thăm dò một chút, những hẹn lúc nào mới đến.

Loading...