Một Sớm Xuyên Qua, Ta Làm Nông Nuôi Bảo Bối - Chương 60
Cập nhật lúc: 2025-03-05 19:48:24
Lượt xem: 56
Lý Tuyết Trân nghe lời này, vội vàng nói: “Tần tẩu, tẩu đừng gọi chúng ta như vậy, cha muội cũng không thích người khác gọi mình là đại nhân trong lúc nghỉ ngơi, tẩu cứ coi chúng ta là bằng hữu là được rồi, nếu không chúng ta sẽ rất ngượng.”
Tô Hà cũng cười phụ họa nói: “Đúng vậy, các ngươi cũng đừng căng thẳng, Tiểu Đoàn Đoàn nhà các ngươi cũng rất thích chúng ta! Nghe nói ngươi tên Giang Oản Oản, về sau liền gọi ngươi là Oản Oản đi, ngươi bán cái khoai tây nanh sói kia đúng là rất ngon!”
Lý Viễn nhìn phu nhân nhà mình không ngừng gật đầu: “Đúng vậy!”
Giang Oản Oản cười đáp ứng: "Vâng, hai ngài nói gì thì là cái đó.”
Đoàn Đoàn ngồi bên cạnh Lý Tuyết Trân, đôi mắt to tròn tròn nhìn chằm chằm thức ăn trên bàn, đột nhiên nghe thấy tên mình mới mơ hồ ngẩng đầu lên, mê mang nhìn trái nhìn phải, nghi ngờ hỏi: “Đoàn Đoàn làm sao vậy?”
Mấy người họ bị bộ dạng đáng yêu của tiểu tử làm cho vui vẻ, đều cười ha ha, không khí trên bàn cũng bắt đầu thoải mái hơn một chút.
Lý Tuyết Trân sờ sờ đầu tiểu tử nói: “Chúng ta nói Đoàn Đoàn quá đáng yêu, chúng ta đều rất thích đệ!”
Nghe vậy, Đoàn Đoàn nhìn mọi người đang chăm chú nhìn vào đôi mắt của cậu bé, ngượng ngùng che khuôn mặt nhỏ nhắn, núp bên hông Lý Tuyết Trân.
Lý Tuyết Trân chỉ cảm thấy càng đáng yêu, nhịn không được ôm vào lòng: “Được rồi, không nói nữa, chúng ta ăn cơm đi, Đoàn Đoàn muốn ăn gì? Tỷ gắp cho đệ.”
Giang Oản Oản mỉm cười và nói: "Đại nhân, các ngài cũng mau động đũa đi."
Nói xong còn rót một ly rượu nho cho Lý Viễn: “Chúng ta còn ủ thêm mấy vò rượu nho ở phía sau, nếu ngài thích thì lát nữa có thể lấy một vò về, dù sao ngài cũng đến đây bằng xe ngựa.”
Lý Viễn cười ha ha: "Được, vậy ta đành cung kính không bằng tuân mệnh vậy."
Nói xong ông ấy sảng khoái uống ngụm rượu.
Ông ta bắt đầu động đũa thì mọi người mới dám động đũa theo.
Đoàn Đoàn cầm ống tre lên nhìn rồi lại ngửi ngửi, nghi ngờ nói: "Nương, đây là cái gì vậy? Có mùi quýt!"
Lúc này Giang Oản Oản mới giới thiệu: "Hôm nay ta mua vài cân quýt, ta nghĩ rằng hầu hết mọi người không uống rượu vì vậy đã làm cho mỗi người một ly nước trái cây, đôi khi uống một ngụm lúc ăn cơm cũng có thể giải ngấy."
Đoàn Đoàn nghe xong đã nóng lòng uống một ngụm, đôi mắt to của cậu bé sáng lên: "Nương ơi nương, ngon quá!"
Nói xong lại nhìn Lý Tuyết Trân: "Tỷ tỷ xinh đẹp cũng uống đi!"
Lý Tuyết Trân cũng tò mò nên cầm ống tre lên nhấp một ngụm, mùi thơm đặc trưng của quả quýt tràn vào miệng hòa quyện với vị ngọt đặc trưng của mật ong, nhấm nháp một chút còn có thể thấy được thịt quả.
Lý Tuyết Trân ngạc nhiên nói: "Đúng là vị rất ngon! Vị còn ngon hơn cả trà!"
Lý Viễn bất đắc dĩ nói: "Trà gạo nếp mà cha mang về lần trước con đã uống rất nhiều, cha cũng uống thử nước ép này xem sao."
Lý Viễn nhấp một ngụm, mím môi nói: "Loại nước này vẫn hợp cho nữ tử và tiểu Đoàn Đoàn uống. Ta ấy à, uống loại rượu này thì hợp hơn."
"Tĩnh Trì à, hai huynh đệ các người uống được không? Uống với ta vài ly đi."
Tần Tĩnh Trì mỉm cười vui vẻ đồng ý.
Giang Oản Oản rót đầy vào ly rượu của ba người, nhấp một ngụm rồi mới bắt đầu ăn.
Lý Viễn nhìn đồ ăn trên bàn, ngập ngừng rồi gắp một miếng thịt kho tàu, chỉ cắn một miếng đã kinh ngạc nói: "Món thịt này làm như thế nào vậy? Tay nghề của Oản Oản thật sự rất tuyệt vời, thậm chí còn ngon hơn cả món thịt ba chỉ sốt tỏi đã ăn lần trước!"
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-som-xuyen-qua-ta-lam-nong-nuoi-bao-boi/chuong-60.html.]
Giang Oản Oản nghe thấy lời được ông ấy, trong phút chốc không kịp phản ứng nhưng nhìn đối phương như thế này đoán chừng cũng thật lòng muốn kết giao với họ.
Nghĩ tới đây Giang Oản Oản vội nói: “Ngài thích là tốt rồi, sau này có thể dẫn phu nhân và Tuyết Trân tới nhà làm khách nhiều hơn.”
Lý Viễn nhìn dáng vẻ luôn điềm tĩnh của nàng thì càng thêm thích, lại nhìn sự ổn trọng của Tần Tĩnh Trì thì thấy hai người quả thực rất đẹp đôi, xứng đôi vừa lứa, sinh được tiểu tử cũng khiến người ta yêu thích vô cùng!
Lý Viễn đang nghĩ thầm thì Tô Hà ở bên cạnh hắn chỉ cắn một miếng chân giò cay đã kinh ngạc nói: "Đây là thịt gì vậy? Sao ngon như vậy!"
Chân giò này được hầm mềm thấm vị, thơm cay vừa đủ nên Tô Hà vừa cắn một miếng đã yêu thích không thôi.
Đoàn Đoàn vừa mới ăn xong miếng chân giò to bự, nghe nàng nói xong bèn hi hi cười đáp: “Nương của tỷ tỷ xinh đẹp ơi, đây là chân giò mà Đoàn Đoàn thường xuyên ăn, vị rất ngon!”
Tô Hà nghe thấy lời này của tiểu gia hoả thì cười đến không khép mồm nổi: "Gì mà nương của tỷ tỷ xinh đẹp chứ, không chừng ta còn có thể làm gia gia, nãi nãi của con đó."
Đoàn Đoàn gãi đầu nghi ngờ không ngớt mà bối rối nhìn nàng, bộ não nhỏ bé dù thế nào cũng không hiểu tại sao nàng lại có thể làm nãi nãi vì nãi nãi của nó có mái tóc trắng nhưng nương của tỷ tỷ xinh đẹp vẫn ưa nhìn như tỷ ấy.
Giang Oản Oản dở khóc dở cười mà nói: "Phu nhân, đại nhân và người đều còn quá trẻ nên sao có thể làm nãi nãi của người ta được?"
Tô Hà và Lý Viễn đối mắt nhìn nhau nói: "Tuyết Trân của nhà chúng ta cũng gần tới tuổi gả cho người ta rồi thì chúng ta còn trẻ cái gì chứ.”
"Còn nữa, từ nay về sau các con cứ gọi chúng ta là thúc thúc và thẩm thẩm là được rồi. Ta rất thích các con nên đừng gọi đại nhân, phu nhân gì nữa, Đoàn Đoàn vẫn nên gọi chúng ta là gia gia, nãi nãi đi!"
Giang Oản Oản đột nhiên nghĩ đến suy nghĩ của Tần Tĩnh Nghiễn về Lý Tuyết Trân nên vui vẻ đồng ý, như vậy sau này sẽ không bị loạn bối phận.
Lý Tuyết Trân nghe xong lại giả như vô tình mà liếc nhìn Tần Tĩnh Nghiễn một cái, sau đó véo đôi tai nhỏ của Đoàn Đoàn nói: "Vậy sau này Đoàn Đoàn sẽ gọi ta là tiểu di!"
Đoàn Đoàn vui vẻ gật đầu: “Vâng, Đoàn Đoàn biết rồi.”
Giang Oản Oản lấy đũa gắp thêm mấy món cho mọi người, nàng do dự nói: “Vị của món gà tiêu cay này không tồi, ăn cùng với rượu rất hợp.”
"Này, được, được!"
Lý Viễn cắn một miếng, hương vị tê cay đặc trưng của gà tiêu cay bùng nổ giữa môi và lưỡi kết hợp với thịt gà mềm trơn, so với món thịt kho kia thì không thua kém chút nào. Ăn hết một miếng lại lấy đũa gắp một miếng chân giò, chân giò vừa cay vừa mềm, mùi vị thật tuyệt vời.
Tô Hà và Lý Tuyết Trân cũng nếm thử tất cả các món ăn, thịt kho hôm nay chủ yếu là thịt nạc, chỉ có một lớp mỡ mỏng nên khi họ ăn cũng rất thích, về phần gà tiêu cay thì càng không phải nói vì dù sao cũng gắp hết đũa này tới đũa khác, căn bản là không thể dừng ăn được.
Bọn họ cũng rất thích món khai vị bằng củ sen thái hạt lựu chua cay, vị ngọt lại giòn tan, ăn miếng cơm, uống ngụm nước ép thì tốt không gì bằng, ngay cả nha hoàn Tiểu Ngọc và phu xe tuy cẩn trọng nhưng cũng không thể ngừng đũa.
Lý Tuyết Trân bị thu hút bởi mỹ thực nên tạm thời hoàn toàn phớt lờ những người khác trên bàn.
Tần Tĩnh Nghiễn lơ đễnh ăn cơm lại thấy dáng vẻ Lý Tuyết Trân không hề để ý đến mình nên trong lòng không khỏi buồn bực nhưng... Động tác gắp đồ ăn vẫn không hề dừng lại.
Sức ăn của Lý Tuyết Trân cũng không nhiều, ăn một lúc đã cảm thấy no, thỉnh thoảng chỉ lấy đũa gắp đồ ăn cho Đoàn Đoàn, đôi khi lại lau miệng cho nó.
Đoàn Đoàn đang ăn uống ngon lành, nàng ấy cũng không còn việc gì làm nên không nhịn được mà lặng lẽ nhìn Tần Tĩnh Nghiễn.
Tần Tĩnh Nghiễn cảm thấy bản thân không còn hy vọng gì nữa bèn biến nỗi đau thành sự thèm ăn nên đánh chén ngon lành.
Lý Tuyết Trân nhìn thấy trong mắt hắn chỉ có ăn, dáng vẻ ngây thơ ngốc nghếch, tham lam đến mức trên môi còn dính chút nước sốt thì không khỏi mỉm cười.
Tô Hà thấy nàng ấy tự dưng bật cười thì lấy làm lạ mà nhìn nàng ấy, nương theo ánh mắt của nữ nhi mình đang nhìn mới thấy còn không phải là Tần Tĩnh Nghiễn, người có cái miệng đang bóng dầu vì ăn sao.