Một Sớm Xuyên Qua, Ta Làm Nông Nuôi Bảo Bối - Chương 58
Cập nhật lúc: 2025-03-05 12:09:02
Lượt xem: 43
Nhị Oa cũng khoát tay, phụ họa với Cẩu Đản: “Thẩm cho Đoàn Đoàn ăn đi!”
Thẩm thẩm thường xuyên mời chúng ở lại nhà nàng ăn cơm, đã làm chúng rất ngượng, sao còn có thể ăn kẹo hồ lô đắt tiền như vậy chứ!
Giang Oản Oản như là nhìn thấu băn khoăn của chúng, nàng nhét kẹo hồ lô vào trong tay chúng rồi nói: “Nghe lời, cái này chính là thẩm cố tình mua cho các cháu, mau ăn đi!”
DTV
Đoàn Đoàn ăn một viên kẹo hồ lô, thấy các ca ca vẫn không nhận, vội vàng nói: “Đây là nương mua cho Cẩu Đản ca ca và Nhị Oa ca ca! Các huynh không thích sao? Nhưng Đoàn Đoàn rất thích! Nếu các huynh không ăn nương sẽ buồn đấy.”
Hai tiểu tử băn khoăn liếc nhìn nhau, lúc này mới chậm rãi nhận lấy kẹo hồ lô, Giang Oản Oản sờ đầu chúng: “Mau ăn đi!”
Lúc này hai tiểu tử mới chậm rãi l.i.ế.m kẹo hồ lô, ánh mắt hưởng thụ hơi híp lại, vẻ mặt giống y đúc Đoàn Đoàn đang ăn.
Tần Tĩnh Nghiễn lấy đồ trên xe đẩy đều xuống cất xong, Giang Oản Oản thấy Tần phụ Tần mẫu đều không có ở đây, đoán chừng họ đang xem việc xây nhà ở bên cạnh.
Tần Tĩnh Trì chắc vẫn đang ở phòng làm gỗ, nàng ngẫm nghĩ một lúc liền quyết định đi đến phòng làm gỗ, khi vừa bước vào thì thấy Tần Tĩnh Trì đang điêu khắc hoa văn trên bàn trà, kết cấu tổng thể của bàn trà đã gần như hoàn thành.
Giang Oản Oản ngạc nhiên vui mừng đi tới, nằm sắp lên đầu vai hắn, ôm cổ hắn nói: “Tĩnh Trì, tốc độ của chàng thật nhanh, gần như đều làm xong hình dạng rồi.”
Tần Tĩnh Trì cảm nhận được người dán trên lưng, vội buông đồ trong tay xuống: “Nàng đã về rồi! Hôm nay không có chuyện gì xảy ra đúng không?”
Giang Oản Oản mỉm cười gật đầu: “Không có chuyện gì, buôn bán rất thuận lợi!”
Tần Tĩnh Trì cũng mỉm cười nói: “Tuy bàn trà này đã hoàn thành khuôn xong, nhưng tốn thời gian nhất vẫn là chạm trổ hoa văn, trên bản vẽ con chim thiên đường mà nàng nói nhìn mỹ luân mỹ hoán*, sẽ càng tốn thời gian hơn.”
*Mỹ luân mỹ hoán: Dùng để mô tả nhũng hiệu ứng tinh xảo của nghệ thuật điêu khắc hoặc kiến trúc.
Giang Oản Oản nghe xong thì hôn hắn một cái, nói: “Vậy chàng vất vả rồi!”
Tần Tĩnh Trì ôm nàng vào lòng: “Nàng mới là người vất vả, mỗi ngày còn phải ra sạp.”
Đột nhiên nhớ tới chính sự, Giang Oản Oản mới mở miệng nói: “A! Đúng rồi, hôm nay huyện lệnh đại nhân sẽ dẫn phu nhân và nữ nhi đến nhà chúng ta ăn cơm.”
Tần Tĩnh Trì kinh ngạc nói: “Sao đột nhiên...”
“Hình như hôm nay huyện lệnh đại nhân nghỉ phép nên dẫn nữ nhi của ngài ấy đến mua khoai tây, ta liền thuận miệng mời họ đến nhà ăn cơm.”
Tần Tĩnh Trì gật đầu: “Vậy để ta đi giúp nàng!”
“Được!”
Hai người ra khỏi phòng làm gỗ, đúng lúc đó Tần phụ Tần mẫu cũng trở lại.
Giang Oản Oản nhìn họ nói: “Cha nương, hôm nay huyện lệnh đại nhân sẽ tới nhà chúng ta ăn cơm, con và Tĩnh Trì đi nấu cơm, phải vất vả cha nương làm khoai tây rồi.”
Tần phụ Tần mẫu nghe được huyện lệnh đại nhân sẽ tới, căng thẳng nói: “Khi nào đại nhân tới? Cái này… Chúng ta…”
Giang Oản Oản cười nói: “Cha nương đừng lo lắng, lần trước mọi người cũng đã thấy, thật ra huyện lệnh đại nhân rất tốt, cũng không nghiêm túc.”
“Cha nương cứ giống như lần trước là được, chỉ là ăn một bữa cơm mà thôi.”
Tần phụ Tần mẫu nghe nàng nói vậy cũng dần bình tĩnh lại: "Được được được, vậy ta cùng cha con làm khoai tây.”
“A, đúng rồi, Lý Quý đã đưa cá tới, cha con có cân thử, ước chừng sáu mươi cân, có nhiều quá không?”
Giang Oản Oản lắc đầu: "Không đâu nương, sáu mươi cân cũng chưa chắc đã đủ, năm mươi cân cá viên hoàn toàn không đủ bán trong hôm nay.”
Tần phụ sốt ruột nói: “Vậy sao chúng ta không tự mình đi lấy một ít?”
“Không cần, ngày mai chúng ta để Lý Tam ca kiếm thêm hai mươi cân nữa là được, bán nhiều quá, mọi người rất nhanh sẽ chán.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-som-xuyen-qua-ta-lam-nong-nuoi-bao-boi/chuong-58.html.]
Lúc này hai người mới gật đầu.
Giang Oản Oản cùng Tần Tĩnh Trì đi vào phòng bếp, nàng nhìn thấy thịt bò sợi trên bệ cửa sổ mới nhớ ra thịt bò khô còn chưa nướng.
Cũng may Tần phụ ở bên ngoài dựng bếp lớn, bên trong bếp còn có không gian rất lớn, nếu chặn miệng bếp phía trên, hoàn toàn có thể làm một cái lò nướng đơn giản.
Giang Oản Oản bỏ thịt bò vào trong khay, khay cùng lọ sành có chất liệu giống nhau, cũng sẽ không cháy hỏng, sau đó chặn miệng bếp lại, khay đặt trong lò bếp, phía trong lò bếp còn có rất nhiều than củi làm cơm xong còn chưa tắt, để cho thịt bò từ từ nướng ở bên trong là được.
Trở lại phòng bếp, Giang Oản Oản bắt gà trong lồng ra, để Tần Tĩnh Trì cầm đi giết.
Nàng chưng cơm lên, sau đó lấy ruột già, móng heo và thịt nạc ra.
Phần m.ô.n.g thịt nạc rất nhiều, chỉ có một lớp thịt mỡ nhỏ, dùng để làm thịt kho tàu là thích hợp nhất. Rửa sạch thịt, cắt thành các khối thích hợp và đặt sang một bên để lát nữa sẽ nấu.
Móng heo bỏ vào trong bếp đun một chút, hơ lông đồng thời còn có thể trừ đi mùi tanh của trên da móng heo.
Lấy móng heo ra rồi dùng d.a.o cạo sạch chỗ than đen trên mặt móng heo, tiếp đó nàng rửa sạch móng heo, chặt thành từng miếng nhỏ đặt sang một bên.
Ruột già thêm bột mì và muối chà mạnh liên tục rồi rửa sạch sẽ.
Khi nàng cắt hành gừng tỏi và ớt xong, cũng là lúc Tần Tĩnh Trì xách con gà đã g.i.ế.c bước vào.
Tần Tĩnh Trì cầm thớt gỗ tới: “Để ta cắt, nàng muốn cắt như thế nào?”
Giang Oản Oản so sánh một chút, nói: “Đại khái chặt thành một khối nhỏ bằng ngón tay cái của chàng là được.”
Tần Tĩnh Trì gật đầu, bắt đầu động tác.
Lúc này, cơm trên bếp còn chưa hấp xong nên Giang Oản Oản đã ra ngoài xem thịt bò nướng thế nào.
Ngọn lửa than bên ngoài không lớn lắm nên phải nướng thịt bò một lúc, Giang Oản Oản đoán chừng trong khoảng thời gian này hẳn là đã nướng gần chín rồi, lấy khay ra, nàng cầm một sợi thịt bò khô nếm thử, lúc cho vào miệng cay thơm ngon, dai dai.
Nàng hài lòng gật đầu, thành công!
Bưng khay vào phòng bếp, Tần Tĩnh Trì còn đang chặt thịt gà, Giang Oản Oản cầm một sợi đút cho hắn: “Chàng nếm thử thịt bò khô ta làm.”
Tần Tĩnh Trì ngửi mùi liền biết mùi vị chắc chắn sẽ rất ngon, đưa thịt khô ngậm vào trong miệng, nhai một chút, miệng đầy mùi vị cay thơm ngon, vả lại rất nhai, càng nhai càng thơm!
Mắt Tần Tĩnh Trì sáng lên: "Ăn ngon! Rất dai!”
Giang Oản Oản nở nụ cười xinh đẹp: “Đương nhiên, thịt bò khô chính là như vậy, đây là món ăn vặt ta cố ý làm, nguội cũng có thể ăn, bình thường không có việc gì nhai ăn cũng rất ngon.”
Tần Tĩnh Trì nhai hết cái trong miệng, nói: “Cho ta thêm một sợi nữa đi.” Nói xong còn há to miệng.
Hiếm khi Giang Oản Oản nhìn thấy biểu hiện thèm ăn như vậy của Tần Tĩnh Trì, bật cười, lại đút cho hắn một miếng.
Giang Oản Oản đựng một ít thịt bò khô trong bát, còn lại để sang một bên, rồi nói: “Ta đưa thịt trong bát cho bọn tiểu tử nếm thử.”
Tần Tĩnh Trì nhai thịt bò khô, đáp: “Đi đi.”
Giang Oản Oản đặt bát trên bàn trong tiểu sảnh, rồi nàng gọi mấy tiểu tử đó: “Các con đừng chơi nữa, mau vào ăn thịt bò khô!”
Tần Tĩnh Nghiễn nghe thấy có đồ ăn, vội vàng dẫn mấy tiểu tử vào.
Đoàn Đoàn tiến đến cạnh bát ngửi ngửi, ánh mắt híp lại, vui vẻ nói: “Nương! Thơm quá! Là cái gì vậy?”
Giang Oản Oản vuốt chóp mũi Đoàn Đoàn, mỉm cười nói: “Đây là thịt bò khô, các con mau nếm thử đi.”
Mấy người họ đều cầm một sợi thịt bò khô ăn, vừa mới cho vào miệng đã cảm nhận được vị cay nồng thơm ngon, đã rất thơm rồi nhưng càng nhai lại càng thấy thơm hơn, má của mọi người đều phồng lên, ăn ngon vô cùng. Tần Tĩnh Nghiễn hòa mình vào giữa mấy đứa trẻ, cũng không thấy lạc lõng, không hiểu sao lại thêm mấy phần đáng yêu của thiếu niên.
“Đoàn Đoàn con bưng thịt bò khô cho gia gia nãi nãi nếm thử đi, nương và cha con tiếp tục nấu cơm.”