Một Sớm Xuyên Qua, Ta Làm Nông Nuôi Bảo Bối - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-03-04 22:21:09
Lượt xem: 139

Giang Oản Oản không khỏi có suy nghĩ độc ác, may mà nguyên chủ đã chết, may mà... Mình có thể đến đây…

Giang Oản Oản ôm chặt bánh bao nhỏ trong lòng, hôn lên khuôn mặt nhỏ của cậu bé, một lúc sau mới nâng mặt Đoàn Đoàn lên nói: “Vậy sau này nương sẽ phân công việc cho Đoàn Đoàn, nương bảo con làm thì con mới được làm, nếu nương không có nhà mà phát hiện con tự giặt quần áo như hôm nay thì nương sẽ đánh vào m.ô.n.g Đoàn Đoàn đấy, có được không?”

Đoàn Đoàn nghe đến đây, trợn tròn mắt, vội vàng che m.ô.n.g mình lại, đột nhiên bừng tỉnh khỏi nụ hôn của nương, bảo đảm: “Con biết rồi, nương đừng đánh Đoàn Đoàn mà!

Giang Oản Oản nhìn nó buồn cười: “Nương không giận, nương cũng không muốn đánh Đoàn Đoàn đâu, chỉ cần Đoàn Đoàn không tự ý làm việc thì nương vẫn rất thích Đoàn Đoàn.”

Nói xong, Giang Oản Oản nắm lấy tay Đoàn Đoàn, định kéo cậu bé vào nhà.

Đoàn Đoàn dừng lại, chỉ vào quần áo trong chậu hỏi: “Nương, nhưng quần áo thì sao? Còn chưa giặt xong mà?”

“Đoàn Đoàn không cần quan tâm, cứ để đó đi, lát nữa nương sẽ giặt.”

“Con vào nhà với nương trước, hôm nay nương tìm được nhiều đồ ăn ngon lắm, lát nữa sẽ làm cho Đoàn Đoàn ăn.”

DTV

Đoàn Đoàn nhìn vào chiếc gùi tròn vo đựng khoai tây, hỏi: “Nương ơi, đây là gì vậy?”

Giang Oản Oản ngạc nhiên nhìn Đoàn Đoàn: “Đoàn Đoàn chưa được ăn bao giờ sao? Đây là nương tìm được trên núi.”

Đoàn Đoàn lo lắng nhíu mày, sợ hãi vô cùng: “Nhưng mà ăn cái này có c.h.ế.t không ạ? Năm ngoái, biểu đệ của Cẩu Đản ca ca ăn phải thứ hái trên núi rồi chết, sau đó mọi người chỉ dám ăn rau dại thôi, còn những thứ khác thì không dám ăn bừa nữa.”

Giang Oản Oản nhíu mày, lấy cá tôm, hạt tiêu, hành tăm trong giỏ ra, hỏi: “Vậy các con có ăn những thứ này không?”

Đoàn Đoàn thấy cá trong giỏ thì càng kinh ngạc hơn: “Nương... Nương ơi, cá có nhiều xương lắm, lại còn tanh và hôi nữa, không ngon đâu ạ!” Đoàn Đoàn vừa nói vừa bịt mũi tỏ vẻ chê bai.

Giang Oản Oản vô cùng kinh ngạc, thời đại này quá lạc hậu về mặt ăn uống, khoai tây là loại lương thực năng suất cao chưa được phát hiện thì cũng bình thường, nhưng thế mà còn chưa bắt đầu ăn cá sao!

Nghĩ đến món rau luộc và cháo loãng buổi trưa, Giang Oản Oản thở dài, xem ra ngay cả cách nấu nướng cũng còn rất lạc hậu.

Tuy nhiên, đối với Giang Oản Oản thì đây đều là tin tốt, sau này nếu nàng làm chút đồ ăn để bán thì chắc cũng kiếm được tiền, nhưng mà phải lên kế hoạch thật tốt đã.

Đoàn Đoàn thấy nàng vẫn đang ngẩn người, tủi thân cúi đầu, cậu bé không nên nói những thứ này không ăn được, đây đều là những món mà nương vất vả lắm mới tìm được!

“Nương ơi đừng buồn, thật ra thì cha vẫn tìm được rất nhiều rau dại, không lo đói bụng đâu ạ.” Nói xong, còn xoa bụng Giang Oản Oản.

Nghĩ một lúc, Giang Oản Oản bế cậu bé lên, nói: “Đoàn Đoàn, nương hỏi con một chút nhé?”

Đoàn Đoàn ôm cổ nàng, nhìn nàng khó hiểu.

“Đoàn Đoàn biết chúng ta ở nước nào, triều đại nào không?”

Đoàn Đoàn nghe nàng hỏi, không khỏi bật cười: “Biết ạ, cha đã nói với con, chúng ta là triều đại Diên Khánh!”

Giang Oản Oản nghe xong câu trả lời của cậu bé thì ngẩn người, đây là triều đại gì vậy? Trong lịch sử hoàn toàn không hề có ghi chép.

Xem ra sau này nàng phải từng bước tìm hiểu rồi.

“Vậy nơi này của chúng ta là ở đâu thế?”

Đoàn Đoàn vô cùng tự hào, cậu bé biết hết: “Đây là thôn Tần gia ạ!”

“Nương ơi, Đoàn Đoàn có thông minh không? Những câu hỏi của người con đều trả lời được đó!”

Nghĩ một lúc, nàng không còn băn khoăn nữa, Giang Oản Oản hôn mạnh lên khuôn mặt nhỏ của Đoàn Đoàn, “Thông minh lắm! Đúng là bảo bối ngoan của nương!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-som-xuyen-qua-ta-lam-nong-nuoi-bao-boi/chuong-5.html.]

Nói xong, lại giải thích với Đoàn Đoàn:

“Bảo bối ngoan, những thứ nương tìm được này đều ăn được, nương đã từng ăn rồi nên bảo bối đừng sợ, lát nữa nương làm xong con sẽ biết có ngon hay không thôi.”

Đoàn Đoàn chớp chớp mắt gật đầu, không nỡ phản bác mà chỉ nghĩ trong lòng, lát nữa nương làm xong, nhất định phải ăn thật nhiều, nếu không thì chắc nương sẽ buồn lắm!

Giang Oản Oản lại bóp bóp đôi bàn tay lạnh ngắt của cậu bé, nói: “Đoàn Đoàn, con có lạnh không, nương bế con lên giường, con đắp chăn ngủ một lát nhé.”

Chưa đợi bánh bao nhỏ trả lời, nàng lại nói tiếp: “Đợi con ngủ dậy là có đồ ăn ngon rồi đấy.”

“Nhưng mà Đoàn Đoàn muốn giúp nương, Đoàn Đoàn không lạnh.”

Giang Oản Oản vuốt tóc cậu bé, giọng nói càng thêm dịu dàng: “Nghe lời nào!”

Đoàn Đoàn dựa vào vòng tay ấm áp của Giang Oản Oản, không khỏi buồn ngủ: “Được rồi, Đoàn Đoàn sẽ ngủ một lát, nếu Đoàn Đoàn ngủ lâu quá thì nương nhớ gọi Đoàn Đoàn dậy nhé!”

“Ừm ừm, được.” Giang Oản Oản đặt Đoàn Đoàn vào trong chăn, nói: “Mau ngủ đi, bảo bối ngoan.”

Đợi Đoàn Đoàn ngủ say, Giang Oản Oản thay một bộ quần áo, rồi mới xử lý đồ đạc trong gùi.

Cá thì một lát nữa sẽ làm, trước tiên tôm cho vào chậu gỗ nuôi đã, ngày mai mới ăn, khoai tây rất nhiều, có thể ăn được rất lâu, chỉ cần sắp xếp lại gia vị là được.

Lấy ra ba củ khoai tây lớn, gọt vỏ, hai củ cắt thành miếng nhỏ, một thì củ cắt thành lát mỏng, có thể dùng làm đồ ăn kèm.

Cắt khoai tây, môi Giang Oản Oản hơi cong lên, lại không khỏi tiếc nuối nghĩ giá mà có thịt lợn thì tốt rồi, có thể thêm vào cùng khoai tây để kho. Nhưng bây giờ chỉ có thể kho riêng khoai tây, kho mềm nhừ một chút, hẳn là Đoàn Đoàn sẽ thích ăn.

Xử lý xong khoai tây, Giang Oản Oản nhìn con cá trắm đen rồi suy nghĩ, phải làm thế nào đây? Suy nghĩ một lát, Giang Oản Oản búng tay: “Có rồi!”

Nàng chia con cá làm đôi, một nửa cắt thành lát mỏng, thêm chút hành gừng trộn đều để khử mùi tanh, có thể làm cá hấp.

Một nửa còn lại băm nhỏ thành thịt băm, nhặt xương cá, cho vào bát, thêm chút đường trắng, muối và nước tương, rồi lại thêm một chút nước hành gừng vào, nghĩ ngợi một lát, lại lấy từ trong không gian ra một ít bột mì cho vào bát trộn đều lên.

Nhìn viên cá đã nặn xong, Giang Oản Oản vô cùng hài lòng, hẳn là nhóc con sẽ thích ăn lắm cho xem!

Nàng nhìn quanh bếp, phát hiện bên cạnh bếp có một cái tủ lớn, nhưng đã bị khóa lại.

Suy nghĩ một lát, Giang Oản Oản liền đi về phía phòng ngủ, nàng nhìn Đoàn Đoàn đang ngủ ngon lành, đắp chăn cho Đoàn Đoàn, rồi mới đi đến bên tủ cạnh giường, mở một trong những ngăn kéo ra, lấy chìa khóa bên trong rồi đi ra ngoài.

May mà trước khi lên núi, lúc thay quần áo nàng đã lục lọi lung tung một chút, thấy được chìa khóa.

Đi đến bếp, cắm chìa khóa vào, quả nhiên cửa tủ kêu lên một tiếng rồi mở ra. Trong tủ có nửa can dầu, một túi gạo lứt lớn, cùng một số gia vị như muối, giấm.

Giang Oản Oản nhìn những thứ này, trong lòng không khỏi chửi thầm, đúng là một nữ nhân ích kỷ, bản thân ăn ngon mặc đẹp, thà tự mình khóa lại cũng không muốn cho bánh bao nhỏ ăn! Thật sự còn không bằng mẹ kế!

Thở dài một tiếng, Giang Oản Oản mới lấy một ít gạo lứt bên trong ra để nấu. Rửa sạch một ít rau xanh, sau đó đập dập một ít gừng tỏi, cắt chút ớt để dùng.

Sau khi cơm chín, nàng đặt cơm bên cạnh bếp để giữ ấm. Tiếp theo có thể bắt đầu nấu ăn.

Cho một lượng dầu thích hợp vào nồi, thêm gừng tỏi và một ít ớt vào phi thơm, cho khoai tây vào xào vài lần, thêm một chút đường, nước tương và muối rồi thêm một lượng nước thích hợp, đậy nắp nồi lại để hầm.

Giang Oản Oản hầm khoai tây, lại cho thêm một khúc củi vào bếp lò, ngẩn người ra, tiếc là trong nhà này chỉ có một cái nồi, nếu không thì có thể nhanh hơn.

Nhưng lửa cháy rất to, khoai tây cũng chín rất nhanh, Giang Oản Oản dùng đũa gắp một miếng, đã rất mềm nhừ, nếm thử thấy hương vị rất ngon!

Cho một ít hành lá cắt nhỏ vào nồi là có thể múc ra, rửa sạch nồi rồi bắt đầu làm cá hấp cay.

Loading...