Một Sớm Xuyên Qua, Ta Làm Nông Nuôi Bảo Bối - Chương 411

Cập nhật lúc: 2025-03-13 19:56:37
Lượt xem: 2

Bây giờ Mộ Quy Hoằng vừa ra trận đã phản bội, đương nhiên Cảnh Nam Chi cũng nhìn ngài ấy không thuận mắt.

Tần Kỳ An nhìn chằm chằm Mộ Nam Tinh một hồi lâu, mãi đến khi nàng ấy dời tầm mắt, hoàn toàn không nhìn cậu nữa, cậu mới tỉnh táo lại.

Cậu thở dài, đành phải từ từ vậy, huống hồ cậu cũng không rõ vì sao bệ hạ và nương nương lại muốn để Mộ Nam Tinh nữ giả nam trang, nói không chừng bây giờ nhắc tới sẽ khiến họ không vui.

Vì vậy cậu nói: “Bệ hạ, tạm thời con không có điều gì mong muốn, nếu sau này có, con chắc chắn sẽ không khách khí với hoàng đế thúc thúc đâu ạ!”

Nói xong, cậu lập tức nở nụ cười xán lạn.

Nhìn dáng vẻ này của cậu, trong lòng Mộ Quy Hoằng không khỏi cảm thấy chột dạ.

Xong rồi!

Bây giờ, ngài ấy càng nhìn tiểu tử này càng thấy thuận mắt!

Không kể đến dáng vẻ khiến người khác phải ưa thích này của cậu, kể cả bài thi viết trong cuộc thi hội của cậu, ngài ấy càng cho một trăm điểm, thậm chí là một vạn điểm hài lòng.

Ngài ấy quyết định rồi!

Nếu Tinh Nhi nhà mình thật sự thích tiểu tử này, ngài ấy sẽ tứ hôn cho hai người họ mà không chút do dự!

Nhưng mà khi ngài ấy nhìn Mộ Nam Tinh, thấy dáng vẻ không để tâm của nàng ấy, thậm chí còn không vui thì không khỏi nhíu mày, chẳng lẽ nha đầu nhà mình không thích tiểu tử này sao?

Nhưng không thể được, hai đứa nó ở chung với nhau từ nhỏ đến lớn, qua bao năm, mối quan hệ giữa hai đứa không hề có người nào có thể xen vào.

Thậm chí… Thậm chí trước kia, ngài ấy còn cho rằng hai người họ đồng tính, vì vậy mà ngài ấy còn khổ sở mất một hồi lâu.

Ngài ấy cảm thấy rất do dự, hoàn toàn không biết có nên đồng ý hay không.

Mặc dù trong lòng không muốn đồng ý, nhưng nghĩ tới đệ đệ của Thời Quỳnh, ngài ấy lại không chắc lắm, sợ rằng Mộ Nam Tinh và Tần Kỳ An sẽ có kết cục giống như hai người kia.

Nhận ra suy nghĩ của mình ngày càng lệch lạc, Mộ Quy Hoằng vội vàng tỉnh táo lại, ngài ấy đang nghĩ gì thế này!

Bây giờ, Tinh nhi nhà mình chính là một cô nương, tất cả mọi chuyện có thể giải quyết rất dễ dàng, ngài ấy không còn điều gì phải buồn rầu nữa.

“Được thôi, Đoàn Đoàn, con về rồi thì chuẩn bị cho cuộc thi đình đi! Mặc dù lần này con là hội nguyên, nhưng trong cuộc thi đình thúc thúc sẽ không thiên vị, con cũng đừng khiến thúc phải thất vọng!

Nghe thấy vậy, Tần Kỳ An và Mộ Nam Tinh bỗng ngẩng đầu nhìn ngài ấy.

“Hoàng thúc thúc, thi đình vẫn chưa bắt đầu ạ?”

Mộ Quy Hoằng gật đầu: “Vài ngày trước tình hình ở Mộc Thành nguy cấp như thế, trẫm nào còn tâm tư để làm những chuyện này! Vì vậy mới trì hoãn vài ngày.”

Nghe thấy vậy, Mộ Nam Tinh không khỏi nở nụ cười, nàng ấy nghĩ thầm thật sự rất tốt, quá may mắn mà!

Đột nhiên Tần Kỳ An quay đầu nhìn nàng ấy, thấy ý cười tràn đầy trên gương mặt của nàng ấy, trong mắt cậu toàn là sự dịu dàng.

Mộ Nam Tinh vô tình đối mắt với cậu, ngay sau đó lập tức dời tầm mắt, ánh mắt của cậu thật sự rất nóng, quá thiêu đốt người khác, nàng nghĩ thầm, ánh mắt này như thể cậu đang muốn ăn người khác vậy!

Tần Kỳ An nở nụ cười, quay mắt nhìn Mộ Quy Hoằng: “Vâng! Bệ hạ!”

Mộ Quy Hoằng vỗ vai cậu: “Sách luận trị quốc mà con viết không tệ, không chỉ lợi quốc lợi dân, việc thực hành cũng rất nhanh gọn, rất tốt!”

“Cảm ơn bệ hạ!” Tần Kỳ An quy củ nói.

Mộ Quy Hoằng chậc lưỡi: “Đứa nhỏ này, trưởng thành rồi vẫn có thể gọi thúc là thúc thúc mà, gọi bệ hạ làm gì chứ? Sau này đừng xưng hô xa lạ như thế nữa!”

Dù sao sau này con cũng là tiểu tế của trẫm mà!

Tần Kỳ An mỉm cười: “Vâng, thúc thúc.”

“Hahaha, bây giờ mới đúng!”

Suy nghĩ một hồi, Mộ Quy Hoằng nhìn đôi vợ chồng Giang Oản Oản: “Tĩnh Trì, Oản Oản, nếu hai người không muốn gì cả, thì trẫm chỉ đành ban thưởng vài thứ cho các ngươi thôi!”

Mộ Quy Hoằng biết với hai người họ, tiền tài gì đó tuyệt đối không phải là điều quan trọng, ngài ấy chỉ đành nghĩ đến phần thưởng khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-som-xuyen-qua-ta-lam-nong-nuoi-bao-boi/chuong-411.html.]

Mà cái khác, ngài ấy im lặng một lúc, sau đó đã có dự định.

“Ban thưởng vạn lượng hoàng kim, năm trăm tấm gấm hoa, trăm cái ngọc thạch, và ba tấm kim bài, sau này, tấm kim bài này sẽ có thể bảo vệ an toàn của cả nhà các ngươi, yên tâm sống mạnh khỏe.”

“Tạ bệ hạ!”

Một nhà ba người nhà họ Tần vội vàng quỳ xuống cảm ơn.

“Mau đứng dậy đi!” Mộ Quy Hoằng vội vàng đỡ hai người đứng dậy: “Ta sẽ lập tức đi viết chỉ, ngày mai phần thưởng sẽ được đưa tới phủ của các ngươi!”

Đến khi cả nhà họ định ra ngoài, Mộ Quy Hoằng đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, ngài ấy vội vàng nghiêm túc nói: “Đúng rồi, thuốc nổ kia rất quan trọng, Oản Oản, Tĩnh Trì, hai người tuyệt đối đừng tiết lộ cách phối ra ngoài đó!”

Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì nhìn nhau, hai người vội vàng gật đầu: “Bệ hạ yên tâm, chúng ta biết lợi hại trong chuyện này, tuyệt đối sẽ không truyền ra ngoài ạ!”

“Vậy thì tốt, các ngươi mau về nghỉ ngơi đi!” Mộ Quy Hoằng gật đầu.

Lúc rời đi, Tần Kỳ An không nhịn được mà nhìn Mộ Nam Tinh, cậu lặng lẽ nháy mắt với nàng ấy.

Tai Mộ Nam Tinh đỏ lên, nàng ấy mặt không đổi sắc cúi đầu xoa đầu Mộ Nam Diệp.

Trong lòng trở nên tê dại.

Dáng vẻ chớp mắt cười xấu xa của cậu cũng… Cũng hơi đáng yêu, nàng ấy không khỏi suy nghĩ.

Cảnh Nam Chi nhìn cảnh tượng mắt đi mày lại của hai người họ trước khi đi, nàng ấy che miệng cười trộm.

Sau khi ba người rời đi, Mộ Nam Tinh ngẩng đầu lên thì mới phát hiện phụ hoàng và mẫu hậu đang cười nhìn chằm chằm nàng ấy, trên mặt hai người họ toàn là ý cười không thể giải thích được.

Mộ Nam Tinh vừa nghi ngờ vừa khó hiểu.

Sao vậy?

“Phụ hoàng, mẫu hậu, hai người nhìn nhi thần làm gì vậy ạ?”

Đến Mộ Nam Diệp cũng thấy nghi ngờ.

Cảnh Nam Chi nhìn Mộ Nam Tinh, nàng ấy do dự một lúc, rồi lại nhìn Mộ Quy Hoằng, sau đó không nhịn được mà hỏi: “Tinh Nhi, Kỳ An… Hai con…”

Nghe tới đây, Mộ Nam Tinh sao có thể không hiểu nữa chứ?

Tai nàng ấy đỏ bừng, đôi môi mấy máy, sau đó giả vờ bình tĩnh nói: “Chúng nhi thần… Chúng nhi thần không có gì hết…”

Cảnh Nam Chi nghi ngờ nói: “Đứa nhỏ này, con còn biết lừa chúng ta sao, vừa rồi hai con mắt đưa mày lại, chẳng lẽ ta và phụ hoàng con không nhận ra được à?”

Mộ Quy Hoằng gật đầu nói: “Tinh Nhi, nếu hai con đều có ý với nhau, vậy phụ hoàng… Phụ hoàng sẽ lập tức tứ hôn cho hai đứa!”

Sau đó, ngài ấy không cam lòng mà nói: “Nhưng trước đó chúng ta đã nói rồi, nếu con gả cho tiểu tử kia, sau này vẫn phải thường xuyên vào cung với chúng ta! Người khác nói gả nữ nhi đi như bát nước hắt ra ngoài, nhưng với phụ hoàng thì không phải như thế!”

Mộ Nam Tinh chỉ cảm thấy mặt mình nóng rực, nàng ấy chưa từng nghĩ tới chuyện Mộ Quy Hoằng và Cảnh Nam Chi sẽ nói với mình những lời này, nàng ấy chỉ cảm thấy rất xấu hổ mà thôi.

Nghĩ tới dáng vẻ vừa rồi của Tần Kỳ An, mặc dù có vẻ cực kỳ thích nàng ấy, nhưng trong lòng nàng ấy vẫn chưa nắm chắc: “Phụ hoàng mẫu hậu, hai người đừng quan tâm tới chuyện này, nhi thần… Bây giờ chúng nhi thần vẫn chưa thể… Chưa thể thành hôn được.”

Huống hồ thân phận của nàng ấy vẫn không biết nên giải thích với người trong thiên hạ thế nào, tất cả mọi chuyện đều có vấn đề.

Cảnh Nam Chi nghe thấy vậy, trong lòng nàng ấy lập tức chắc chắn rằng xem ra hai người họ đã có ý với nhau, chỉ là chưa phá vỡ lớp cửa sổ giấy kia.

Nhưng mà, đó cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

Nàng ấy bình tĩnh lại :”Cũng được! Vậy khi nào các con nghĩ tới chuyện này? Khi nào muốn cưới thì cứ nói cho phụ hoàng và mẫu hậu biết, chúng ta sẽ lập tức tứ hôn.”

DTV

Mộ Nam Tinh dừng lại, nàng ấy chỉ có thể vâng lời.

Mà thằng bé Mộ Nam Diệp nghe thấy chuyện này, cậu bé ngẩng đầu lên nhìn một lúc, sau một hồi nhìn, cậu bé hoàn toàn không hiểu vì sao Kỳ An ca ca và thái tử ca ca lại phải tứ hôn?

Cậu bé gãi đầu, sau một hồi cố gắng tự hỏi mà vẫn nghĩ mãi không rõ, không thể hiểu được.

“Thái tử ca ca, tứ hôn gì vậy? Sao đệ không hiểu được ạ?”

Mộ Nam Tinh khựng lại, nàng ấy xoa đầu cậu bé rồi mất tự nhiên mà nói: “Diệp Nhi ngoan nhé, đây không phải là chuyện đệ nên nghĩ đến, đệ không cần phải để ý tới chuyện này đâu.”

Loading...