Một Sớm Xuyên Qua, Ta Làm Nông Nuôi Bảo Bối - Chương 401

Cập nhật lúc: 2025-03-13 19:56:16
Lượt xem: 6

"Vậy trẫm điều mười vạn tinh binh qua đó."

Thời Quỳnh liên tục lắc đầu: ""Bệ hạ! Không được! Vạn vạn không được! Kinh thành không thể không có binh tướng! Nếu điều nhiều người như vậy qua đó, thì kinh thành chỉ còn lại một vạn!"

"A Quỳnh, đó là..." Ngài ấy mấp máy môi: "Là nhi tử của trẫm, trẫm tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn, nó đã truyền tin khẩn cấp cho trẫm rồi, điều đó chứng tỏ tình hình của nó rất nguy cấp, không thể trì hoãn thêm! Quân cũng không thể ít!"

"Bệ hạ, vậy... Vậy ngày mai vào triều hỏi ý kiến các triều thần, biết đâu bọn họ có đối sách!" Thời Quỳnh lui một bước cầu xin.

Mộ Quy Hoằng suy nghĩ một chút, cuối cùng gật đầu: "Bất kể ngày mai đại thần nói thế nào, quân này trẫm nhất định phải phái, A Quỳnh, ngươi lui xuống trước đi."

Mà ở cửa ngự thư phòng, Mộ Nam Diệp lại nghe thấy hết thảy.

Cậu bé sợ hãi trừng lớn hai mắt, Thái tử ca ca của cậu bé... Thái tử ca ca gặp nguy hiểm sao?

Hoàng huynh...

Đột nhiên Mộ Nam Diệp nghĩ ra điều gì, vội vàng chạy đi, rất nhanh đã ngồi xe ngựa đến phủ Tần gia.

"Tiểu hoàng tử điện hạ, ngài đến rồi, mau ngồi! Hôm nay muốn ăn gì ạ?" Giang Oản Oản cười hỏi.

Lúc này Mộ Nam Diệp nào còn tâm trạng mà quan tâm đến ăn uống.

Cậu bé lo lắng kéo tay áo Giang Oản Oản, hỏi: "Thẩm thẩm! Ca ca Kỳ An của con đâu? Huynh ấy ở đâu? Con muốn tìm huynh ấy! Có việc gấp! Rất gấp rất gấp!"

Tuy ngày thường tiểu gia hỏa không ưa Tần Kỳ An nhưng đến lúc nguy cấp này, vẫn là người đầu tiên nghĩ đến hắn.

Cậu bé biết, không ai quan tâm ca ca cậu bé hơn Tần Kỳ An!

Giang Oản Oản vội vàng vỗ vai cậu bé, an ủi: "Đừng sợ, Kỳ An ca ca của con tạm thời không có ở nhà nhưng sẽ nhanh chóng trở về, tiểu hoàng tử, hay là con nói cho thẩm thẩm biết, biết đâu thẩm thẩm cũng có thể giúp con nghĩ cách! Rốt cuộc là chuyện gì gấp gáp?"

Mộ Nam Diệp khóc tang mặt: "Con nghe thấy ở cửa ngự thư phòng... Nghe thấy phụ hoàng nói... Nói... Thái tử ca ca gặp nguy hiểm! Nói người Nam Di có thứ rất lợi hại! Cực kỳ đáng sợ!"

"Thứ gì? Đáng sợ thế nào? Tiểu hoàng tử, con mau nói rõ, con còn nghe thấy gì nữa?"

Tiếp theo, giọng nói nghẹn ngào mềm mại truyền đến: "Hu hu... Phụ hoàng và Tể tướng đại nhân nói... Nói thứ đó có thể bổ vỡ đá núi, ngay cả tường thành cũng bị chấn sập, đặc biệt đáng sợ! Uy lực vô cùng lớn!"

"Bốp!"

Nghe xong, chén trà trong tay Giang Oản Oản rơi xuống đất.

Trong lòng nàng chấn động không thôi, chẳng lẽ là thuốc nổ sao?

Hiện giờ, lại đã có người có thể chế tạo ra thuốc nổ rồi sao?

Nàng vội vàng kéo tay Mộ Nam Diệp: "Tiểu hoàng tử, vậy… Vậy bệ hạ và tể tướng đại nhân có nói Thái tử điện hạ thế nào không?"

Mộ Nam Diệp lau nước mắt: "Không, họ chỉ nói Thái tử ca ca của con có thể sẽ gặp nguy hiểm, ngoài ra không nói gì khác! Con quá lo lắng! Muốn mau chóng nói cho Kỳ An ca ca! Con muốn hắn mau đi cứu ca ca!"

Cậu bé biết, trước kia khi Thái tử ca ca lên núi tiễu phỉ, có một lần suýt gặp nguy hiểm, vẫn là Tần Kỳ An không biết dùng cách gì, cuối cùng không chỉ cứu được Thái tử ca ca cậu bé, còn triệt hạ cả ổ phỉ trong sơn trại đó! Rất lợi hại!

Cho nên khi có chuyện, phản ứng đầu tiên của cậu bé là mau chóng tìm Tần Kỳ An.

"Thẩm thẩm, Kỳ An ca ca sao còn chưa về? Huynh ấy không về, Thái tử ca ca của con phải làm sao?" Tiểu gia hỏa giọng nói run rẩy, nghe thật đáng thương.

Giang Oản Oản ôm cậu bé ngồi lên ghế, nhẹ giọng nói: "Tiểu hoàng tử, đừng lo lắng, cũng đừng sợ hãi, thẩm thẩm có cách, con ngoan ngoãn ngồi ăn chút gì đó trước đi."

Mộ Nam Diệp khóc đến nỗi mặt đỏ bừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-som-xuyen-qua-ta-lam-nong-nuoi-bao-boi/chuong-401.html.]

Giang Oản Oản thở dài, nhẹ nhàng lau nước mắt cho cậu bé: "Ngoan nào, ngồi đây đợi ca ca Kỳ An của con."

"Ừm, được ạ!"

Mộ Nam Diệp để mặc nàng lau nước mắt cho mình, vô cùng ngoan ngoãn.

Giang Oản Oản thất thần trở về phòng ngủ, thuốc nổ... Uy lực của thuốc nổ quá lớn, nếu dùng để công thành, chẳng phải là...

Trong mắt nàng chớp mắt dâng lên một tầng hơi nước.

Thuốc nổ thật sự quá đáng sợ, xuất hiện ở thời đại vũ khí lạnh như thế này, đối với tất cả mọi người đều là sự tồn tại như ác mộng.

Nếu là thuốc nổ chất lượng tốt, một phát đại bác có thể nổ tung mấy chục người, uy lực đó mới là mạnh mẽ.

Trước kia Giang Oản Oản ở mạt thế, để đối phó với tang thi cũng từng cùng người khác làm, họ rõ ràng biết từng bước và nguyên liệu chế thuốc nổ.

Nhưng khi đó, muốn tìm được những nguyên liệu kia cũng không đơn giản, hơn nữa, cho dù tìm được, cũng chỉ là rất ít lượng, hoàn toàn không đủ để chế tạo ra hỏa dược đủ để ngăn cản tang thi.

Về phần cách điều chế thuốc nổ... Tuy rằng nàng đã mười mấy năm không có tiếp xúc qua nhưng cũng còn nhớ rõ một ít.

Nàng không thể tin được, loại thuốc nổ do người xưa chế tạo này, nói chung là tốt hơn loại do nàng, người am hiểu công thức và quy trình, chế tạo.

Nàng hít một hơi thật sâu, nhanh chóng bắt đầu viết công thức, nàng muốn nhanh hơn một chút nhanh hơn một chút!

Ngay cả khi họ có thể chờ được, Mộ Nam Tinh cũng không chờ được! Tuy nhiên, cũng không cần lo lắng về nguyên liệu, kỹ thuật tạo băng của họ ở Diên Khánh đã phổ biến đến từng nhà cho nên mỏ tiêu thạch cũng rất dồi dào. Với nguyên liệu chính, mọi thứ đều không thành vấn đề.

Trong phòng ngủ, Giang Oản Oản viết gì đó rất nhanh chóng.

Viết xong công thức xong phải đi tìm nguyên liệu.

Ngoài diêm tiêu, còn cần lưu huỳnh và than củi.

Hai thứ còn lại cũng rất dễ tìm.

Giang Oản Oản từ một căn phòng khác, kéo theo Tần Tĩnh Trì đang khắc đồ vật nhanh chóng đi ra ngoài.

"Tĩnh Trì, nhanh lên, chàng đi cùng thiếp mua đồ! Thứ này rất quan trọng!"

Tần Tĩnh Trì đầy mặt ngờ hoặc nhìn chằm chằm nàng: "Đây là làm sao? Sao nàng lại gấp gáp như vậy? Xảy ra chuyện gì sao?"

Giang Oản Oản vừa đi vừa nói.

"Người Nam Di chế tạo thuốc nổ! Lấy thứ đó có thể làm nổ tung núi đá, đất đai chấn nứt, uy lực vô cùng to lớn! Cho nên hiện tại Thái tử rất nguy hiểm! Nhất định chúng ta phải chế tạo ra thuốc nổ có uy lực càng thêm to lớn mới được! Bằng không đại quân Diên Khánh chỉ có thể mặc cho Nam Di nhào nặn."

Tần Tĩnh Trì vừa nghe, biểu tình cũng nghiêm túc, suy nghĩ một chút, hắn vội vàng kéo Giang Oản Oản: "Chờ một chút, Oản Oản, chúng ta đi vào bẩm báo Hoàng thượng trước tiên! Những thứ này tuy rằng rất dễ tìm nhưng muốn số lượng lớn, vẫn phải để Hoàng thượng làm chủ mới có thể lấy được!"

Giang Oản Oản vỗ đầu mình: "Nhìn thiếp kìa! Sao lại không nghĩ ra được chứ!"

Tần Tĩnh Trì vội vàng nắm lấy tay nàng: "Làm gì vậy! Sao lại vỗ mạnh như vậy!"

DTV

Giang Oản Oản mỉm cười, trong nhất thời nàng lại quên mất.

"Tĩnh Trì, chàng vào cung gặp Hoàng thượng đi! Thiếp ở nhà đợi chàng, a... Thôi vậy, chàng cũng không hiểu lắm về thuốc nổ, hay là để thiếp tự mình đi nói thì hơn."

Tần Tĩnh Trì gật đầu: "Đúng vậy, đây không phải là thứ nàng làm ra sao! Nhưng mà, Oản Oản, chỉ dựa vào những thứ bình thường này, thật sự có thể chế tạo ra thuốc nổ mạnh hơn so với của người Nam Di sao?"

Giang Oản Oản lắc đầu: "Thiếp cũng không chắc chắn, thiếp cũng không biết họ đã chế tạo đến mức độ nào, nếu như kỹ thuật của họ đã rất tiên tiến, vậy thì chúng ta chế tạo ra cũng chỉ có thể ngang sức ngang tài! Nếu như kỹ thuật của họ còn rất lạc hậu, vậy thì thuốc nổ chúng ta chế tạo ra nhất định sẽ có uy lực lớn hơn!"

Hai người đi đến tiểu sảnh, chỉ thấy Mộ Nam Diệp đang vừa lau nước mắt, vừa cầm bánh lê nhỏ ăn từng miếng nhỏ, thỉnh thoảng còn uống chút nước trái cây.

Loading...