Một Sớm Xuyên Qua, Ta Làm Nông Nuôi Bảo Bối - Chương 36

Cập nhật lúc: 2025-03-05 12:07:57
Lượt xem: 82

Tần phụ Tần mẫu nhìn nhau, hai người gắp lát gan lợn bỏ vào trong miệng, gan lợn vào miệng trơn mềm ngon mịn, cay cay sảng khoái, Tần mẫu cắn một miếng, vội hỏi: "Đây là thịt gì thế? Sao ăn còn thấy ngon hơn thịt lợn thế?"

Giang Oản Oản do dự, chỉ vào ruột khìa nói: "Mọi người thử thêm cái này đi!"

Hai người lại gắp một miếng ruột già lên ăn, ruột già được xào chín kỹ càng, ăn vào thì có vị cay cay, thơm phức, dai dai kết hợp với hương vị đặc trưng của ruột già khiến món ăn càng thêm đậm đà.

Tần phụ vô cùng thích ruột khìa, ăn thích nên gắp nhiều hơn.

Tần mẫu ăn ruột khìa xong, chưa đã thèm nên đưa đũa về món sườn lợn chua ngọt, hoàn toàn đã quên đi vấn đề lúc nãy bà ấy mới quan tâm.

DTV

Mùi vị chua chua ngọt ngọt của sườn lợn vào trong miệng, Tần mẫu hoàn toàn không có vấn đề gì, ăn từng miếng từng miếng đến vui sướng, còn không quên gắp cho Đoàn Đoàn mấy miếng.

Tần Tĩnh Nghiễn không quan tâm là thịt gì, cậu đang ăn hăng say, còn vô cùng thông minh lấy nước sốt của sườn lợn chua ngọt rưới lên cơm gạo lứt trộn lên rồi ăn.

Tần Tĩnh Trì cực kỳ kinh ngạc nhưng nhớ lại cá tanh như vậy mà Oản Oản còn có thể chế biến ra món ăn ngon như thế, thì ruột già gan lợn này nấu ra được mỹ vị cũng không có gì lạ.

Thấy bọn họ ăn ngon miệng như vậy, Giang Oản Oản mở miệng nói: "Mọi người ăn mà không nhận ra là thịt gì sao?"

Bánh bao nhỏ che miệng cười, nó không nói cho gia gia nãi nãi biết là thịt gì đâu! Để bọn họ chơi trò đoán thử rất thú vị!

Giang Oản Oản thấy bọn họ lắc đầu, mới bật mí nói: "Đây là món làm từ gan lợn, còn đây là món làm từ ruột già!"

Tần phụ Tần mẫu kinh ngạc: "Hả? Những món này đều là lòng lợn sao? Nhưng mà sao nó còn ngon hơn thịt lợn thế!"

Tần Tĩnh Nghiễn ở một bên cũng ngây người, thứ cậu vừa mới ăn kia là ruột già thối hoắc đó hả? Sao có thể được? Cậu không ngửi được mùi thối nào hết!

Giang Oản Oản gật đầu chắc nịch, Tần Tĩnh Trì và Đoàn Đoàn cũng phụ họa chứng minh: "Oản Oản nói sự thật đó, bọn con cùng đi mua mà!"

"Đúng rồi! Lúc nương lấy ra thối lắm, Đoàn Đoàn bị thối đến sắp xỉu luôn, nhưng mà sau khi nương làm xong thì nó trở nên thơm ơi là thơm luôn!”

Tần phụ Tần mẫu nhìn thức ăn trên bàn, tự dưng thấy choáng váng đầu óc, những thứ này thật sự là lòng lợn? Sao có thể!

Tần mẫu mất phản ứng một lúc lâu, sau đó mắt sáng ngời nhìn Giang Oản Oản, ngoan quá! Nàng dâu của bà vừa xinh đẹp vừa biết kiếm tiền, lại còn có thể làm cả lòng lợn không ai muốn mua, hơn nữa ăn còn ngon hơn cả thịt lợn!

Lúc đầu còn tưởng đồ ăn trên bàn toàn là thịt, tốn không ít tiền nhưng không ngờ toàn là loại thịt không đáng tiền, bà lập tức không đau lòng nữa, cũng không hỏi đông hỏi tây gì thêm, tiếp tục vui vẻ ăn cơm.

Cả nhà ăn cơm xong, Tần mẫu nắm lấy tay của Giang Oản Oản, hỏi: "Oản Oản à, lòng lợn này con làm như thế nào hay vậy? Không hề tanh hôi một chút nào, con chỉ nương làm với, để nương làm cho cha con và A Nghiễn ăn."

Sau đó lại vui vẻ tiếp tục nói: "Lòng lợn rẻ như thế mà nấu lên ăn rất ngon, sau này chờ con dạy nương rồi, nương không mua thịt lợn ăn nữa, chỉ mua lòng lợn về ăn thôi!"

Giang Oản Oản dở khóc dở cười, khuyên nhủ bà ấy: "Nương, tuy rằng lòng lợn ngon nhưng thịt lợn rất tốt cho cơ thể, thỉnh thoảng hẳn ăn lòng lợn."

"Hoặc là mua ít xương sườn gì đó về hầm cũng được, tuy sườn lợn rẻ hơn thịt lợn, nhưng thật ra ngon hơn thịt nạc!"

Tần mẫu như suy tư gì đó gật gật đầu: "Được, nương nghe con!"

Tần Tĩnh Nghiễn ăn no căng bụng, nằm liệt trên ghế, cảm khái nói: "Nếu mà mỗi ngày đệ có thể ăn cơm tẩu tử nấu thì quả thật sướng như tiên luôn!"

Giang Oản Oản cười cười, nói: "Sau này mọi người đều đến đây giúp đỡ, đương nhiên mỗi ngày đều có thể ăn rồi. Hơn nữa sau này nhà chúng ta xây lại nhà lớn, người một nhà sẽ ở cùng một chỗ, còn sợ không có đồ ăn ngon ăn sao?"

Đầu óc Tần Tĩnh Nghiễn trống rỗng, tưởng tượng ra cuộc sống sau này, cười haha không ngừng: "Tẩu tử, tẩu thật là tốt!"

Tần Tĩnh Trì nghe vậy phòng bị liếc nhìn cậu, Tần Tĩnh Nghiễn vốn đang nghĩ đến cuộc sống tốt đẹp, kết quả vô ý nhìn thoáng qua ánh mắt ca của cậu, giật giật khóe môi, cạn lời! Cậu chỉ cảm khái có thể được ăn mấy món ăn tẩu tử nấu mà thôi! Ca của cậu nghĩ cái gì vậy chứ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-som-xuyen-qua-ta-lam-nong-nuoi-bao-boi/chuong-36.html.]

Giang Oản Oản nhìn bên ngoài trời vẫn còn sáng, nói với Tần mẫu: "Nương, mấy hôm trước con có mua hai mảnh vải với một ít bông, con muốn may hai bộ quần áo cho Tĩnh Trì và Đoàn Đoàn, nhưng mà con không biết làm, nương may giúp con đi!"

Tần mẫu vội vàng đáp: "Được! Dù sao bọn con cũng bận mà, để nương làm cho!"

Nhìn vải Giang Oản Oản lấy ra, hai mắt Tần mẫu sáng ngời: "Hai mảnh vải con mua có màu sắc không tồi, Tĩnh Trì và Đoàn Đoàn mặc vào nhất định rất đẹp!"

Giang Oản Oản vuốt vuốt tấm vải: "Đúng vậy, con cũng thấy đẹp, cảm thấy rất hợp với chàng ấy!"

Tần mẫu cầm tấm vải lập tức ngứa tay: "Hay là để nương đem về nhà may cho, xét theo chiều dài của tấm vải thì mỗi loại có thể may quần áo cho Tĩnh Trì và Đoàn Đoàn đó mỗi người hai bộ đó."

"Nương may cho hai phụ tử một chiếc áo mỏng, có thể mặc mùa hè, thêm vải bông và cái còn lại để làm thành áo mặc mùa đông!"

Giang Oản Oản vô cùng vui vẻ, sao không đồng ý được: "Vâng! Dù sao ngày mai mọi người cũng đến đây mà, có thời gian may không ạ?"

Tần mẫu vỗ vỗ tay nàng: "Con yên tâm, tay chân của nương còn nhanh nhẹn lắm, cho dù một ngày chỉ may một canh giờ thì chỉ cần mấy ngày là may xong!"

Giang Oản Oản gật gật đầu: "Vậy được rồi, vất vả cho nương rồi!"

Tần mẫu nhìn nhi tức phụ ngoan ngoãn dịu dàng hiện giờ, trong lòng đủ loại cảm xúc ngổn ngang, nắm lấy tay nàng, thì thầm: "Oản Oản à, nương biết bây giờ con rất ngoan ngoãn lại hiểu chuyện, cuộc sống sau này nhất định trôi qua không tệ, bọn con cũng không nên cãi nhau nha, nếu A Trì bắt nạt gì con thì con nói cho nương biết, nương dạy dỗ nó cho con, nương nói thì nó vẫn nghe!"

Giang Oản Oản yên lòng: "Vâng, chờ chàng ấy bắt nạt con, con lập tức đi tìm nương cáo trạng!"

Hai người mẹ chồng nàng dâu nói chuyện rất vui vẻ, Tần phụ lên tiếng: "Lão bà tử, chúng ta về nhà thôi, ngày mai lại đến đây sớm một chút!"

"Ồ! Được rồi!"

"Oản Oản, vậy nương về nhé."

Giang Oản Oản đi theo bà ra tới cửa, dặn dò Tần Tĩnh Nghiễn: "A Nghiễn, trên đường có chỗ khó đi đệ chú ý đỡ cha nương nhé, cẩn thận một chút."

Tần Tĩnh Nghiễn đáp: "Vâng, đệ biết rồi tẩu tử, tẩu đừng lo lắng."

Tần phụ thả Đoàn Đoàn trong lòng xuống: "Tôn tử ngoan, gia gia nãi nãi về nhé!"

Sau đó quay qua nói với Tần Tĩnh Trì và Oản Oản: "Được rồi, bọn con vào nhà đi, bên ngoài trời rất lạnh, bọn ta cũng về đây!"

"Vâng! Đi từ từ thôi nhé!"

Chờ bóng dáng ba người biến mất ở cuối con đường nhỏ, Đoàn Đoàn mới lôi kéo cha nương của nó đi vào: "Cha nương nhanh lên nha! Đoàn Đoàn lạnh quá đi à! Tay đóng băng hết rồi nè!"

Tần Tĩnh Trì bế cậu bé ôm vào trong lòng, mỉm cười hôn cậu bé: "Được rồi, đi vào đặt Đoàn Đoàn vào chăn để sưởi ấm giường cho chúng ta!"

Bánh bao nhỏ bị đôi môi lạnh băng của cha hôn lên cổ, lập tức sợ hãi rụt cổ: "A! Cha hư quá!"

Giang Oản Oản nhìn hai phụ tử chơi đùa vui cười, đứng ở bên cạnh mỉm cười: "Được rồi! Tĩnh Trì đừng trêu Đoàn Đoàn nữa!"

Tiếng cười của một nhà ba người truyền đi rất xa...

Mà gia đình Lý Quý bên cạnh đang ăn ngấu nghiến món ăn mà bọn họ đưa qua.

Lý Quý gắp vài đũa ruột già bỏ vào trong miệng, cảm khái nói: "Nương tử của Tĩnh Trì cũng không biết nấu như thế nào mà thịt này ăn ngon thế không biết! Rất dai, cũng không biết làm bằng thịt gì!"

Lý Thị ăn gan lợn xào, cũng gật đầu theo: "Lúc hắn đưa qua có nói là thịt gì không? Hình như chúng ta chưa từng ăn bao giờ hay sao ấy, cũng không biết có phải còn đắt hơn thịt lợn không!"

Loading...