Một Sớm Xuyên Qua, Ta Làm Nông Nuôi Bảo Bối - Chương 301
Cập nhật lúc: 2025-03-11 13:48:40
Lượt xem: 145
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Tĩnh Trì kinh ngạc : “Vương…” Hắn còn miệng Mộ Quy Hoằng cắt ngang: “Giống như huyện Khúc Phong đây, cứ gọi là Mộ là .”
“Tĩnh Trì, ai ?”
“Cha, ai ?”
“Chà! Ai?”
Giọng của một lớn hai nhỏ vang lên, Tần Tĩnh Trì đầu : “Đoàn Đoàn, Mộc thúc của con tới!”
“Đoàn Đoàn?”
Nghe thấy tiếng tiểu hài trong trẻo vang lên, Tần Tĩnh Trì cúi đầu mới thấy Mộ Nam Tinh bên cạnh Mộ Quy Hoằng.
Khi Tần Tĩnh Trì thấy khuôn mặt quen thuộc của Mộ Nam Tinh, còn đang kinh ngạc thì Đoàn Đoàn nhanh chóng giày chạy đến.
“Mộ thúc… Tiểu ca ca!”
Đoàn Đoàn thấy Mộ Nam Tinh ở cửa thì kinh ngạc mở to mắt.
“Tiểu ca là ca ca của Tinh Tinh ?” Đoàn Đoàn Mộ Quy Hoằng Mộ Nam Tinh, do dự hỏi.
Mộ Nam Tinh mấp máy môi, giả vờ bình tĩnh, mặt biểu cảm gật đầu: “Ta tên là Mộ Nam Tinh.”
“Vậy mà là Tinh Tinh ca ca! Ta… Ta nhận .” Đoàn Đoàn ngạc nhiên .
Mộ Nam Tinh bé : “Chúng … Chúng từng gặp , … Không cũng là chuyện bình thường.”
Mặc dù mặt ngoài bình tĩnh nhưng khi Đoàn Đoàn, tay bé nắm chặt vạt áo.
Giang Oản Oản bước từ trong phòng: “Tĩnh Trì, Đoàn Đoàn, hai đừng chặn cửa nữa, mau để cho Mộ… Vương gia và tiểu thiếu gia .”
Mộ Quy Hoằng : “Cứ gọi tên giống như lúc còn ở trong thôn , gọi Vương gia gì chứ!”
Giang Oản Oản gật đầu : “Lễ thể bỏ.”
Đoàn Đoàn vội vàng nghiêng : “Tinh... Tinh ca, Mộ thúc, hai mau .”
Mấy họ phòng thấy Đô Đô giường trong phòng đang thò đầu nhỏ khỏi chăn, tò mò đánh giá Mộ Quy Hoằng và Mộ Nam Tinh.
Mộ Quy Hoằng : “Đây chính là Đô Đô đúng ?”
Tần Tĩnh Trì gật đầu: “ , tiểu tử nghịch ngợm vô cùng.”
“Chà chà!”
Có lẽ là Đô Đô thấy Tần Tĩnh Trì đang về nên nó mỉm hô lớn.
Mộ Quy Hoằng bước tới bên giường : “Đô Đô, thúc bế cháu ?”
Đô Đô chằm chằm ngài một lúc nó dùng tay chân nhanh chóng bò khỏi chăn, bàn tay nhỏ bé bắt lấy vạt áo của ngài : “Thút?”
Mộ Quy Hoằng cúi đầu bế nó lòng: “Gọi thúc.”
“Thút! Thút!”
Mộ Nam Tinh Đô Đô nhỏ như cũng nhịn chằm chằm.
Đoàn Đoàn tủm tỉm : "Tinh... Tinh ca ca, cũng thể ôm Đô Đô, ngày thường cũng thích bế .”
Mộ Nam Tinh khoát tay: "Không... Không, sẽ bế.”
Giang Oản Oản Mộ Nam Tinh : "Mau tới bên , cháu chính là Tinh Tinh ? Cha cháu luôn nhắc tới cháu với chúng .”
Mộ Nam Tinh khẽ : "Cha cũng thường với nương về thúc thẩm, còn .”
Đoàn Đoàn cạnh Mộ Nam Tinh, thỉnh thoảng bé chằm chằm.
Mộ Nam Tinh cảm giác tầm mắt của Đoàn Đoàn, lỗ tai dần đỏ lên khi chằm chằm.
Giang Oản Oản nhi tử nhà như thì vội : “Đoàn Đoàn, mau mặc quần áo , con mặc đồ ngủ, lỡ như cảm lạnh thì !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mot-som-xuyen-qua-ta-lam-nong-nuoi-bao-boi/chuong-301.html.]
Vì Đoàn Đoàn lên giường định ngủ nên bé chỉ mặc quần đùi và áo ba lỗ ngắn mà Giang Oản Oản cố ý cho bé.
Đoàn Đoàn cúi đầu quần áo đang mặc liếc Mộ Nam Tinh, thế là bé vội nhảy xuống ghế: “Đệ… Đệ sẽ mặc quần áo ngay.”
Mộ Nam Tinh Đoàn Đoàn đang cúi đầu cài cúc áo khoác ngoài, mà trong mắt tràn đầy ý kìm .
Cuối cùng Đoàn Đoàn cũng mặc xong quần áo, xuống cạnh Mộ Nam Tinh bé Mộ Nam Tinh lắp bắp : “Tinh Tinh ca, thường ngày … Đệ đều… Đều mặc quần áo , hôm nay… Hôm nay là… Là do và Đô Đô buồn ngủ, mới… Mới mặc đồ ngủ.”
Mộ Nam Tinh nhịn : “Ừ, .”
DTV
Tần Tĩnh Trì bên giường, dựa tường, về phía Mộ Quy Hoằng : "Trước khi chúng đến, chúng nhờ Viễn thúc gửi thư cho ngài, ngài nhận thư mới đến đây ?"
Mộ Quy Hoằng lắc đầu: "Nói thì là Tinh Tinh phát hiện ngươi đến."
Thấy Tần Tĩnh Trì với ánh mắt nghi ngờ, ngài tiếp: "Chẳng Tinh Tinh gặp các ngươi , nó ban đầu chỉ thấy tên mật của Đoàn Đoàn, nó còn tưởng là trùng hợp. Sau khi nó rời thì thấy Đoàn Đoàn gọi Đô Đô, vì nó mới về báo cho chúng ."
"Có lẽ thư vẫn còn đường đến, bảo trong phủ tra xét, mới ở đây, Tinh Tinh cũng theo nên dẫn nó theo."
Tần Tĩnh Trì : “Vốn dĩ chúng định ngày mai sẽ đến tửu trang hỏi thăm tìm ngài.”
"Ta một viện ai , nó ngay gần đây, ngươi đưa Oản Oản và các hài tử đến đó ở, xung quanh Vương phủ là ám vệ, các ngươi sợ nguy hiểm, các ngươi ở đó, gì cũng tiện." Mộ Quy Hoằng .
Tần Tĩnh Trì trầm tư một lúc gật đầu : “Nghe theo an bài của ngài.”
“Hahaha, !”
Thỉnh thoảng Đoàn Đoàn Mộ Nam Tinh, một lúc , đột nhiên bé dậy, phấn khích kéo hành lý của : “Tinh Tinh ca! Đệ nhiều quà tặng cho !”
Nói xong thì bé lập tức mở khóa rương hành lý và lấy từng hộp gỗ bên trong .
Cậu bé đưa hộp cho Mộ Nam Tinh: “Tinh Tinh ca, mau mở xem, thích quà của ?”
Mộ Nam Tinh ngây bé, đó mới từ từ mở từng hộp gỗ .
Đoàn Đoàn ở bên cạnh ríu rít giải thích: "Đây là bút lông, bút khắc hình con vật nhỏ, đây là hộp đựng bút, đó cũng khắc hình con vật nhỏ… Còn cái ! Cái … Cái là tượng đất sét mà Đoàn Đoàn đặt , Tinh Tinh ca, xem, giống ?”
Mộ Nam Tinh vuốt ve tượng đất sét, nghiêm túc gật đầu: “Ừ, giống.”
Đoàn Đoàn lập tức tít mắt: “Haha… Nếu Tinh Tinh ca nhớ… Ừm… Nhớ Đoàn Đoàn, thì thể lấy tượng mà ngắm.” Đoàn vẫn còn ngượng khi thực sự thấy Mộ Nam Tinh.
“Ừ, !”
Đoàn Đoàn thấy Mộ Nam Tinh chăm chú những món quà nhỏ tặng thì bé vui.
Mộ Nam Tinh ngây đôi mắt sáng lấp lánh của bé, mà trong lòng khỏi mềm nhũn.
Không nhịn mở miệng : “Huynh… Huynh cũng nhiều quà… Muốn tặng cho .”
“Có thật ? Đa tạ Tinh Tinh ca!”
Tuy Đoàn Đoàn là quà gì nhưng bắt đầu mong chờ.
Mấy Tần Tĩnh Trì hai tiểu tử dựa thì thầm, họ đều mỉm , tiểu hài chính là như , dù từng gặp mặt thì chúng cũng thể nhanh chóng chơi với .
Ngày hôm , Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản cùng hai tiểu tử và Tần Tiểu Quang chuyển đến sống tại nhà mà Mộ Quy Hoằng .
Sau khi chuyển đến, Giang Oản Oản dọn dẹp hết đồ đạc mang theo, cất rượu và những thứ khác mang đến cho Mộ Quy Hoằng, chờ khi nào họ thời gian thì chuyển .
Buổi trưa, nàng mua đủ loại dầu, muối, nước tương và các loại rau, thịt.
Tối Mộ Quy Hoằng sẽ dẫn cả nhà đến, vì khi mua thức ăn xong Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì bếp nấu cơm.
Đoàn Đoàn dẫn Đô Đô tiểu sảnh, một đứa cầm một cuốn sách miệng lẩm bẩm , một đứa cầm trống lắc bò khắp nhà chơi.
May là do Đô Đô nên Giang Oản Oản trải thảm sàn nhà nên dù tiểu hài bò khắp nơi cũng bẩn va đập .
Đô Đô chơi một lúc thì bò về phía bếp, nó đến cửa bếp, nhắm mắt, mũi nhỏ khịt khịt: “Chà! Nương! Thơm!”
Tần Tĩnh Trì một tay bưng đĩa sườn xào chua ngọt, một tay xách Đô Đô lên ngoài.
Đặt đĩa sườn lên bàn ăn đặt Đô Đô bên cạnh Đoàn Đoàn: “Nhi tử, trông chừng của con, đừng để ăn vụng, lát nữa Mộ thúc và sẽ đến.”
Đoàn Đoàn vội gật đầu: "Cha yên tâm, con sẽ trông chừng tiểu nghịch ngợm Đô Đô ."