Một Sớm Xuyên Qua, Ta Làm Nông Nuôi Bảo Bối - Chương 265

Cập nhật lúc: 2025-03-10 19:30:19
Lượt xem: 10

Tiểu Bảo gật đầu: "Vậy được rồi, Tần gia gia, vậy... Vậy Tiểu Bảo có thể hôn Đô Đô đệ đệ không?

Cẩu Đản và Nhị Oa nghe đến đó cũng vẻ mặt chờ mong nhìn ông, đồng thanh kêu lên: "Chúng cháu có thể hôn không?"

Tần Tĩnh Trì nhìn Đô Đô trong lòng, lắc đầu nói: "Thẩm của các cháu nói, hôn tiểu hài nhiều quá sẽ có thứ bẩn dính trên người nó khiến nó bị bệnh. Cho nên không thể hôn nhiều.”

Cẩu Đản kinh hô: "Thứ bẩn thỉu?”

Tần Tĩnh Trì giải thích: "Ví dụ như lúc các cháu chơi đùa bên ngoài dính bụi, nếu như hôn đệ đệ của các cháu, bụi sẽ dính lên người đệ đệ.”

Ba tiểu tử kia nghe xong vội vàng lắc đầu, đồng thanh nói: "Không hôn không hôn!”

Tiểu Bảo nghiêm túc nói: "Đô Đô đệ đệ không thể bị bệnh!”

Bây giờ Tiểu Bảo đã nói rất rõ ràng, chờ qua một năm nữa, đôi phu thê Lý Quý cũng quyết định đưa cậu bé đến học đường.

Tiểu tử kia biết về sau hàng ngày đều có thể đi học với mấy ca ca nên rất vui vẻ, cao hứng mấy ngày.

Tần Tĩnh Trì cười nói: "Ừ, vậy các cháu ngồi trên đệm, chơi với Đô Đô đi.”

Tiểu Bảo ngồi cạnh Tần Tĩnh Trì, kéo bàn tay nhỏ bé đang thả xuống của Đô Đô, nhìn Tần Tĩnh Trì nói: "Thúc, vậy Tiểu Bảo có thể hôn bàn tay nhỏ Đô Đô không?”

Tần Tĩnh Trì cười nói: "Hôn đi, tay chắc là không sao.”

Tiểu Bảo được đồng ý, vui vẻ lại tung tăng rồi hôn lên tay Đô Đô vài cái: "Moa! Moa…”

Cẩu Đản và Nhị Oa cũng không thua kém gì, hôn lên bàn tay nhỏ bé kia của Đô Đô vài cái.

Đô Đô tò mò nhìn ba ca ca kỳ lạ, trong miệng còn bập bẹ giọng điệu mềm mại nho nhỏ.

Và cảnh tượng mọi người vây quanh Đô Đô cuối cùng cũng bắt đầu thay đổi khi cả nhà Lý Viễn Tô Hà đến.

Nhìn hai người Tần Tĩnh Nghiễn và Lý Tuyết Trân mỗi người đang bế một tiểu oa nhi phấn điêu ngọc trác tiến vào, đám tiểu tử kia lại vui vẻ chạy tới trước mặt họ, kiễng mũi chân nhìn hai huynh muội đang chớp mắt.

Đoàn Đoàn nhìn đệ muội vừa đến, cũng vội vàng tiến lại gần: "Niên Niên! Bao Bao!”

Tần Tĩnh Nghiễn và Lý Tuyết Trân nhìn đám tiểu tử hưng phấn, vội vàng bế viên sữa trong lòng ngồi xuống sô pha: "Ai nha, các cháu mau tới sô pha ngồi xuống rồi hãy nhìn đệ muội.”

Đoàn Đoàn vừa ngồi xuống sô pha, cái đầu nhỏ lập tức vươn tới trước cánh tay Tần Tĩnh Nghiễn, cúi đầu nhìn Bao Bao trong tã lót.

Hai tiểu tử, ca ca tên Tần Kỳ Niên, nhũ danh gọi Niên Niên, muội muội tên Tần Kỳ Ca, nhũ danh gọi Bao Bao.

DTV

Đoàn Đoàn nhìn Bao Bao trắng nõn nà, vẻ ngoài nhỏ bé phấn điêu ngọc mài, ngượng ngùng nói: "Tiểu cữu, lúc Niên Niên và Bao Bao mới sinh vừa đỏ vừa nhăn, có chút... Hihi... Có chút không đẹp lắm, nhưng mà tiểu oa nhi thật thần kỳ, cũng chẳng bao lâu đệ muội đã đẹp như vậy rồi! Da trắng trắng, không nhăn chút nào luôn!”

Tần Tĩnh Nghiễn nhẹ nhàng gõ gõ đầu nhỏ của cậu bé, cười nói: "Con còn ghét bỏ đệ muội! Có phải nếu đệ muội không trở nên xinh đẹp thì con sẽ không nói đúng không?”

Đoàn Đoàn nghiêm túc gật đầu: "Vâng! Đương nhiên, về sau cũng không thể nói, cũng không thể khiến đệ muội tự ti! Nhưng mà đệ muội đã trở nên xinh đẹp! Thật xinh đẹp! Cho nên... Cho nên Đoàn Đoàn mới nói.”

Tần Tĩnh Nghiễn nhéo khuôn mặt mềm mại của cậu bé: "Thế thì Đoàn Đoàn nhà chúng ta thật thông minh!”

Đoàn Đoàn bĩu môi, kiêu ngạo nói: "Đúng vậy! Đoàn Đoàn cũng cho là như vậy!”

Tần Tĩnh Nghiễn: "..." Đã... Không còn gì để nói.

Tuy Đoàn Đoàn thích hai đệ muội sinh đôi này nhưng cậu bé cũng không quên Đô Đô bảo bảo nhà mình. Sau khi ngồi bên cạnh Tần Tĩnh Nghiễn một lúc liền chạy tới cạnh Tần Tĩnh Trì, nhẹ nhàng cầm bàn tay nhỏ bé của Đô Đô, dỗ dành nói: "Đô Đô à, ca ca tới với đệ rồi nè!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-som-xuyen-qua-ta-lam-nong-nuoi-bao-boi/chuong-265.html.]

Tần Tĩnh Trì thấy Đoàn Đoàn vẫn đứng đó nhìn Đô Đô, suy nghĩ một lúc, cậu đặt Đô Đô nằm xuống thảm.

Như vậy cũng tiện cho Đoàn Đoàn, tiểu tử kia trực tiếp nằm sấp trên thảm, một đôi chân nhỏ vểnh lên phía sau, lúc ẩn lúc hiện, chống cái đầu nhỏ tiếp tục đùa giỡn với Đô Đô.

Chơi đùa được một lúc, mùi thức ăn trong phòng bếp tỏa ra. Khi Đoàn Đoàn ngửi thấy mùi cũng không để ý tới Đô Đô đệ đệ nhà mình nữa, vội vàng bước tới cửa phòng bếp.

Thấy Giang Tư Nguyệt bưng nồi sành chứa chân gà tôm tươi ra, Đoàn Đoàn ngửi thấy mùi vị rồi đi theo bên cạnh cậu ta, mãi tới cạnh bàn cơm.

Trong huyện mới mở một cửa hàng chuyên bán thịt gà, sau khi bọn họ g.i.ế.c hết gà thì chân gà bình thường đều trực tiếp cho chó ăn, căn bản không ai mua.

Mà Giang Oản Oản vô tình thấy lão bản đó cho một con ch.ó ăn chân gà nên nàng đã nhanh chóng mua chân gà lại.

Chân gà này nếu làm xong sẽ ăn ngon hơn nhiều so với thịt gà thịt vịt thịt cá.

Đoàn Đoàn ngửi thấy mùi thơm, nghe tiếng sôi ùng ục ùng ục trong nồi sành, liền không nhịn được mà nuốt nước miếng: “Thật... Thật thơm!”

Mà không đợi cậu bé lấy lại tinh thần từ chân gà tôm tươi thơm ngào ngạt trong nồi sành, Tần mẫu và Lý Tam Nương lại tiếp tục bưng một phần canh chua cá thái lát lớn và sườn kho tàu bước ra.

Tiếp theo các nàng Kim Thị lại liên tiếp bưng cà tím thịt băm, thịt lợn thái sợi xào, đậu phụ gạch cua, thịt xông khói xào ớt xanh, ba sợi xào chay, canh trứng cà chua ra.

Giang Oản Oản là người sau cùng bưng cơm đặt lên bàn ăn, gọi mọi người đang ngồi bên sô pha đó: "Được rồi được rồi, mau tới ăn cơm nào!"

Nhanh chóng lại đi sang bên kia nhìn ba tiểu hài mềm mại rồi Giang Oản Oản nhìn về phía Tần Tĩnh Trì: "Tĩnh Trì, chàng mau đến phòng bên cạnh đẩy giường tiểu hài đã làm xong mấy ngày trước ra đi, chăn và đệm thiếp đều cẩn thận trải xong rồi, đặt các tiểu hài vào nằm, chúng ta cũng dễ ăn cơm.”

Tần Tĩnh Trì gật gật đầu: "Ta sẽ đẩy ra ngay.”

Cái giường tiểu hài mà Tần Tĩnh Trì làm này rất rộng rãi, cho dù ba tiểu tử kia cùng nằm cũng sẽ không cảm thấy chật.

Đám tiểu tử còn chưa biết bò, cho nên chúng nằm ở trong cũi cũng sẽ không lộn xộn, đặt chúng cạnh bàn cơm, lúc ăn thỉnh thoảng liếc nhìn là được.

Sau khi Giang Oản Oản hạ sinh Đô Đô, công việc nấu ăn trong nhà trở lại trong tay nàng.

Nhìn thức ăn thơm nức mũi trên bàn, Lý Viễn cười nói: "Đã bao lâu rồi chúng ta chưa được ăn món Oản Oản làm! Hôm nay ta phải ăn nhiều một chút!”

Đoàn Đoàn ngồi bên cạnh Giang Tư Nguyệt, chỉ vào chân gà tôm tươi trong nồi sành, hưng phấn nói: "Tiểu cữu! Tiểu cữu! Cữu mau múc cái này giúp Đoàn Đoàn đi, cái này thơm quá!"

Giang Tư Nguyệt cầm lấy chén nhỏ của hắn, ngay cả chân gà lẫn tôm múc một muỗng lớn đi vào, đem chén đẩy tới trước mặt Đoàn Đoàn, nói: "Được rồi, mau ăn đi, ăn xong cữu tiếp tục múc cho con, hoặc là Đoàn Đoàn muốn ăn cái gì thì nói với cữu cữu.”

Hai mắt Đoàn Đoàn sáng rực nhìn thịt tôm cùng chân gà trong bát, nghe Giang Tư Nguyệt nói, gật gật đầu cho có lệ rồi lập tức kẹp một cái chân gà bỏ vào trong miệng.

Chân gà hầm đặc biệt mềm nhừ ngon miệng, nhẹ nhàng nhấp một cái, thịt đã rơi khỏi xương.

Hai mắt Đoàn Đoàn trợn tròn, đây là lần đầu tiên tiểu tử ăn chân gà, trước kia nào biết thứ này lại ăn ngon như vậy!

“Tiểu cữu cữu! Mau! Chân chân gà này siêu cấp ngon! Thơm quá!”

Giang Tư Nguyệt nghe xong tì vội vàng nuốt thịt tôm trong miệng, gắp một cái chân gà lên gặm.

Nhưng mà cậu ta cũng không cần gặm, mới vừa vào miệng, thịt trên chân gà như tàn luôn trong miệng, ăn ngon cực kỳ.

Cậu ta nhanh chóng ăn xong rồi gặp cho Lý Tam Nương và Giang Hiền Vũ bên cạnh mỗi người một cái, nói: "Cha nương, cha nương mau nếm thử cái này đi, cái này ăn rất ngon!"

Mà bên kia của cậu ta, Đoàn Đoàn đã ăn sạch chân gà trong bát nhỏ, tiểu tử kia kéo ống tay áo của cậu, chỉ vào nồi sành nói: “Tiểu cữu tiểu cữu! Đoàn Đoàn muốn nữa!”

Ba tiểu tử Cẩu Đản thấy Đoàn Đoàn ăn ngon như vậy, cũng vội bảo Đại Ngưu gắp cho chúng.

Loading...