Một Sớm Xuyên Qua, Ta Làm Nông Nuôi Bảo Bối - Chương 233

Cập nhật lúc: 2025-03-10 19:28:18
Lượt xem: 12

Thật ra Tần Tĩnh Trì không phải là người khờ khạo, chủ yếu là do Giang Oản Oản có thể biến đậu phụ mốc meo thành đậu phụ thối thơm ngon. Cho nên đoán chắc hắn bị tay nghề nấu nướng của nàng làm cho mê đắm, mới có thể tin rằng đất sét thật sự dùng để bôi trực tiếp lên con gà. Kết quả khiến hắn phải rửa đi rửa lại vài lần mới sạch.

Giang Oản Oản cười tủm tỉm nhìn hắn: “Đúng là làm đồ ăn mà. Không phải lần trước chàng ăn gà nướng đất sét rồi sao? Mùi vị không ngon à?”

Đoàn Đoàn đi phía trước, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn. Cẩu Đản và Nhị Oa cãi nhau ầm ĩ, nhưng thật ra đã đi phía trước cách xa cậu bé.

Cậu bé nhìn thấy hai người Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản bước đi chậm rì, mỉm cười vui vẻ. Đoàn Đoàn không nhịn được chạy lại phía bọn họ, ôm chặt lấy chân Tần Tĩnh Trì.

“Cha nương ơi, hai người nói chuyện gì thế? Đoàn Đoàn cũng muốn nghe!”

Tần Tĩnh Trì duỗi một tay ôm lấy tiểu tử, cười nói: “Sao con không đi cùng Cẩu Đản và Nhị Oa vậy?”

Đoàn Đoàn nhìn Cẩu Đản và Nhị Oa vẫn còn đang cãi nhau ầm ĩ phía trước, nhẹ giọng cười nói: “Con không biết Cẩu Đản ca ca và Nhị Oa ca ca nói chuyện gì đó, Nhị Oa ca ca tự mình tức giận đuổi theo huynh ấy muốn đánh nhau.”

Nói xong, tiểu tử lại nhìn Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản, trách móc nói: “Cha nương à, hai người còn chưa nói cho Đoàn Đoàn vừa rồi hai người đang nói chuyện gì đâu! Không được lảng sang chuyện khác đâu.”

Giang Oản Oản bất lực nhéo lỗ tai nhỏ của cậu bé: “Con học cách nói chuyện này ở đâu? Còn biết nói không được lảng sang chuyện khác?”

Vẻ mặt Đoàn Đoàn tỏ vẻ đương nhiên, mở miệng nói: “Nương nói thế mà! Mỗi lần cha chọc nương giận, cha nói chuyện khác. Nương sẽ nói như thế với cha.”

Nói xong, tiểu tử rất vui vẻ: “Câu này hữu dụng quá! Sau này nương sẽ dạy Đoàn Đoàn những câu khác nữa…”

Đoàn Đoàn lẩm bẩm một mình, Giang Oản Oản nghe thấy, nhất thời có hơi dở khóc dở cười. Sức quan sát của tiểu gia hỏa này rất mạnh!

Sau khi Đoàn Đoàn nói xong, ý thức được Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì còn chưa trả lời cậu bé vấn đề vừa rồi, thì cậu bé lại bĩu đôi môi nhỏ nhắn: “Xem đi xem đi, nương lại lảng sang chuyện khác rồi. Nương còn chưa trả lời Đoàn Đoàn hai người đang nói chuyện gì đâu!”

Tần Tĩnh Trì bóp cái miệng nhỏ nhắn của cậu bé, bất lực nói: “Con là chim sẻ nhỏ à? Mỗi ngày ríu ra ríu rít, khiến cho cha của con đau đầu lắm.”

“Hừ! Cha thối!”

Giang Oản Oản nắm bàn tay của Đoàn Đoàn nói: “Chúng ta vừa nói chuyện làm gà nướng đất sét lần trước, chắc là cha con đói rồi.”

Đoàn Đoàn vừa nghe thì nghĩ đến chân gà mềm thơm. Cậu bé khẽ nuốt nước miếng, cúi xuống n.g.ự.c Tần Tĩnh Trì nói nhỏ vào tai Giang Oản Oản: “Nương ơi, hôm nào chúng ta lại làm gà nướng đất sét ăn đi, để cho cha thối giúp chúng ta lau sạch bùn bẩn nhé! Ừm… Nếu làm tốt, con sẽ để cha ăn m.ô.n.g gà! Được không nương?”

Giang Oản Oản nhịn cười: “Ừ… Được!”

Vẻ mặt Tần Tĩnh Trì không có biểu cảm gì ôm chặt tiểu tử kia, nhéo hai má mềm mại của cậu bé: “Cha còn đang ôm con đó. Con cảm thấy con nói thầm thì cha không nghe thấy sao? Mấy ngày trước nương của con vừa kể cho con chuyện tự mình dối mình, con đã quên rồi à?”

Đoàn Đoàn trợn đôi mắt to tròn nhìn hắn, nghĩ đi nghĩ lại, vẫn phải nhượng bộ trước uy quyền của cha mình: “Vậy nếu cha nghe được rồi, thì hôm nào chúng ta làm gà nướng đất sét nhé, được không?”

Tiểu tử kia chân thành cam đoan nói: “Cha không cần ăn m.ô.n.g gà đâu! Ừm… Cha có thể ăn cánh gà!”

Tần Tĩnh Trì khẽ cau mày: “Sao vậy, cha của con không xứng ăn chân gà của con à?”

Đoàn Đoàn lắc đầu: “Ôi chao, cha ngốc quá. Một cái chân gà phải để cho nương nữa, nương còn đang mang thai đệ đệ nhỏ đấy! Ừm… Còn một cái kia… Một cái kia…” Đoàn Đoàn gãi đầu, nhất thời không biết nên nói như thế nào: “Một chân khác có nên để cho gia gia nãi nãi, ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu không? Nhưng vẫn không đủ rồi! Vậy con phải làm sao bây giờ đây?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-som-xuyen-qua-ta-lam-nong-nuoi-bao-boi/chuong-233.html.]

Lần trước Giang Oản Oản bị ép ăn một cái chân gà nướng đất sét, còn lại một chân là Đoàn Đoàn ăn.

Đoàn Đoàn cau mày suy nghĩ. Lần này cậu bé không thể ăn chân gà nữa, phải để phần cho gia gia nãi nãi và ngoại tổ mẫu ngoại tổ phụ! Bản thân cậu bé không thể chiếm một chân gà nữa! Cậu bé và cha cùng ăn cánh gà vậy! Cánh gà cũng ngon lắm!

DTV

Khi một nhóm người đến nhà Đại Ngưu, Kim Thị đã làm một bàn lớn đồ ăn và đang chờ mọi người.

Đoàn Đoàn vui vẻ chạy vào nhà, nhìn thấy một bàn đầy đồ ăn, vui vẻ vỗ tay: “Oa! Thẩm làm thiệt nhiều đồ ăn ngon!”

Cậu bé nhìn thấy trên trán Kim Thị và Đại Ngưu lấm tấm mồ hôi, cậu bé lập tức nhớ đến dưa hấu ướp lạnh và trà bưởi mật ong bọn họ mang đến: “Đại Ngưu thúc, thẩm! Chúng con mang dưa hấu ướp lạnh và trà bưởi mật ong qua đây nè! Mọi người có phải nóng quá hay không? Mau ăn một chút đi! Như thế này sẽ mát hơn nhiều đó!”

Cẩu Đản khoác tay lên vai Đoàn Đoàn, nhìn cha nương cậu bé gật đầu: “Đúng rồi ạ! Mát lạnh lắm! Ăn ngon nữa!”

Ánh mắt Đoàn Đoàn nhìn về phía Tần phụ đang cầm dưa hấu và nước trà. Cậu bé thấy ông đặt giỏ lên trên bàn, thì cùng với Cẩu Đản một người kéo Kim Thị một người kéo Đại Ngưu đi về phía bàn. Đoàn Đoàn còn nhanh miệng thúc giục: “Hai người mau đến đi ạ! Không đá tan luôn ra đấy!”

Khi hai phu thê bọn họ đi đến trước bàn, dưa hấu trên bàn vẫn tươi mát, bên ngoài ấm trà bưởi mật ong vẫn còn một lớp sương trắng. Hai người mỗi người uống một chén trà bưởi mật ong, ngay lập tức cảm giác toàn thân sảng khoái, hơi nóng đã tiêu tan được tám chín phần.

Hai người uống xong, Đại Ngưu mới nhìn Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản: “Sao ta cảm giác nước trà giống như được lấy từ mùa đông vậy, đặt trong giếng nước thì cũng không thể mát lạnh như thế này được!”

Bởi vì lúc mang dưa hấu đi đã lấy đá ra, đá trong trà cũng đã tan hết. Hai người không phát hiện ra có đá, cho nên cũng không quá sốc.

Lúc này, Tần Đắc Chính ở một bên cười nói: “Đại Ngưu ca, đá được thả vào nước trà này rồi, sao có thể không lạnh được?”

“Đá? Thế mà các ngươi dự trữ đá băng sao? Có thể dự trữ à?”

Tần Đắc Chính cũng không nhịn được nhìn Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì, vấn đề này hắn ta cũng chưa được giải đáp đâu.

Giang Oản Oản lắc đầu, mở miệng nói: “Thật ra ta tự tạo ra đá.”

“Tự tạo ra đá?”

Hai người không kiềm chế được kêu lên!

Đại Ngưu thốt lên: “Khối đá băng này rất có giá trị. Vào mùa hè, có thể sánh ngang với vàng đấy! Nếu tự làm thì có giá trị bao nhiêu đây?”

Tần Đắc Chính đứng bên cạnh liên tục gật đầu, chẳng qua nghĩ lại, nhìn Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản, nghiêm túc nói: “Tĩnh Trì, Oản Oản, các ngươi phải giấu kỹ cách làm ra đá băng này đó! Không thể nói cho ai! Khối đá băng này dễ kiếm tiền như thế, chắc chắn sẽ thu hút kẻ xấu!”

Đại Ngưu cũng nghiêm túc gật đầu: “Các ngươi cũng không thể tùy ý cho người khác xem, tạm thời cũng không được bán! Nếu không đến hỏi huyện lệnh đại nhân, xem thử ông ấy nói như thế nào đi.”

Lý Viễn và bọn họ xem như thân thích, lại là huyện lệnh, chắc là có thể nghĩ cách.

Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản đều ngạc nhiên nhìn Tần Đắc Chính. Bọn họ không ngờ Tần Đắc Chính và Đại Ngưu sẽ nói như vậy, ngay cả chính bọn họ cũng chưa từng nghĩ đến mức này.

Đại Ngưu và Tần Đắc Chính liếc nhìn nhau một cái, cả hai đều biết chuyện này quan trọng như thế nào. Bởi vì mấy ngày trước cửa tiệm thịt nướng của bọn họ đã thu hút một tên trộm, tên trộm đã biến cửa tiệm thịt nướng thành một mớ hỗn độn. Chắc là muốn tìm công thức làm món thịt nướng!

Bởi vì không có tổn thất gì, nên hai người bọn họ và Lý Viễn chỉ đóng đinh cửa sổ mà tên trộm đã trèo qua rồi báo quan trên. Sau đó mọi chuyện cũng trở nên yên tĩnh, khách nhân cũng vẫn đông như bình thường. Vì thế hai người cũng không nói cho Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản.

Loading...