Một Sớm Xuyên Qua, Ta Làm Nông Nuôi Bảo Bối - Chương 156
Cập nhật lúc: 2025-03-08 08:48:21
Lượt xem: 20
Giang Oản Oản nhỏ giọng nói: "Chàng mau bế Đoàn Đoàn vào nằm đi."
Chờ Tần Tĩnh Trì bế Đoàn Đoàn đi ngủ, Giang Oản Oản mới nói: "Nương, mấy ngày nữa chính là sinh thần của Đoàn Đoàn, chúng ta phải chuẩn bị thật tốt cho Đoàn Đoàn."
Tần phụ Tần mẫu gật đầu liên tục.
Tần mẫu nói: "Đúng đúng đúng, Đoàn Đoàn còn chưa từng đón sinh thần, năm nào vào thời điểm này, nương đều luộc cho nó hai quả trứng để ăn, nó ấy, ăn vui lắm."
Tần Tĩnh Nghiễn mở miệng nói: "Vậy đệ sẽ chuẩn bị quà tặng sinh thần cho Đoàn Đoàn."
Giang Oản Oản tiếp tục lên kế hoạch: "Đến lúc đó gọi cả Đại Ngưu ca đến, với lại ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu của Đoàn Đoàn cũng phải gọi đến, mọi người cùng nhau tổ chức sinh thần cho Đoàn Đoàn."
"Còn nữa, mấy ngày nay nếu Đoàn Đoàn không nhớ ra thì mọi người đừng nhắc đến chuyện sinh thần với nó, quà tặng các thứ chúng ta cứ âm thầm chuẩn bị, đến hôm đó tạo bất ngờ cho nó."
Tần Tĩnh Nghiễn gật đầu nói: "Được được được! Đệ phải nghĩ xem nên làm gì cho Đoàn Đoàn, hay là mua gì cho nó."
Tần mẫu cười nói: "Vừa hay, nương đã làm cho Đoàn Đoàn của chúng ta một đôi giày đầu hổ, đẹp lắm! Tôn tử ngoan đi vào chắc chắn sẽ rất đáng yêu!"
Tần phụ cũng đang trầm ngâm ở bên cạnh, đang nghĩ xem có thể tặng gì cho Đoàn Đoàn.
Ngày hôm sau, Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì đã đến chỗ nhà Giang Hiền Vũ, nói chuyện sinh thần của Đoàn Đoàn.
"Cha nương, ngày chín hai người cứ đến đi, ngày mười đã là sinh thần của Đoàn Đoàn rồi." Lý Tam Nương và Giang Hiền Vũ nghe xong, cùng nhau cười gật đầu.
Lý Tam Nương nói: "Vậy mùng chín chúng ta sẽ tới sớm một chút."
Giang Hiền Vũ nói: "Sinh thần Đoàn Đoàn của chúng ta là chuyện lớn như vậy, mà các con không nói sớm gì hết, chúng ta phải chuẩn bị trước mới phải."
Giang Oản Oản cười nói: "Cha, hai người đừng chuẩn bị gì hết, đến ăn cơm là được rồi. Cha nương đến, chắc chắn Đoàn Đoàn sẽ rất vui."
Tiếp đó, Lý Tam Nương lại ở bên cạnh phàn nàn: "Các con cũng không dẫn tiểu ngoại tôn của nương đến, chúng ta đều nhớ nó."
Tần Tĩnh Trì nói: "Nhạc mẫu, chúng con muốn tạo bất ngờ cho Đoàn Đoàn, bây giờ nó còn chưa nhớ đến sinh thần của mình sắp đến, cho nên hai người tới rồi cũng đừng nhắc đến chuyện này."
"À! Được được được."
Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì lại ở lại ăn cơm trưa mới đánh xe ngựa trở về.
DTV
Ngồi trên xe ngựa, Giang Oản Oản vén rèm lên, nói chuyện với Tần Tĩnh Trì: "Chúng ta có xe ngựa này thật sự tiện hơn nhiều, đến chỗ cha nương thiếp cũng tiện hơn, còn nhanh hơn xe bò rất nhiều, chỉ mất nửa canh giờ là đến nơi."
Tần Tĩnh Trì nhìn chằm chằm con đường phía trước, cười nói: "Con ngựa đen này chúng ta mua cũng không tệ, chạy khá tốt, tốc độ cũng nhanh."
Giang Oản Oản cười nói: "Trở về sẽ đút cho nó thêm chút cỏ!"
“Ừ.”
Nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, Đoàn Đoàn đứng trên ghế sô pha mở cửa sổ, liếc mắt nhìn ra ngoài, thấy là xe ngựa nhà mình thì vội vàng xuống ghế sô pha, đi giày bông nhỏ chạy đến cửa, kiễng chân mở cửa.
Cậu bé đứng ở cửa, nhìn Tần Tĩnh Trì cùng Giang Oản Oản đang xuống xe ngựa bên ngoài, nói: "Cha nương, hai người đi đâu vậy? Đoàn Đoàn vừa rời giường đã không nhìn thấy cha nương."
Tần Tĩnh Trì đang dỡ xe ở phía sau, Giang Oản Oản thì đi vào trước, bế bánh bao nhỏ đứng ở cửa lên, liền nói: "Cha nương đến nhà ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu, bảo họ đến nhà chơi mấy ngày."
Đôi mắt Đoàn Đoàn trợn tròn, sau đó lại bĩu môi nói: "Thế sao cha nương không dẫn Đoàn Đoàn theo? Đoàn Đoàn cũng nhớ ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu!"
"Bởi vì sáng nay khi chúng ta dậy, có một chú lợn nhỏ ngủ quá say, gọi mãi không dậy nên cha và nương chỉ có thể tự đi thôi."
Giang Oản Oản không hề cảm thấy áy náy khi lừa nhi tử mình, lúc nói còn mặt không đỏ, tim không đập.
Đoàn Đoàn nhíu mày, nghi ngờ liếc nhìn nàng, sau đó lại gãi tai: "Nhưng mà... Nhưng mà lúc cha nương đi huyện, Đoàn Đoàn đã dậy từ rất sớm rồi, sao lại không nghe thấy chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-som-xuyen-qua-ta-lam-nong-nuoi-bao-boi/chuong-156.html.]
Lúc này, Tần Tĩnh Trì cũng từ bên ngoài bước vào, hắn liếc nhìn Giang Oản Oản nói: "Cha có thể làm chứng, đúng là Đoàn Đoàn ngủ quá say."
Đoàn Đoàn bất đắc dĩ thở dài: "Được rồi, nhưng sau này phải đợi Đoàn Đoàn dậy rồi mới được đi nhé."
Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản nhìn nhau, rồi nhìn nhi tử mình gật đầu.
"Nương biết rồi, sau này chắc chắn sẽ chờ Đoàn Đoàn của chúng ta."
Bên kia, Tần Tĩnh Nghiễn đang ở trong gian phòng của tiệm lẩu, nói chuyện với một nhà Lý Viễn.
"Viễn thúc, Tô thẩm... A Trân, ngày mười là sinh thần của Đoàn Đoàn, đến lúc đó, mọi người cùng tới dùng bữa nha."
Ba người kinh ngạc nhìn cậu, sau khi phản ứng lại, Tô Hà mới nói: "Vậy cũng không còn mấy ngày, các cháu phải nói sớm một chút, chúng ta còn có thể có nhiều thời gian chuẩn bị quà cho Đoàn Đoàn."
Tần Tĩnh Nghiễn liên tục phất tay: "Không cần chuẩn bị lễ vật gì, tẩu tử của cháu chỉ muốn gọi mọi người đến cho chúng vui mà thôi."
"Đoàn Đoàn thích mọi người, khi mọi người tới, tiểu tử sẽ vui vẻ."
Lý Viễn bật cười nói: "Vậy ngày mười chúng ta sẽ tới sớm một chút!"
"À, vâng! Vậy mọi người ăn đi, cháu đi xuống trước."
Tần Tĩnh Nghiễn nói xong, liếc nhìn Lý Tuyết Trân đang trầm tư bên cạnh, lúc này cậu mới đẩy cửa ra đi xuống lầu.
Vào ngày mười, Đoàn Đoàn đã dậy sớm muốn đi tìm Cẩu Đản ca và Nhị Oa chơi.
"Nương, vậy Đoàn Đoàn đi theo Cẩu Đản ca nha."
Giang Oản Oản đội cho hài tử chiếc mũ lông ấm áp, nói: "Hôm nay con có thể chơi với các huynh cả ngày luôn, đến tối, nương và cha sẽ đến đón con."
Đoàn Đoàn ngơ ngác theo Cẩu Đản ca và Đại Ngưu ra khỏi cửa, bước tới trước Cẩu Đản ca rồi nhỏ giọng nói với cậu bé: "Cẩu Đản ca, hôm nay cha nương đệ hơi lạ, trước giờ đều bắt Đoàn Đoàn về ăn cơm trưa, hôm nay lại để Đoàn Đoàn chơi cả ngày cơ!"
Cẩu Đản ca đang che giấu bí mật quay đầu nhìn Đại Ngưu, vô cùng khó chịu, mấy ngày trước cậu bé đã biết hôm nay là sinh thần Đoàn Đoàn nhưng Tĩnh Trì thúc dặn phải giữ bí mật nên cậu bé cũng không nói gì.
Nghĩ đến việc hôm nay Đoàn Đoàn sẽ biết, lại nghĩ đến việc mình chỉ cần cố thêm vài giờ nữa là được, cậu bé thở phào nhẹ nhõm, tùy tiện đáp: "Ừm... Có lẽ hôm nay thúc và thẩm bận, nhưng mà hôm nay Đoàn Đoàn có thể chơi với chúng ta cả ngày rồi mà, thật tuyệt!"
Nghe xong lời cậu bé, Đoàn Đoàn cũng không băn khoăn nữa, vui vẻ híp mắt: "Vâng vâng, chúng ta cùng chơi nào!"
Còn Giang Oản Oản và những người khác nhìn Đoàn Đoàn và Cẩu Đản ca nắm tay nhau theo Đại Ngưu ra khỏi cửa, cũng bắt đầu bận rộn.
Hôm nay Giang Oản Oản định làm bánh kem cho Đoàn Đoàn nên kem tươi chắc chắn là không thể thiếu, nhưng làm kem tươi lại là một công đoạn vất vả, thế là Tần Tĩnh Trì và Tần Tĩnh Nghiễn bị nàng bắt làm lao động.
Đập mỗi bát khoảng mười quả trứng gà, nàng đưa bát cho hai người: "Hai người giúp ta làm kem tươi đi."
Thấy hai người nhìn nàng với ánh mắt nghi hoặc, Giang Oản Oản lại lấy máy đánh trứng đặt làm về nhưng chưa dùng ra để hướng dẫn, giải thích: "Đánh trứng trong bát này, phải đánh liên tục, ta sẽ đứng cạnh xem."
Hai người gật đầu, bắt đầu động tác, đợi đến khi lòng trắng trứng nổi một lớp bọt nhỏ, Giang Oản Oản thêm chút muối và đường, tiếp đó cho thêm một lượng sữa vừa đủ rồi đưa bát cho hai người: "Được rồi, hai người tiếp tục đánh đi."
Giang Oản Oản đứng cạnh coi họ làm, đợi đến khi kem tươi làm xong, nàng mới cho hai người đi nghỉ.
Nhìn lớp kem tươi mịn màng, Giang Oản Oản không khỏi bật cười.
Lúc này, Lý Tam Nương cùng Giang Hiền Vũ cũng tới.
Nghe thấy tiếng họ, Giang Oản Oản lập tức cất kem tươi vào tủ, bước ra khỏi bếp.
"Cha, nương, hai người mau ngồi đi."
Lý Tam Nương cười nói: "Chúng ta đi xe bò đến, không mệt, Oản Oản à, con định chuẩn bị đồ ăn sao, để nương giúp con."