Tất cả đều hợp lý.
 
Lúc đó,  dày  như lộn ngược. Nước mắt  kìm nổi mà tuôn trào.
 
Thì   chỉ là một công cụ — một cái “bình sữa sống”.
 
Khi con cai sữa, chờ đợi  sẽ là điều gì?
 
Lần đầu tiên trong đời,  cảm thấy nỗi sợ thấu xương.
 
Ngôi nhà mà  từng yêu thương, giờ đây như một nhà tù  thiết kế kỹ lưỡng.
 
Đáng sợ hơn là…  chẳng    để bảo vệ  và con.
 
Liệu những đoạn video   thể  bằng chứng tố cáo hai tên khốn đó lừa hôn ?
 
 nếu chỉ vì thế mà ly hôn, tài sản  hôn nhân của chúng  vốn  chẳng  gì —  vẫn  nguy cơ   tay trắng.
 
   gì bây giờ?
 
Cả đêm  ngủ…
 
Sáng hôm ,  bước  khỏi phòng ngủ phụ, Dương Vĩ gật đầu với  như   chuyện gì xảy :
 
“Đêm qua em ngủ  ngon ? Hôm nay để Tiểu Lý trông con, em nghỉ ngơi nhiều  nhé.”
 
 gượng ép đáp  một tiếng,  Tiểu Lý bế con rời khỏi phòng chính, móng tay bấu chặt  lòng bàn tay đến bật m.á.u —
Bọn họ giờ đến cả giả vờ cũng  buồn nữa, chẳng  là  đến lúc để lật bài?
 
Không !    đổi kết cục !
 
Khi đang khuấy cháo kê  bàn ăn,  đột nhiên lên tiếng:
 
“Chồng ,  em  làng em sắp giải tỏa  đó.”
 
Khóe mắt liếc thấy tay Dương Vĩ đang cầm bánh mì khựng , thìa của Tiểu Lý cũng dừng giữa  trung.
 
  tiếp:
 
“Tiền đền bù chia theo đầu . Hộ khẩu con   thể chuyển về quê em, hàng năm còn  chia lãi.”
 
“Bao nhiêu?” – Giọng   căng cứng.
 
“Tiền mặt mỗi năm ít nhất 50 nghìn tệ.”   chằm chằm đôi mắt sáng rực của  , tiếp tục bồi thêm:
“Còn  chia ruộng theo nhân khẩu, tối thiểu một mẫu. Năm ngoái làng bên  đền 300 nghìn một mẫu đấy!”
 
Hai  họ đồng loạt trợn tròn mắt, đến cả thở cũng ngừng  trong giây lát.
 
 lập tức tỏ vẻ phấn khích:
 
“Chồng , cuối cùng nhà  cũng  cơ hội ngóc đầu ! Bao năm nay  vì gia đình  mà cực khổ !”
 
 hạ giọng:
 
“Chuyện  tuyệt mật nhé — bố em là kế toán ủy ban thôn,  bây giờ  đường dây mua đất nền giá rẻ, trong nửa năm tới chắc chắn giải tỏa. Một căn nhà chỉ 200 nghìn,  đền ít nhất 1 triệu! Em trai em  tranh mua 2 căn !”
 
Cổ họng Dương Vĩ nuốt khan một cái:
 
“Tin  ?”
 
“Anh cứ yên tâm,”   chắc như đinh đóng cột.
“Nếu  mua,   thể  tên quyền sở hữu, nhà  đẻ em cũng  can thiệp .”
 
Trong mắt   lóe lên ánh tham lam:
 
“Giờ em  bao nhiêu tiền?”
 
Tên khốn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mot-minh-sinh-con-toi-thue-bao-mau-nam-trung-tri-ca-nha-chong/6.html.]
Từ lúc  mang thai,     đưa một đồng sinh hoạt phí, tất cả là nhờ tiền sính lễ  tiết kiệm  cầm cự từng ngày. Vậy mà giờ còn mặt dày hỏi?
 
“Mười tám vạn.”
  đổi sắc:
“Mẹ em thương em, lén chu cấp cho em. Nếu  thì tiền  mà thuê  bảo mẫu như ?”
 
 cố tình liếc mắt về phía Tiểu Lý.
 
Dương Vĩ lập tức vui vẻ nắm tay :
 
“Thật ? Vậy mai  xoay tiền liền, gom đủ mua ba căn luôn!”
 
Cắn câu !
 
 cúi đầu che giấu nụ  lạnh, tim đập thình thịch trong ngực.
 
Lúc đó, Tiểu Lý bất chợt hừ một tiếng, giọng nghi ngờ:
 
“Thật  chuyện  như thế? Quê em tên gì? Trên mạng tra  quy hoạch giải tỏa ?”
 
 bật  như thể   một chuyện :
 
“Nếu tra   mạng thì còn tới lượt  ?”
 
 cố tình dừng ,   đầy ẩn ý:
 
“Tiểu Lý ,  chăm con kỹ ,  mới  lòng  nhắc — bây giờ thành phố giải tỏa chẳng còn ăn thua gì , cơ hội thật sự là ở nông thôn đấy. Có mối thì tranh thủ lấy một căn .”
 
Dương Vĩ gật đầu lia lịa, mắt lấp lánh:
 
“Vợ , chuyện   nhanh, mai   xoay tiền, cuối tuần về quê với em!”
 
 nhanh chóng thu xếp hành lý. Mỗi bộ đồ sơ sinh gấp , là một phần quá khứ   cắt đứt.
 
Chuyến trở về , sẽ là khởi đầu mới cho  con .
 
Đợi chiếc xe của Dương Vĩ khuất bóng ở đầu khu dân cư,  lập tức gọi cho em trai, kể hết  bộ sự thật.
 
Đầu bên  im lặng vài giây:
 
“Chị, cuối cùng chị cũng nghĩ thông ?”
 
 siết chặt bình sữa trong tay, nước mắt rơi lã chã.
 
Cô gái ngốc từng đoạn tuyệt với gia đình vì tình yêu, giờ mới hiểu:
 
Ba  mãi là  dang tay đón con lúc rơi xuống đáy vực.
 
“Ừ,”  lau nước mắt, “ … em  để ba   lo cho em nữa.”
 
Không ngờ kế hoạch   dụ  cả bầy sói tới.
 
Cuối tuần, Dương Vĩ  chỉ đến một , còn dẫn theo  chồng và chị gái. Ba   toe toét, nịnh nọt lộ liễu.
 
Mẹ chồng xoa tay:
 
“Diêu Diêu ,   quê con sắp giải tỏa? Mẹ còn ít tiền dưỡng già…”
 
Chị chồng liền khoác tay :
 
“Em dâu ,  chị hồ đồ quá, giờ  là  một nhà, m.á.u mủ ruột rà mà!”
 
 bấu móng tay  lòng bàn tay —
 
Máu mủ con khỉ gì!
Hai tháng   băng huyết khi sinh, đám   còn tiếc tiền  chịu ứng tiền xe cấp cứu.
Giờ  giả vờ  thiết?