Kiếm khí nổi lên, chỉ với hai chiêu, thanh kiếm của   kề  cổ  .
 
Nhị sư    với vẻ mặt  thể tin ,   dường như  dám tin  sẽ g.i.ế.c  .
 
 hành động tiếp theo của  đầy đáng sợ, khiến   dần dần tuyệt vọng.
 
Ừm, như  mới  mắt chứ.
 
Một kiếm đánh , đan điền của Nhị sư    vỡ vụn,  một kiếm nữa, kinh mạch   đứt đoạn, giờ đây Nhị sư  như con giòi bọ  liệt  đất.
 
"A... Ninh... Ta sai , tỷ tha cho... tha cho   ?" Nhị sư    còn dáng vẻ kiêu ngạo như   nữa.
 
Tha cho  ? Rồi để   g.i.ế.c ? Ta  ngu ngốc như  .
 
"Không ."
 
Một kiếm cuối cùng kết liễu sinh mạng của  .
 
Ta cầm kiếm,  đến  mặt Tiểu sư : "Đến lượt ngươi."
 
"Không! Ngươi  thể g.i.ế.c ! Sư tôn! Sư tôn!"
 
"A a a! Ngươi đừng  đây ! "
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
"Cứu mạng! Muội  dám nữa, Đại sư tỷ, xin tỷ tha cho !"
 
"A!"
 
Phía  là bức tường, Tiểu sư   còn đường lui, chỉ  thể trơ mắt   c.h.é.m đứt một cánh tay của nàng .
 
"Không... Không..."
 
"A Ninh! Dừng tay!" Sư tôn Tô Tu Trúc đúng lúc đuổi đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mot-kiep-doan-tinh/c11.html.]
 
Tô Tu Trúc dùng Truyền Âm phù  với : "A Ninh, bây giờ  thể g.i.ế.c nàng ."
 
Hừ,  giữ nàng   đương nhiên là để đợi ngươi đến,   thể g.i.ế.c nàng  ?
 
"Sư tôn, cuối cùng  cũng đến ! Hu hu hu, nàng   g.i.ế.c Nhị sư , còn  g.i.ế.c con. Sư tôn,   báo thù cho Nhị sư !" Tiểu sư   thấy Tô Tu Trúc như  thấy vị cứu tinh.
 
 kiếp , nàng  cuối cùng cũng  trao nhầm tình cảm.
 
"Đi thôi." Tô Tu Trúc cầm m.á.u cho Tiểu sư , mang theo t.h.i t.h.ể của Nhị sư ,   thật sâu  xoay  bỏ .
 
Tiểu sư   ngờ Tô Tu Trúc  thờ ơ với những gì bọn họ   chịu đựng, còn định mở miệng mắng chửi, nhưng   Tô Tu Trúc cấm ngôn, chỉ  thể dùng ánh mắt hung dữ trừng trừng  .
 
"Tô Tô." 
 
Sau khi bọn họ rời ,   phòng, đưa  bộ  tiền   cho Tô Tô. Số tiền  đủ để hai cha con cô bé sống cả đời .
 
Ta cũng    bộ câu chuyện từ miệng Tô Tô.
 
Tiểu sư  và Nhị sư   thấy Vương thúc đang loay hoay với những cây thuốc trong sân, liền nổi hứng thú đến xem.  Vương thúc vô tình chạm  Tiểu sư , nên lập tức  Tiểu sư  c.h.é.m đứt tay, cuối cùng còn  g.i.ế.c Vương thúc.
 
Tô Tô cầu xin, còn  Tiểu sư  tát mấy cái.
 
Thật đáng chết!
 
Vương thúc tỉnh , dường như ông   quan tâm đến việc   mất một cánh tay, điều  cũng khiến  yên tâm phần nào.
 
Ta thu xếp  thỏa cho Tô Tô và Vương thúc, đưa cho họ một  vũ khí và bùa chú  thể sử dụng ,  từ biệt họ, lên đường đến Tiên Đô.
 
Chuyện gặp bọn họ hôm nay khiến  nhớ  hôm nay chính là ngày Tiên Đô mở cửa.
 
Vô Tà Kiếm,  thể để  khác chiếm tiện nghi .