MỘT KẺ TIỆN NHÂN - 6

Cập nhật lúc: 2025-06-04 00:35:54
Lượt xem: 4,568

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Có những kẻ căn bản hiểu tiếng ,

cái gì mà ‘ cự tuyệt như chào mời’, con cứ tát cho một cái thật mạnh là xong!

 

“Sau nếu ai dám ức h.i.ế.p con, con cứ gào lên, cứ phản kháng, to chuyện lên, càng lớn càng , hiểu ?”

 

Cẩm Nguyệt ngừng , ngơ ngác Tiểu Mỹ:

 

“Trước đây dạy con như .

Người từng , nữ tử mà ầm lên, cuối cùng chịu thiệt vẫn là nữ tử, thanh danh cũng mất theo.”

 

Tiểu Mỹ nhún vai:

 

“Hôm nay ầm ?”

 

Cẩm Nguyệt gật đầu.

 

“Vậy mất danh tiếng ?”

 

Cẩm Nguyệt do dự một chút, gật đầu:

 

“Sau hôm nay, danh tiếng hiền lương thục đức của chắc còn sót mấy phần ...

Vương phu nhân sẽ bảo tham tiền ham lợi, lời lẽ thô lỗ.”

 

Tiểu Mỹ :

 

“Vậy mất cái gì?”

 

Cẩm Nguyệt sững sờ, hồi lâu mới khẽ đáp:

 

“Mất… mất danh tiếng.”

 

Tiểu Mỹ nghiêng đầu:

 

“Thế cái gì?

 

“Ta bảo vệ con gái , vì nó mà xả giận, trừ bỏ cái danh hão , chẳng mất gì cả, đúng ?”

 

Không đợi Cẩm Nguyệt trả lời, nàng vung tay lên trời:

 

“Cho nên, danh tiếng... cũng chỉ là một cái đánh rắm mà thôi!”

 

14

 

Tiểu Mỹ kéo Cẩm Nguyệt đến bên hồ cá chép, tiện tay ngắt một chiếc lá, ném xuống mặt nước.

Bầy cá chép tưởng cho ăn, liền ùa đến tranh cắn chiếc lá.

 

Tiểu Mỹ giơ tay, chỉ hồ mà mắng lớn:

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

“Ôi trời, hình to thế , ngươi nhường chỗ cho Tiểu Hồng bên cạnh một chút? Mặt dày thôi chứ!

 

“Này! Ngươi bơi gì mà nhanh thế? Chỉ vì một miếng ăn mà lao tranh, ngươi thật là tham công cận lợi, nông cạn, thô tục!

 

“Còn ngươi nữa, cắn hết miếng đến miếng khác, ngươi tham lam như chứ!”

 

Nàng mắng mà đầy vẻ thú vị, khiến Cẩm Nguyệt bật qua làn nước mắt.

 

“Chúng hiểu tiếng !”

 

Tiểu Mỹ đáp:

 

“Vậy nếu chúng hiểu thì ? Nếu chúng hiểu, và cũng giữ danh tiếng, thì sẽ thế nào?”

 

Cẩm Nguyệt ngẩn .

 

Tiểu Mỹ :

 

“Thì sẽ c.h.ế.t đói!

 

“Hiểu ? Cái gọi là ‘danh tiếng’ chẳng qua chỉ là một món công cụ—dùng để ép con ngoan ngoãn, ép con lời, khiến con dù ức h.i.ế.p cũng chỉ dám trốn trong chăn , dám phản kháng.

 

“Những từ như ‘ngoan hiền’, ‘dịu dàng’, ‘hiền thục’ — tưởng , nhưng đều là !

Nam nhân tạo những lời khen là để ràng buộc con, vì điều đó lợi cho họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mot-ke-tien-nhan/6.html.]

Con từng ai khen một nam tử là ‘hiền thục ngoan ngoãn’ ?

 

“Còn mấy từ như ‘chua ngoa’, ‘thô tục’, ‘phóng đãng’ — thì khó lọt tai thật, nhưng gì hại cho bản ?

Con , hôm nay mắng chửi , thấy thật là sảng khoái!”

 

“Ta một câu danh ngôn tặng con.”

 

Tiểu Mỹ vỗ vai Cẩm Nguyệt, giọng điệu trang nghiêm, vẻ mặt đầy thành khẩn:

 

"Người mà hổ, ắt vô địch thiên hạ!"

 

15

 

Ta mà ngây cả .

 

Đây là đạo lý kiểu gì ? Hiền lương thục đức thì ? Chẳng lẽ phụ nhân chua ngoa mới là ?

Thanh danh hủy hoại , còn mong gì một mối hôn sự tử tế?

 

Ta ngăn Tiểu Mỹ năng bừa bãi, nhưng Cẩm Nguyệt đột nhiên ngẩng đầu lên, chăm chú khuôn mặt Tiểu Mỹ:

 

“Con nhớ , mẫu .”

 

Cả run lên.

 

Đã bao năm , Cẩm Nguyệt còn gọi là “mẫu ”.

Vậy mà hôm nay, khi cất tiếng gọi nữa, nàng gọi là... Tiểu Mỹ.

 

Một cơn ủy khuất bỗng dâng trào trong lòng.

Ta ngẩn ngơ bên hồ cá chép, nước mắt rơi lặng lẽ.

 

Tiểu Mỹ trợn mắt:

 

“Ngươi còn dám thấy tủi nữa ?

 

“Ép gả con gái cho một tên háo sắc đê tiện, mà còn mặt mũi là ủy khuất? Ta thấy ngươi c.h.ế.t cũng chẳng oan!”

 

“Háo sắc cái gì chứ? Cùng lắm là bọn trẻ đùa giỡn chút thôi, ngươi năng mà khó ?”

 

“Người sờ soạng con gái ngươi từ xuống , là bắt sâu, ngươi liền tin thật ?

Thế thì nhỉ, đêm nay cũng gọi vài tiểu đồng đến bắt sâu, mời hết đến mà xem!”

 

“Ngươi, ngươi đừng ăn linh tinh!”

 

Dựa cái tính điên rồ của Tiểu Mỹ, chuyện nàng thực sự thể !

Ta cuống cả lên:

 

“Cho dù... cho dù là chạm một chút thì ?

Nam nhân chạm ngươi, chứng tỏ thích ngươi! Khi đó Vương gia ý định cầu , hai đứa sớm muộn gì cũng thành phu thê.

Nam nhân bằng lòng bỏ công sức vì ngươi, chẳng còn hơn phu thê sống với như dưng ?

Chúng ai mà chẳng sống như thế cả!”

 

Tiểu Mỹ chằm chằm một lúc, đột nhiên nghi hoặc hỏi:

 

“Ngươi bao nhiêu tuổi thì định ?”

 

“Bốn... mười bốn. Sao thế?”

 

“Cái tên họ Hạ , cũng đối với ngươi như thế chứ gì?”

 

Mặt lập tức đỏ bừng lên.

Tiểu Mỹ thấy thế, liền bĩu môi đầy ghét bỏ:

 

“Vậy lúc ngươi cảm thấy thế nào?

Ngươi thích ? Cảm thấy sung sướng lắm ?”

 

16

 

Hai gặp mặt tổng cộng đến ba bốn , gì đến chuyện yêu thích?

 

Khi , cũng từng hoảng loạn, rụt rè, ngượng ngập chẳng , tìm đến mẫu để hỏi, bà mừng rỡ, phu quân thích nên mới , gả sang, tình cảm tất sẽ hòa thuận.

 

Hiện nay phong tục coi như cởi mở hơn , khi nam nữ thành , nếu gia đình thông tình đạt lý, còn cho hai bên gặp mặt vài , để cơ hội tiếp xúc quen.

 

Loading...