Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Một Kẻ Điên Thì Phê Gấp Đôi, Hai Kẻ Điên Thì Phê Gấp Mười - Chương 8.

Cập nhật lúc: 2025-05-18 03:50:11
Lượt xem: 301

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phong Tư Nặc gọi điện xong, Chị Tịnh tới thông báo:

“Nhị tiểu thư, đến giờ ăn tối .”

“Phong Chỉ ở đó ?”

“Cô đang ở trong phòng ăn.”

“Tôi tâm trạng ăn , chị mang chút đồ ăn lên cho .”

Chị Tịnh nở nụ kỳ lạ:

“Nhị tiểu thư, cô nhất định xuống phòng ăn ăn cùng. Như mới xem kịch .”

Phong Tư Nặc: “Ý chị là gì?”

Chị Tịnh ghé sát tai cô, thì thầm vài câu.

Mắt Phong Tư Nặc sáng rực, suýt thì bật thành tiếng.

nghĩ đến hình tượng “ , nết” của , cô vội vàng nén , làm vẻ khó xử:

“Chuyện quá đáng ?”

Chị Tịnh lắc đầu, vẻ tiếc nuối:

“Nhị tiểu thư, cô hiền quá. Dù cô so đo chuyện bắt nạt, thì cũng nên nghĩ đến lão phu nhân chứ.”

“Lão phu nhân là bà nội ruột của cô đấy! Đối xử như thế, nếu là thời xưa thì c.h.é.m đầu bêu rếu !”

“Tôi chỉ giở chút trò đùa vặt thôi, so với những gì cô làm thì đáng là gì?”

Phong Tư Nặc giả vờ suy nghĩ lâu, mới chậm rãi :

“Lần là ngoại lệ đấy nhé.”

Chị Tịnh làm động tác khóa miệng bằng dây kéo:

“Tôi hứa.”

___

Tâm trạng Phong Tư Nặc khá lên nhiều, cùng chị Tịnh bước phòng ăn.

Phong Chỉ đang đúng vị trí mà bà nội thường , bất động như tượng.

Thấy hai , cô giơ tay ngoắc:

“Cô, đây.”

Chị Tịnh chỉ :

“Tôi ạ?”

, là cô.”

Chị Tịnh rón rén bước tới mặt cô:

“Đại tiểu thư gì sai bảo?”

Phong Chỉ giơ màn hình điện thoại cho cô xem:

“Tôi xem camera giám sát.”

“Thấy lúc cô nấu ăn thì bỏ mấy thứ ghê tởm ba món . Tôi ăn nữa.”

“Tôi phạt cô ăn hết ba món đó.”

Tất cả đồng loạt về màn hình. Sau đó… suýt thì nôn .

Nhổ nước bọt nồi?

Móc gỉ mũi, gãi m.ô.n.g bỏ nồi?

Gãi đầu, cào chân xong thì cầm tay đảo rau?

Đây còn gọi là đồ ăn cho ?!

Chị Tịnh mặt trắng bệch, lắp bắp:

“Đại tiểu thư, …”

Phong Chỉ cô chăm chú:

“Cô đang định dối ?”

Biểu cảm của chị Tịnh lập tức đổi.

Biểu cảm của xung quanh cũng đổi.

Vì chuyện gần đây, ai nấy đều bóng ma tâm lý ghê gớm.

Chỉ cần Phong Chỉ dối”, “ thật”… là cả phát run.

Chị Tịnh cũng ngoại lệ.

Mặt cô tái mét, giọng nghẹn :

“Đại tiểu thư, sai .”

“Chỉ là lúc đó đầu óc tỉnh táo… mong cô rộng lượng, cho một cơ hội sửa sai.”

Phong Chỉ cô, nghiêm túc :

“Nếu cô thực sự sai, thì hãy chấp nhận hình phạt.”

“Nếu nhận phạt cũng .”

Chị Tịnh thở phào, thì Phong Chỉ tiếp:

“Vậy thì lập tức nghỉ việc, rời khỏi nhà họ Phong, vĩnh viễn .”

Chị Tịnh: “…”

Mọi : “…”

Quả nhiên, điên vẫn là điên.

Không bao giờ tha cho ai cả.

Phong Tư Nặc thấy chị Tịnh sắp đến nơi, giả vờ mềm lòng:

“Chị , sai sửa sai là việc nhất.”

“Cho chị một cơ hội . Em tin chị sẽ đổi…”

Phong Chỉ cắt lời:

“Vậy cô ăn giúp cô .”

Sắc mặt Phong Tư Nặc tái nhợt ngay lập tức: “……”

Phong Chỉ sang chị Tịnh:

“Chỉ cần ăn giúp cô, cô thể ở .”

Chị Tịnh: “……”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mot-ke-dien-thi-phe-gap-doi-hai-ke-dien-thi-phe-gap-muoi/chuong-8.html.]

quanh cầu cứu.

đều cúi đầu né tránh ánh mắt của cô.

Ngay cả Phong Tư Nặc cũng vội vàng , dám thêm lời nào.

Phong Chỉ đợi vài giây, bưng một bát chè tuyết nhĩ hạt sen lên:

“Trong lúc ăn xong bát chè , cô đưa lựa chọn.”

“Nếu , sẽ đuổi cô khỏi nhà họ Phong.”

Chị Tịnh bật , trong lòng tràn ngập sợ hãi và hối hận.

Sao cô lo chuyện bao đồng làm gì?

Tại đối đầu với một đứa… điên?

Người điên vốn thể dùng lý lẽ bình thường để hiểu.

Sao cô nghĩ rằng một đứa điên sẽ dễ dàng rơi bẫy của ?

Bắt cô ăn cái thứ ghê tởm

Tôi… thật sự làm

lúc , ai thể cứu cô cả.

Không ăn, thì đuổi việc.

Mà cô chỉ là một đầu bếp nghiệp từ trường nghề Lan Tường.

Ra ngoài làm, vất vả cả tháng cũng chỉ năm, sáu nghìn tệ.

Ở nhà họ Phong, mỗi tháng cô hai vạn, công việc nhẹ nhàng, bao ăn ở, còn là ăn ngon ở sang.

Nếu đuổi khỏi đây, tìm công việc như nữa?

Quan trọng hơn, ở nhà họ Phong, cô cơ hội tiếp cận mấy thiếu gia nhà giàu.

Nhờ nhị tiểu thư nâng đỡ, còn thể gả hào môn, hoặc làm “bé ba” cho ai đó…

Thật là tiến thoái lưỡng nan, đau khổ vô cùng…

Ngay lúc cô còn đang giằng co giữa “sống” và “sỉ”,

Phong Chỉ ăn xong bát chè, đặt chén xuống, lấy khăn giấy lau miệng.

Lau xong, cô nghiêng đầu chị Tịnh:

“Xem quyết định . Cô tự để đuổi?”

“Hu hu hu, ”

Chị Tịnh bật :

“Tôi… nỡ rời nhị tiểu thư…”

“Tôi đồng ý ăn… sẽ ăn hết chỗ …”

Mọi : “……”

Không ngờ đấy.

thể tàn nhẫn với chính đến .

Chị Tịnh bưng đĩa rau, tay cầm đũa, nhắm mắt, nước mắt lưng tròng, gào thét trong lòng:

“Tôi là tị nạn, một tháng ăn gì…”

“Món rau ngon, tươi, yêu nó lắm…”

há miệng to như hố đen, giống như c.h.ế.t đói đầu thai, nhét rau miệng liên tục.

“Ọe, ”

Mọi đầu , cố nhịn để nôn.

Chỉ Phong Chỉ vẫn thản nhiên, tao nhã gắp từng quả cherry từ đĩa trái cây bỏ miệng.

Nửa tiếng .

Chị Tịnh cuối cùng cũng ăn xong.

Vừa dứt miếng cuối cùng, cô chạy đến bồn rửa rau, nôn thốc nôn tháo.

Phong Chỉ dậy, giọng y như cô giáo mẫu giáo:

“Cô phạt xong, chuyện kết thúc.”

“Lần rút kinh nghiệm nhé, tái phạm nữa nha.”

Mọi : “……”

Quả là một con điên!

Nói mấy lời như mà nghiêm túc như thật, lấy một chút châm chọc mỉa mai.

khi thật sự coi việc bắt nạt là một phần nghĩa vụ nghiêm túc chứ?!

Phong Chỉ rời khỏi phòng.

Phong Tư Nặc theo bóng lưng cô, ánh mắt tràn đầy thù hận.

Cả nhà họ Phong to như , chẳng lẽ ai trị nổi con điên ?

lúc đó, điện thoại cô vang lên.

Vừa thấy cuộc gọi video, cô lập tức bấm nhận, nở nụ thiện:

“Ảnh Nhi, lâu gặp!”

Gương mặt xinh của Sa Ảnh Nhi hiện lên trong khung hình:

“Tối mai là tiệc sinh nhật của . Cậu giúp xem bộ trang sức nào hợp với váy hội hơn.”

Phong Tư Nặc mấy bộ trang sức đắt đỏ , trong mắt thoáng qua vẻ ghen tỵ.

Nhà họ Phong cũng giàu, nhưng so với nhà họ Sa thì đúng là kém xa.

Sa Ảnh Nhi tiện tay lấy bộ nào, bộ đó cũng là hàng độc quyền, đời chỉ một bộ.

Phong Tư Nặc:

“Cậu cứ mặc thử từng bộ , để xem hiệu quả…”

Sau khi trò chuyện xong,

Cô hỏi thử một câu:

Hạt Dẻ Rang Đường

“Ảnh Nhi , chị gái về , trai bao giờ về ?”

“Đừng gọi cái thứ ác quỷ đó là trai , buồn nôn c.h.ế.t !”

Sa Ảnh Nhi tỏ rõ sự ghê tởm:

“Nếu vì gia đình cần cưới cái con điên nhà , thì đời đừng hòng bước chân về nhà!”

Phong Tư Nặc tò mò:

“Cái tên ác ma đó… thật sự g.i.ế.c ?”

Loading...