Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Một Kẻ Điên Thì Phê Gấp Đôi, Hai Kẻ Điên Thì Phê Gấp Mười - Chương 60.

Cập nhật lúc: 2025-05-20 04:33:43
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvZf2dZJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phong Hầu livestream lại nổ tung lần nữa.

Tiếng la hét, tiếng gào khóc, tiếng nôn ọe, tiếng chửi rủa vang dội như sấm nổ, sóng thần, như thể ngày tận thế đang đến gần…

[Mẹ kiếp! Giữa đêm khuya lại cho tôi xem thứ kinh tởm thế này, bát bún ốc vừa ăn xong phun hết rồi!]

[Trời ơi! Tôi nghe tin xong phi như tên b.ắ.n vào phòng livestream, đập ngay vào mặt là cái thứ… xấu xí này!]

[Cái thứ đó mà là một ‘đống’? Cậu đánh giá cao quá rồi. Nó rõ ràng là… cây kim thêu!]

[Hu hu hu, em mới học cấp 3, chỉ là lén thức khuya xem video thôi, sao lại bị trừng phạt như thế này…]

[Cầu xin cho đôi mắt tôi chưa từng thấy thứ ghê tởm đó…]

[Ai thảm bằng tôi? Tôi hét hai tiếng, cả ký túc xá tưởng có án mạng, cả đám dậy hết…]

[Không đúng! Vấn đề không phải là thứ đó, mà là Phong tiên nữ có bị sao không?]

[Lạy trời! Đừng để Phong tiên nữ bị ông già đó vấy bẩn, tôi sẽ sụp đổ mất…]

Đúng lúc căng thẳng nhất, livestream tắt đen.

Và dĩ nhiên, đó lại là “thủ pháp quen thuộc” của Phong Chỉ.

Cô chỉ quay lại cảnh kẻ xấu làm chuyện xấu, tuyệt đối không bao giờ ghi lại cảnh mình xử lý kẻ xấu.

Người xem và fan không biết chuyện lại bị cô làm cho phát điên một lần nữa.

[Lần nào cũng vậy! Cứ đến đoạn gay cấn là livestream đen màn! Mạng sống của fan không đáng một xu à?]

[Ai tắt vậy? Ra đây tôi bảo đảm đánh c.h.ế.t không tha!]

[Tôi nghỉ làm ngày mai luôn! Tiền thưởng tháng này khỏi cần! Tôi phải cày comment chửi Anh Đào cả đêm mới hả giận!]

[Tôi điên rồi! Tôi không muốn sống nữa! Tôi muốn g.i.ế.c người…]

[Ai quen người bên Anh Đào? Mau gọi điện đi, kêu họ ngăn tên họ Vạn lại, đừng để ông ta phạm tội!]

[Tôi chính là người bên Anh Đào, tôi đã báo cấp trên rồi, cấp trên gọi cho Vạn tổng mà không liên lạc được, điện thoại ông ta và trợ lý đều tắt máy, không biết hiện ở đâu…]

Fan phát cuồng, kéo nhau sang các nền tảng mạng xã hội, nguyên đêm mắng chửi Anh Đào và Vạn tổng.

Cư dân mạng khác đang “tu tiên” chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì cũng tò mò hỏi dồn dập.

Sau khi biết đầu đuôi câu chuyện, họ cũng phát điên theo…

Mạng xã hội đại loạn, toàn dân phát rồ.

Trong khi đó, chiến sự trong phòng đã kết thúc.

Phong Chỉ bước qua một đám “người c.h.ế.t sống lại” nằm rải rác trên sàn, nhặt lấy điện thoại của Vạn tổng.

Dùng vân tay của ông ta để mở khóa, rất nhanh, cô tìm thấy tài khoản WeChat của Phong Tư Nặc, gửi tin nhắn:

“Tôi xong việc bên này rồi. Phong Chỉ nói anh hai cô ở chỗ cô, cô đừng có gây chuyện.”

Phong Tư Nặc thấy tin thì mừng rỡ:

“Yên tâm, anh tôi không sao, chỉ là đang ngủ thôi.”

Phong Chỉ:

“Gửi vị trí cho tôi, tôi cử người mang hợp đồng đến, cho cô ký ngay.”

Phong Tư Nặc nghĩ một chút rồi nhắn lại:

“Ngã tư trước khách sạn Tinh Quang, phía sau hội sở.”

Phong Chỉ:

“Phong Hầu ở đâu? Cô phải đảm bảo an toàn cho anh ấy.”

Phong Tư Nặc:

“Yên tâm, anh ấy đang ở trong khách sạn, ngủ ngon lành.”

Phong Chỉ:

“Đợi đó, người của tôi tới ngay.”

Kết thúc trò chuyện.

Cô rời khỏi phòng, tìm lại túi xách của mình, kiểm tra không thiếu đồ gì.

Sau đó đi tới thang máy trực tiếp xuống tầng 1 và nhấn nút.

Thang máy không mở, còn phát ra giọng thông báo:

“Vui lòng quẹt thẻ ra vào.”

Cô đành quay lại phòng, lục người một bảo vệ, lấy được thẻ thang máy.

Quẹt thẻ, cửa mở, vào thang máy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mot-ke-dien-thi-phe-gap-doi-hai-ke-dien-thi-phe-gap-muoi/chuong-60.html.]

Trong lúc đi xuống, cô tiện tay gọi điện báo cảnh sát.

Tầng 1 không có người canh, nhưng camera giám sát đầy rẫy.

Cô bình thản đi về phía cửa sau, lại quẹt thẻ để mở cửa.

Cửa không mở, còn thông báo:

“Vui lòng sử dụng đúng thẻ ra vào.”

Rắc rối thật.

Dù sao, cô hoàn toàn có thể phá khóa và bẻ mã.

Nhưng cô không muốn lãng phí thời gian.

Thế là cô lấy từ trong túi ra một chiếc búa mini, bắt đầu đập mạnh vào cửa.

“Cốp! Cốp! Cốp!”

Tiếng va đập vang vọng khắp hành lang.

Hạt Dẻ Rang Đường

Dĩ nhiên, cô không nghĩ cái búa nhỏ này có thể phá được cửa chống trộm bọc đồng.

Cô làm vậy chỉ để dẫn dụ bảo vệ tới mà thôi.

Dẫn dụ để làm gì?

Đánh ngất họ, cướp thẻ ra vào, dùng thẻ mở cửa thoát thân.

Chỉ chưa đến năm phút sau, cô đã rời khỏi hội sở bằng cửa sau, phi lên mô-tô, phóng như tên b.ắ.n thẳng đến khách sạn Tinh Quang.

Đáng tiếc là,

Ngay trong vài phút ngắn ngủi cô bị trì hoãn lúc rời đi, Phong Tư Nặc đã lặng lẽ đội mũ, đeo khẩu trang, vô tình đi ngang quầy lễ tân khách sạn và nghe được cuộc trò chuyện đầy kích động giữa nhân viên và bảo vệ:

[Tôi là fan của Phong Hầu, anh ấy nhất định không được gặp chuyện gì…]

[Tôi là fan của Phong Chỉ, nếu lão dê xồm Vạn tổng dám làm gì cô ấy, tôi sẽ cho nổ tung trụ sở Anh Đào…]

[Mạng đồn rằng do lúc giằng co, camera bị đứt dây nên livestream mới bị tắt…]

Tim Phong Tư Nặc giật mạnh.

Cô ta lập tức rút điện thoại ra lướt bảng hot search.

Không xem thì thôi, xem xong thì… c.h.ế.t đứng tại chỗ.

Phong Chỉ, con nhãi ranh đó, lại livestream chuyện mình bị lừa nữa hả?!

“Mẹ kiếp!”, Cô ta chửi toáng lên.

“Tôi đã canh phòng sát sao livestream của cô, mà cô lại lén livestream qua tài khoản của Phong Hầu?”

“Người và điện thoại của Phong Hầu đều nằm trong tay tôi! Vậy mà cô vẫn đột nhập được livestream của ảnh?”

“Mẹ nó! Cái này mà con người làm được sao?”

“Nếu thích livestream vậy sao không đi làm streamer đêm khuya luôn đi, còn bày đặt làm tiểu thư thượng lưu cái nỗi gì…”

Vừa chửi rủa tức tối, cô ta vừa chui đại vào đám cây ven đường, bỏ trốn trong chớp mắt.

Khi Phong Chỉ đến trạm xe buýt trước khách sạn Tinh Quang, Phong Tư Nặc đã biến mất từ lâu.

Cô thử gọi vào số điện thoại mới của Phong Tư Nặc, đã tắt máy.

Cô cũng chẳng thèm để ý.

Dù sao thì cảnh sát cũng sẽ lo phần còn lại.

Cô bước vào khách sạn, nói rõ tình hình, lễ tân vốn là fan của Phong Hầu, nghe xong lập tức tra cứu phòng của Phong Tư Nặc, dẫn Phong Chỉ lên và tìm thấy Phong Hầu, bà nội và chị Lượng đang hôn mê bất tỉnh.

Tiếp theo…chỉ cần chờ cảnh sát đến.

Cùng lúc đó.

Sa Tuyệt ngồi trong siêu xe lao về phía Tống Thành.

Mắt hơi khép, tay xoay tròn một con d.a.o mỏng nhẹ nhưng sắc bén.

Người lái xe, Tiểu Bạch, phấn khích đạp ga bứt tốc, đồng thời tò mò hỏi:

“Anh ơi, nửa đêm thế này anh chạy đến Tống Thành làm gì thế?”

Sa Tuyệt mở mắt, ánh nhìn sắc như lưỡi dao:

“Tổng bộ của Anh Đào ở Tống Thành.”

“Nhà của Vạn Trung Lỗi… cũng ở Tống Thành.”

Loading...