Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Một Kẻ Điên Thì Phê Gấp Đôi, Hai Kẻ Điên Thì Phê Gấp Mười - Chương 127.

Cập nhật lúc: 2025-06-19 12:17:59
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nội dung lệnh truy nã đại khái là: Tên tội phạm bị truy nã tên là “Nặc ca”, nhiều năm hoạt động lừa đảo tại Điện Bắc, dưới tay có hơn 100 tay chân, ai nấy đều tàn nhẫn, làm việc không từ thủ đoạn, bị tình nghi dính líu đến hàng loạt vụ án bắt cóc xuyên biên giới, g.i.ế.c người, cố ý gây thương tích, giam giữ người trái phép, c/ư/ỡ/ng hi*p, mua bán người v.v…

Hắn là tội phạm truy nã cấp A của cảnh sát.

Vì hắn hiếm khi lộ diện, mà nếu có thì cũng luôn đội mũ, đeo khẩu trang, ngoài vài thân tín, không ai từng thấy mặt thật của hắn.

Cảnh sát xác nhận mọi giấy tờ tùy thân mà hắn từng sử dụng đều là giả, danh tính thực sự không rõ, chỉ xác định được hắn đến từ miền nam Đông Đại, đã có ở Điện Bắc hơn mười năm trước.

Trong chiến dịch truy quét tội phạm lừa đảo tại Điện Bắc của cảnh sát Đông Đại, tổ chức của Nặc ca gần như bị xóa sổ, nhưng hắn vẫn trốn thoát cùng vài thân tín, quay về Đông Đại, hiện tại không rõ tung tích…

Trong lệnh truy nã, cảnh sát đặc biệt nhấn mạnh: Nặc ca cực kỳ nguy hiểm, nếu có người phát hiện nghi phạm, tuyệt đối không được hành động đơn lẻ, không được tùy tiện khống chế, phải lập tức báo cảnh sát.

Lệnh truy nã cũng cho biết, nếu ai cung cấp được manh mối hữu ích giúp bắt giữ Nặc ca, sẽ được thưởng ít nhất 100 vạn NDT…

Vụ việc ở Điện Bắc từng gây chấn động cả nước, ảnh hưởng vẫn chưa nguôi.

Ngay khi lệnh truy nã này được công bố, lập tức gây bão trên toàn mạng:

[Người thường chỉ biết 4 đại gia tộc ở Điện Bắc, nhưng không biết còn có tổ chức tội phạm của Nặc ca, được gọi là “gia tộc thứ năm”. Chỉ vậy thôi cũng đủ thấy hắn tinh ranh, xảo quyệt và kín tiếng cỡ nào!]

[Nặc ca được gọi là “Hoàng đế ngầm” của Điện Bắc. Đến cả bốn gia tộc lớn cũng không dám đụng vào hắn. Nếu không, với chỉ từng ấy người, làm sao hắn có thể cắm rễ trên địa bàn của bốn đại gia tộc?]

[Tại sao tổ chức của Nặc ca ít người biết đến? Bạn tôi làm bên cảnh sát nói rằng Nặc ca có hai nguyên tắc khi lừa đảo:

Một là chỉ nhắm vào những gia đình có tiền, ra giá đúng mức họ có thể cắn răng chịu nổi. Hai là chỉ cần người nhà giao tiền chuộc và không báo cảnh sát, bên hắn sẽ thả người an toàn. Ngược lại, nếu báo cảnh sát, chắc chắn sẽ g.i.ế.c con tin.

Vì lý do này, rất ít gia đình dám tố cáo, lại thêm tổ chức ít người, hành động kín đáo, nên không nổi tiếng.]

[Theo lời lầu trên, Nặc ca không chỉ tàn nhẫn mà còn cực kỳ thông minh. Chẳng trách mà các thủ lĩnh của bốn gia tộc đều bị bắt hoặc tiêu diệt, chỉ có hắn vẫn sống nhởn nhơ…]

[Tên tội phạm truy nã đặc biệt như này, nếu bị bắt, cảnh sát nào lập công chắc chắn sẽ thăng chức liên tục…]

[Trời ạ, nghĩ đến việc kẻ nguy hiểm như vậy đang ở trong nước, thấy mà rợn tóc gáy…]

[Nhưng trong nước không phải Điện Bắc! Nếu có án lớn xảy ra, cảnh sát chắc chắn điều tra đến cùng. Nên giờ Nặc ca nhất định phải rất kín tiếng, không dám liều lĩnh phạm tội. Nhưng nếu hắn không còn đường trốn hoặc cạn tiền, ai biết được hắn có thể làm ra chuyện gì…]

Những lời bàn tán ấy khiến Mai Tư Nặc đọc mà lạnh sống lưng.

Cô ta tức giận ném mạnh chiếc iPad xuống bàn, chỉ vào lệnh truy nã, quát lớn với Mai Đại vừa bước vào phòng bệnh:

“Người này rốt cuộc có phải Hàn Nặc không?”

“Mẹ nói thật đi, có phải không?!”

Mai Đại thấy tấm lệnh truy nã cũng sững người. Bản năng muốn chối, nhưng bà biết rõ, có thể lừa một lúc, không thể lừa cả đời.

Với tính cách của Mai Tư Nặc, nếu không biết rõ sự thật, sớm muộn cũng gây ra họa lớn.

Thế là bà ngồi xuống cạnh giường, nhìn thẳng vào con gái:

“Phải, chính là Hàn Nặc. Là bố ruột của con.”

“Con không tin!”

Mai Tư Nặc đập giường hét lên:

“Con không thừa nhận! Con không có bố là tội phạm truy nã! Trên người con không chảy dòng m.á.u của tội phạm truy nã!”

Mai Đại không cản, để mặc cô ta gào.

Chờ con gái khóc mệt, bà mới chậm rãi nói:

“Con còn nhớ khi còn nhỏ, người đàn ông tên là ‘chú Hàn’ từng sống cùng con, chăm sóc con không? Chính là ông ấy.”

Hai mươi năm trước, sau khi bà gặp lại Phong Mang, bà quyết định phải chiếm lấy Nhà họ Phong.

Vì thế, bà giao con gái vừa cai sữa cho Hàn Nặc nuôi, còn mình giả làm bảo mẫu, tìm cách chui vào nhà họ Phong.

Hàn Nặc nuôi Mai Tư Nặc đến khoảng 5–6 tuổi, rồi bị kẻ thù truy sát, buộc phải đưa Mai Tư Nặc vào trại trẻ mồ côi, sau đó trốn chạy khắp nơi, bặt vô âm tín.

Thế là Mai Tư Nặc lại sống thêm 5–6 năm trong trại mồ côi, rồi mới được bà ta nhận về với danh nghĩa con nuôi, đưa vào nhà họ Phong sống cuộc đời giàu sang.

Bây giờ nghĩ lại…

Rất có thể lúc đó Hàn Nặc đã chạy đến Điện Bắc.

“Chú Hàn lúc nhỏ sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mot-ke-dien-thi-phe-gap-doi-hai-ke-dien-thi-phe-gap-muoi/chuong-127.html.]

Mai Tư Nặc suy nghĩ hồi lâu mới lờ mờ nhớ lại.

Trong ký ức, người chú đó đối xử với cô rất tốt, khoảng thời gian ấy hình như cô ta từng sống rất hạnh phúc…

Ký ức ấy khiến cảm xúc cô ta rối bời. Một lúc sau mới lên tiếng:

“Con điên Phong Chỉ nói con toàn nói dối, không có câu nào là thật. Mẹ không phải cũng vậy sao?”

“Những lời mà mẹ và Hàn Nặc từng nói với con, rốt cuộc câu nào là thật?”

Nói đến đây, cô ta bật cười lạnh:

“Nếu hai người thật sự là bố mẹ ruột của con, vậy có lẽ con đúng là thừa hưởng thiên phú nói dối từ hai người đấy, ha ha ha…”

“Đợi A Nặc trở về, mẹ sẽ yêu cầu làm xét nghiệm ADN.”

Mai Đại không tức giận, chỉ bình tĩnh nói:

“Mẹ và A Nặc đúng là nợ con rất nhiều. Nhưng tất cả những gì chúng ta đã làm, là để thay đổi số phận.”

“Để con và con cháu sau này không còn sống dưới đáy xã hội nữa.”

Giọng bà khẽ khàng mà sâu lắng:

“Con không hiểu đâu, sống ở dưới đáy xã hội… khổ cực lắm.”

“Không có chỗ dựa, không có quyền thế, muốn leo lên bằng con đường chính đáng,dựa vào thi công chức, đi làm công ăn lương, khởi nghiệp… Nếu may mắn, có khi đến bây giờ mới biết mùi phú quý là gì.”

“Mẹ nghĩ con không hiểu sống dưới đáy xã hội khổ cực ra sao ư?”

Mai Tư Nặc bật cười khẩy, chỉ tay vào n.g.ự.c mình:

“Con sống trong trại trẻ mồ côi bao nhiêu năm, mẹ nói con không hiểu nỗi đau của kẻ không có gì trong tay ư?”

“Con hiểu rõ đến từng tấc! Cũng vì hiểu quá rõ, nên con mới sợ Phong Chỉ kia quay về sẽ khiến con mất hết tất cả, bị đẩy về lại nguyên hình!”

Cô ta bật cười thê lương, ánh mắt lộ rõ sự điên cuồng:

“Mẹ luôn nói con tự tìm đường chết, không nên khiêu khích Phong Chỉ. Nhưng chẳng phải ngay từ đầu mẹ cũng không xem trọng nó sao?”

“Nếu ngày đầu tiên nó về nhà họ Phong, mẹ không lập tức rời khỏi Đế Đô, cho nó ‘đòn phủ đầu’, thì sao con dám hống hách đến mức ngay tại chỗ giở trò với nó?”

Lời này khiến Mai Đại cứng họng, một lúc sau mới chậm rãi nói:

“Con nói đúng. Sai lầm lớn nhất của mẹ chính là ngay từ đầu đã đánh giá thấp Phong Chỉ.”

“Nếu lúc ấy mẹ có thể chú ý đến nó một chút thôi, không rời khỏi Đường Thành, có lẽ đã có thể kịp thời xử lý khủng hoảng của con. Chuyện sẽ không đến mức không thể vãn hồi.”

Hạt Dẻ Rang Đường

“Nhưng, chuyện đến nước này, hối hận cũng vô ích rồi…”

Mai Tư Nặc thấy bà chịu nhận sai, những lời định mắng cũng nghẹn lại nơi cổ họng.

Một lúc sau mới hỏi:

“Vậy giờ mẹ tính sao?”

“Mẹ không định… cùng Hàn Nặc bỏ trốn đấy chứ?”

Mai Đại trầm ngâm giây lát rồi nói:

“Bố con đã đi tới khu đặc khu, đang tìm đường để trốn sang một nước phương Tây.”

“Với tình hình hiện tại, danh tính và gương mặt thật của ông ấy vẫn chưa bị công khai. Thực ra ông ấy vẫn có thể rời đi với thân phận Hàn Nặc, nhưng ông không dám mạo hiểm. Một khi bị bắt là hết đường xoay chuyển.”

“Còn mẹ và con thì có thể rời đi bằng cách hợp pháp.”

Bà đứng dậy:

“Mẹ đã dùng danh nghĩa của con và người khác để mua nhiều căn nhà ở khắp nơi trong nước. Giờ mẹ sẽ đi làm thủ tục xuất viện, chờ bố con trở lại, mẹ sẽ lần lượt bán hết các căn nhà đó.”

“Bán xong nhà, chúng ta sẽ ra nước ngoài định cư. Vĩnh viễn không quay lại nữa.”

Khi bà chuẩn bị rời khỏi phòng, Mai Tư Nặc không nhịn được lại hỏi:

“Nhưng Hàn Nặc là tội phạm truy nã cấp A, còn là thủ lĩnh tổ chức lừa đảo ở Điện Bắc, cảnh sát chắc chắn sẽ không buông tha ông ta.”

“Dù ông ta có trốn ra nước ngoài, thì cũng chỉ trốn được một thời gian, không thể trốn cả đời.”

“Mẹ cũng phải khổ sở kiếm được từng ấy tài sản, lại đến tuổi này rồi, thật sự muốn ‘chơi tình yêu chân chính’ với Hàn Nặc sao? Không rời không bỏ sao?”

Loading...