MỘT ĐỜI ĐỀU VÌ NGƯỜI MÀ ĐẾN - 6

Cập nhật lúc: 2025-12-06 00:48:11
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Toàn là thứ chẳng .

 

Thế nên vơ lấy cái bát sứ bàn, nện mạnh lên đầu Tần Kế Sinh.

 

"Phập!" một tiếng nặng nề.

 

Tần Kế Sinh kêu đau ngã lăn.

 

Mọi kinh hãi.

 

Ta vẫn hả giận.

 

Vòng nửa cái bàn xông đến mặt .

 

Giẫm mạnh một cái.

 

"Ta phỉ!"

 

"Đồ miệng heo chẳng phun nổi ngà voi!"

 

"Không ngươi sinh dưỡng, ngươi giờ chỉ là vũng máu!"

 

"Muốn hiếu với cha ngươi đến , xuống đó bồi ông sớm !"

 

Tôn mama bật chỉ trong chớp mắt.

 

Lao đến ôm che phía .

 

"Đừng đ.á.n.h con , giận thì xả đây, quê mùa, chẳng sợ hành!"

 

Tần Kế Sinh quả nhiên ăn chiêu .

 

Hắn chẳng màng cái trán đang bầm.

 

Lại kéo Tôn mama lưng.

 

"Mẫu , đừng quản."

 

"Hôm nay hài nhi dù c.h.ế.t cũng chịu nhục!"

 

"Khúc Minh Nhan, cho rõ, chỉ cần còn thở rời khỏi đây, sẽ lên quan đường tố cáo ngươi chiếm đoạt gia sản, mưu hại trượng phu!"

 

"Không khiến ngươi sống bằng c.h.ế.t, mang họ Tần!"

 

Ta đang định xắn tay áo lý luận một trận.

 

Tần phu nhân bốp một tiếng đặt đôi đũa xuống bàn.

 

"Tất cả câm miệng!"

 

Ta lập tức im re.

 

Lúc mới nhớ con heo cũng là con ruột bà.

 

Ta quá.

 

Nghé mắt quan sát, sợ bà nổi giận.

 

Tần phu nhân cúi đầu.

 

Ta chẳng thấy rõ sắc mặt.

 

Một lúc lâu .

 

Bà mới khẽ ngẩng lên.

 

Không trách .

 

Không dỗ Tần Kế Sinh.

 

Mà hỏi: "Ngươi luôn cho rằng… là cản trở hạnh phúc của ngươi với phụ ngươi, chăng?"

 

Tần Kế Sinh mặt , coi như thừa nhận.

 

Tần phu nhân khẽ gật.

 

"Ngươi cũng luôn cho rằng keo kiệt, mặt, đúng ?"

 

Tần Kế Sinh hừ mũi, là khinh bạc.

 

Hỏi xong hai câu.

 

Tần phu nhân dừng .

 

Trong mắt đầy thất vọng.

 

Có lẽ bà từng ôm hi vọng đứa con .

 

Muốn hiểu nỗi khổ của , mong một ngày thoát khỏi bóng phụ .

 

m.á.u mủ tương truyền.

 

Có thứ chẳng bao giờ đổi.

 

Nên tiếng thở dài nhẹ .

 

Tần phu nhân chậm rãi : "Được. Như ngươi mong , từ nay về … nhà giao cho ngươi quản."

 

12

 

Không chỉ Tần Kế Sinh và Tôn mama kinh ngạc.

 

Ngay cả cũng sững sờ.

 

Tần phu nhân giải thích nhiều.

 

Trực tiếp nắm lấy cổ tay , kéo rời khỏi nơi .

 

Ta dĩ nhiên hỏi vì .

 

bao năm cực khổ gây dựng gia nghiệp giao dễ dàng như ?

 

mắng cho Tần Kế Sinh một trận thống khoái?

 

khi thấy bóng lưng kiên định đến lạ thường của Tần phu nhân…

 

Ta quyết định hỏi nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mot-doi-deu-vi-nguoi-ma-den/6.html.]

Ta trở tay nắm lấy tay bà, siết thật chặt.

 

Bởi vô luận bà sắp đưa lựa chọn gì, đều quyết về phía bà.

 

Và sự thật chứng minh.

 

Tần phu nhân tuyệt hạng dễ dàng lời bại trận.

 

Bà dẫn đến một căn phòng từng bước .

 

Bên trong đặt mấy chiếc rương gỗ to lớn.

 

Vừa mở .

 

Ta suýt vàng bạc châu báu và vô ngân phiếu – điền khế lóa mắt.

 

những thứ .

 

Tựa như buông gánh nặng mà khẽ :

 

"Ta dành dụm tiền riêng cho bấy lâu, cuối cùng cũng đến lúc đất dụng võ."

 

Lúc mới hiểu.

 

Tần phu nhân khi gả cho Tần lão gia lâu thể cậy .

 

Bà vẫn âm thầm để dành tiền.

 

Tần lão gia mất.

 

Một tay bà giữ sản nghiệp cũ của Tần gia, một tay ngầm điều hành cửa hàng riêng.

 

Số của cải cất ở đây, chẳng liên quan nửa phần đến Tần gia.

 

"Minh Nhan, thật gánh nặng đặt xuống từ lâu."

 

" luôn đợi Sinh nhi trưởng thành thêm chút nữa, giao cho nó yên ."

 

"Giờ xem , nó vĩnh viễn chẳng lớn nổi."

 

Tần phu nhân nắm tay xuống.

 

Có lẽ bà quá cần một để thổ lộ.

 

với những lời chân tâm ruột thịt.

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Mỗi câu bà đều cố ý nhẹ nhàng.

 

phía là gánh nặng khiến thôi cũng nghẹt thở.

 

Ta cuối cùng hiểu vì bà giao hết thảy cho Tần Kế Sinh.

 

Bởi trong thời đại .

 

Bà là một phụ nữ, là một góa phụ con trai.

 

Khi con còn nhỏ, việc bà nắm quyền trong nhà khen là đảm việc trong ngoài.

 

nếu đứa trẻ trưởng thành.

 

Mà bà vẫn quản hết thứ.

 

Thì tất cả ánh mắt sẽ hóa thành kền kền rình rập tiền và quyền trong tay bà.

 

Còn phong cho một đàn ông danh thì dễ như trở bàn tay.

 

Ra ngoài quanh năm là “vì nhà vất vả”.

 

Ở nhà thường xuyên là “hiền hòa chí hiếu”.

 

Tính khí kém là “quyết đoán hùng”, tính khí nhát là “ôn nhu lễ”.

 

Tóm vạn vạn cách khen.

 

Còn hạng như Tần phu nhân.

 

Chỉ mỗi một danh — “hán phụ”.

 

Đã gì cũng thành sai.

 

Vậy chi bằng điều khiến thảnh thơi.

 

Tần phu nhân lấy một tờ điền khế của biệt trang ngoại ô.

 

Mỉm hỏi :

 

"Minh Nhan, con nguyện theo cùng chăng?"

 

Ta chẳng cần nghĩ.

 

Gật đầu như gõ mõ.

 

13

 

Ta và Tần Kế Sinh hòa ly .

 

Quyền dưỡng nuôi mẫu thuộc về .

 

Ngày dọn khỏi Tần phủ để đến biệt trang nghỉ dưỡng.

 

Tần Kế Sinh tinh ranh như hồ ly.

 

Không cho phép chúng mang nửa xu của Tần gia.

 

lục soát cả phủ.

 

Bất kể là điền khế khế của nha , tiểu tư, tất cả đều ghi tên Tần phu nhân —— Lý Tiêu Nhược.

 

Hắn quyền giữ .

 

Chỉ thể nghiến răng nghiến lợi chúng mang từng xe từng xe đồ đạc.

 

Ta và mẫu sắp .

 

Tôn mama đương nhiên càng kiêu căng đắc ý.

 

Không cần giả bộ thanh tịnh nhã nhặn nữa.

 

Loading...