Một Đêm Say Xuyên Thành Vương Phi - Chương 13: Rối bời

Cập nhật lúc: 2025-11-01 07:10:26
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KhLOjpTda

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thiệu Thi Thi xác nhận nữa, mặc kệ nghĩ gì, trực tiếp dẫn Tiểu Châu về.

 

Thật tức c.h.ế.t mà, cảm giác thật sự như một kẻ ngốc .

 

Tiểu Châu ngơ ngác theo Thiệu Thi Thi về, tuy nàng hỏi rốt cuộc xảy chuyện gì, nhưng thấy điện hạ hình như đang tức giận, nên cũng dám hỏi gì cả.

 

Vương Cương theo Tạ Tấn cùng về thư phòng, nghĩ đến cảnh , tò mò hỏi, “Vương gia, Vương phi đang ?” Dò la tin tức ư? Cảm giác giống lắm.

 

“Không .”

 

“Chẳng lẽ, nàng cố ý đến để rình mò ngài…?”

 

“Ngươi rảnh rỗi ư?” Tạ Tấn lấy tin tức mà Vương Cương mới trình lên, “Vừa ở đây cần .”

 

“Ôi , thuộc hạ bận, đặc biệt bận, thuộc hạ bận việc đây.” Nực , đó là vùng núi hẻo lánh, mới . Nói vội vã giả vờ bận rộn lui xuống.

 

Tạ Tấn đẩy cửa thư phòng, tháo chụp đèn, liền đặt tờ giấy lên ngọn nến mà đốt, ngọn lửa l.i.ế.m láp tờ giấy, những chữ như binh khí, che giấu… nhanh chóng cháy thành tro tàn.

 

Sau đó, liếc mắt một cái, từ cửa sổ đang mở, thấy một bóng lưng mảnh khảnh đang tức giận bỏ từ xa.

 

“…”

 

Thiệu Thi Thi trở về tiểu viện của , hiểu nàng vô cùng tức giận, ném hộp t.h.u.ố.c đó cho Tiểu Châu bảo nàng vứt thì trong lòng mới bớt giận một chút.

 

Sau đó nàng lấy tấm kim bài từ thắt lưng xem xét, cuối cùng vẫn nỡ vứt, tuy vẫn còn tức giận, nhưng tấm kim bài , vẫn hữu dụng.

 

Bởi vì đây là thứ quan trọng liên quan đến việc ngoài thuận tiện .

 

Vừa tâm trạng , thể tìm cơ hội ngoài giải sầu.

 

Tuy nhiên, nàng còn kịp ngoài, thì chuyện tự động tìm đến nàng .

 

Hôm đó nàng đang ở trong phòng cắt tỉa những bó hoa bình hoa.

 

Thật bất lực, cuộc sống cổ đại thật là vô vị, ngay cả việc sách tiểu thuyết, truyện ký cũng là chữ phồn thể, mà đau cả đầu, chỉ thể tùy tiện tìm việc gì đó để g.i.ế.c thời gian.

 

Quay , nàng đang cắt tỉa bó hoa, mấy cành hoa là nàng hái từ sáng sớm nay, cắm một chiếc bình tai đôi, Thiệu Thi Thi cầm kéo cắt tỉa, nhanh một bó hoa đẽ nàng chỉnh sửa thành một kiểu cực kỳ độc đáo và khác lạ, đang lúc nàng tự cảm thấy hài lòng, Tiểu Châu đột nhiên lẻn nhà, đóng cửa , đưa cho nàng một ống tre nhỏ.

 

Lần đầu tiên nàng thấy Tiểu Châu nghiêm túc như , khỏi chút tò mò, “Sao ?”

 

Tiểu Châu hạ giọng , “Lại thư .”

 

Dã tâm của Tây Chiêu ngày một ngày hai, bấy nhiêu năm qua, bọn họ lặng lẽ bố trí đủ loại tai mắt và mật thám ở Đại Lương, những len lỏi khắp các nơi ở Đại Lương, bất cứ lúc nào cũng thể cung cấp và truyền tin tức cho bọn họ.

 

Mà Tiểu Châu khi cùng Thiệu Thi Thi đến Đại Lương, còn gọi huấn luyện bí mật, dùng lời lẽ hiện đại của Thiệu Thi Thi thì đó là đào tạo.

 

Đương nhiên chính chủ cũng đào tạo, nhưng khi đó nàng bệnh tật yếu ớt, cộng thêm nội tâm cực kỳ bài xích việc đến Đại Lương, cuối cùng cũng chỉ học ba bữa, nghỉ hai bữa mà thôi.

 

Và rõ ràng, Thiệu Thi Thi ngay cả ký ức về việc học ba bữa, nghỉ hai bữa cũng .

Mèo con Kute

 

Thư ư? Thư gì? Lúc Thiệu Thi Thi đầy vẻ khó hiểu nhận lấy ống tre nhỏ, cầm trong tay lật lật xem xét, trông nó giống như một đoạn ống tre bình thường, dài bằng ngón tay, ném xuống đất cũng sẽ ai chú ý.

 

Tiểu Châu nhận ống tre nhỏ, ấn một góc phía giữa, chỉ thấy từ phía ống tre trồi một dải giấy nhỏ, “Điện hạ, đừng chơi nữa, mau xem chuyện gì quan trọng. Chúng đến đây lâu như , tổng cộng mới nhận hai , chắc chắn là chuyện gì đó lớn.”

 

Thiệu Thi Thi cố gắng lục lọi những ký ức về chính chủ mà nàng hồi tưởng đây, cố gắng tìm rốt cuộc là hai nào, nhưng tìm thế nào cũng .

 

Liên hệ với ký ức về việc con gái Thái sư chọc cũng , Thiệu Thi Thi cảm thấy, quả nhiên những ký ức về “nàng hề trọn vẹn.

 

Tạm thời dẹp bỏ những nghi ngờ trong lòng, Thiệu Thi Thi mở tờ giấy , nội dung đó là tìm cơ hội xúi giục hôn sự giữa Vương gia và con gái Thái sư, cùng nàng mưu sự.

 

Thiệu Thi Thi khó xử.

 

Ban đêm, Thiệu Thi Thi đột nhiên giật tỉnh giấc từ trong mơ, nàng mạnh mẽ mở mắt dậy, đầu xung quanh, một lúc lâu nhịp tim gấp gáp mới từ từ bình .

 

Nàng mới mơ, , lẽ mơ, đó cũng thể là ký ức của chính chủ.

 

“Nàng ” trong ký ức yếu ớt, bi thương, đau khổ. “Nàng ” vốn dĩ luôn ở trong cung từng bước chân ngoài, thậm chí còn từng gặp mặt bao lạ, khi ép gả hòa đến Đại Lương, chịu đựng sự quen thuộc nơi đất khách quê , đối mặt với sự lạnh lùng đối đãi của trượng phu, còn gánh vác đủ loại vấn đề của đất nước , còn tuân lệnh thực hiện nhiệm vụ giao ở nơi đầy rẫy hiểm nguy .

 

Bên cạnh một ai quan tâm cảm xúc của “nàng ”, cũng ai để ý tương lai của “nàng ”, càng ai bận tâm “nàng ” ngày mai sống c.h.ế.t .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mot-dem-say-xuyen-thanh-vuong-phi/chuong-13-roi-boi.html.]

 

“Nàng ” cô đơn và bất lực, cũng vì thế mà càng khắc khoải nguôi về vị thiếu tướng quân hộ tống .

 

Mà ngay trong giấc mơ , Thiệu Thi Thi mơ thấy “nàng ” từng trong trăm mối tơ vương mà thư cho vị thiếu tướng quân , những từ ngữ trong thư tuy ẩn ý, nhưng tinh tường liền , đó là đang kể lể về sự bất như ý của cùng nỗi tương tư dành cho thiếu tướng quân.

 

--- Xuyên Không Làm Vương PhiLông Mày Cháy Rụi【Hoàn】(24) ---

 

Vị thiếu tướng quân chính là Lâm Yến Quy, con trai của Hộ quốc Đại tướng quân Lâm Chinh của Tây Chiêu quốc. Lâm Chinh địa vị cao ở Tây Chiêu, chinh chiến vô , lập chiến công hiển hách, Tây Chiêu nữa mưu đồ công đ.á.n.h Đại Lương, lẽ vẫn sẽ là một gánh vác đại sự.

 

Mà Lâm Yến Quy cũng là thiếu niên tài giỏi, theo cha lên ít chiến trường, tuấn tú sáng sủa, đường hộ tống “nàng ” đến Đại Lương cũng tận tình chăm sóc, chẳng trách công chúa Tây Chiêu yếu ớt bất lực khi đó lòng .

 

Có lẽ trong mắt vị công chúa điện hạ từng tiếp xúc với khác giới khi đó, Lâm Yến Quy giống như một thiếu niên hùng quả thực là mẫu trong mơ.

 

Thiệu Thi Thi đưa tay lau một cái, trán đầy mồ hôi lạnh, nàng khẽ thở một , lòng bất an từ từ giường.

 

Bây giờ thì khá hơn một chút, cảm giác chân thật quá mãnh liệt, đến nỗi nàng phân biệt rốt cuộc nàng là ai, là nàng tự , là chính chủ kiếp . Cảm giác trong mơ quá đỗi chân thực, giống như chuyện thật sự xảy với nàng , đến nỗi bây giờ nàng vẫn thể hồn.

 

Có lẽ do mấy ngày nay cứ mãi nghĩ đến chuyện con gái của Thái sư, nên sự ai oán còn sót của nguyên chủ trong cơ thể càng trở nên mạnh mẽ?

 

thì một phần nguyên nhân khiến "nàng " bỏ mạng chính là vì con gái của Thái sư.

 

Thôi bỏ , dù Lý Vân Nhiễm cũng chẳng quan hệ gì với . Nếu cơ hội, sẽ giúp nguyên chủ báo thù . Dù gì cũng chiếm lấy thể của nàng, hãy để nàng sớm an nghỉ.

 

Nếu , cứ thi thoảng loạn thế , thật sự dọa c.h.ế.t khiếp.

 

Tuy nhiên, qua chuyện cũng chứng minh một điều: những ký ức mà hồi tưởng đó quả thực hề đầy đủ, điều cũng gây bất tiện cho hành động của . hiện tại, chỉ thể liệu cơm gắp mắm mà thôi.

 

Thiệu Thi Thi thể thấu hiểu một phần cảm xúc của nguyên chủ, trạng thái hiện tại của nàng hà cớ gì như chứ... Nguyên chủ dù cũng chỉ là xa, còn nàng thì từ một thế giới đến một thế giới khác, buộc gánh chịu tất cả những điều vốn thuộc về nàng.

 

Thực , Thiệu Thi Thi cũng từng do dự. Theo lẽ thường, nàng bây giờ căn bản còn là công chúa Tây Chiêu nữa, nàng thậm chí của thế giới , thể màng đến Tây Chiêu và Đại Lương, ai đ.á.n.h thì cứ đánh, liên quan gì đến nàng chứ.

 

nếu hai nước xảy chiến loạn, Đại Lương sẽ chẳng thèm quan tâm nàng rốt cuộc là ai, , nhất định vẫn sẽ lấy nàng vật tế thần.

 

, nhất vẫn nên về phía Tây Chiêu, theo chỉ thị tác hợp con gái của Thái sư với Vương gia sẽ đáng tin cậy hơn.

 

Thế nhưng con gái của Thái sư thành kiến với nàng, còn về phía Tạ Tấn... khụ, nàng mới quyết định từ nay về sẽ thèm để ý đến nữa.

 

Còn câu "cùng mưu sự", chắc hẳn là "cùng hầu hạ một phu quân" chứ? Vậy rốt cuộc là mưu sự gì đây?

 

Đau đầu quá.

 

Thiệu Thi Thi đương nhiên , Lý Vân Nhiễm gả cho Vương gia – nếu cũng sẽ chẳng nàng mắt – mà bây giờ chỉ cần Tạ Tấn đồng ý, chuyện mười phần thì tám chín sẽ thành công.

 

Xem , thành nhiệm vụ , nhất là tiếng mặt Vương gia, đó tìm cơ hội đề nghị với xem, nàng là Chính phi thật rộng lượng bao, chủ động giúp sắp đặt thất gì đó.

 

Hơn nữa, gì thì , phận nàng bây giờ là Vương phi, nếu thể giữ mối quan hệ với Vương gia, đối với nàng tuyệt đối chỉ lợi chứ hại. Nói chừng dù hai nước đối đầu, Vương gia vẫn thể niệm tình phu thê một kiếp mà nương tay với nàng.

 

Thiệu Thi Thi suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cũng đưa quyết định là tiên sẽ tìm cách quen với Tạ Tấn, mặc dù hiện tại vẻ khó khăn.

 

Trên thực tế, Thiệu Thi Thi từng nghĩ đến việc rời khỏi đây.

 

thứ nhất, khi mới đến cơ thể khỏe, thích hợp để . Thứ hai, một thời gian chung sống, nàng cảm thấy ở đây cũng tạm , cơm ngon canh ngọt, hầu hạ, cuộc sống quá đỗi thoải mái, nên nàng , đợi đến khi nào bất đắc dĩ thì sẽ tính .

 

Thôi , hết cứ tìm cách giải quyết . Từ bỏ mà cố gắng vốn tính cách của nàng, cùng lắm thì tính tiếp.

 

Suy nghĩ nghĩ nhiều, mãi đến nửa đêm Thiệu Thi Thi mới ngủ .

 

Là một hiện đại tính cách quyết đoán, dù đêm qua ngủ ngon, nhưng sáng hôm nàng vẫn tinh thần phấn chấn lệnh cho Tiểu Châu nấu cháo hạt sen thật ngon, đích cùng Tiểu Châu mang đến cho Vương gia.

 

Một khi quyết định giữ quan hệ với Vương gia, thì hãy bắt đầu hành động từ hôm nay.

 

Trên phim truyền hình đều diễn như ? Một vị phi tử một vị phúc tấn nào đó dịu dàng : “Đây là cháo do thần tự tay nấu, hầm ròng rã cả buổi sáng đó, xin Vương gia nếm thử xem.”

 

Hơn nữa, Thiệu Thi Thi còn một cái cớ , đó chính là để cảm tạ lọ cao bôi vết thương ngày hôm đó – thứ đó khi ném nhặt về, vì Nhã Tâm đó là đồ , giữ ích, cần tự gây khó dễ cho .

 

Khi Thiệu Thi Thi cùng Tiểu Châu xuyên qua Vương phủ, nàng thể cảm nhận những ánh mắt hiếu kỳ xung quanh. Cũng gì lạ, nguyên chủ của nàng đây sợ gặp nên bao giờ khỏi cửa, nàng đường hoàng xuất hiện, còn là đến nơi Vương gia đang ở, gây chú ý mới là lạ.

 

cả, dù gì cũng bước bước đầu tiên.

 

 

Loading...