Có thể cảm nhận tinh khí thô ngạng của mãnh liệt đ.â.m đến nơi tận cùng——— Ta chỉ thể túm chặt lấy sô pha, bên cạnh là tấm t.h.ả.m chứa cái xác vẫn tuôn m.á.u tươi dơ bẩn…
Hảo điên cuồng…
Thế giới sắp sụp đổ…
“Jack… Để thấy ngươi tan vỡ—- … Cứ co rút như !” Hắn r*n r*, thở hổn hển …
Toàn bộ hạ thể đều di chuyển… Ta liều mạng ôm chặt … vĩnh viễn như … vĩnh viễn ở trong thể …
Thẳng đến khi thế giới tiêu thất.
Khi chúng rời khỏi căn nhà, mưa bắt đầu nhỏ .
Hắn mang theo , thậm chí để cưỡi con ngựa khác, cùng đem ngựa từ vách núi xuống bờ sông———– Chúng dắt ngựa, cơn mưa lạnh.
Hắn cùng , một bước nông một bước sông, con đường lầy lội——– bước định. Ta dù là nam nhân nhưng bôn ba vài ngày như sớm mệt mỏi chịu nổi. Ta cơ hồ ngã gục xuống…
Hắn bắt , đó lên ngựa, đem đặt lên phía yên ngựa——- Ta gắt gao ôm cổ , đem bản cuộn lòng …
—– Ấm áp nơi truyền tới—— tốc độ cũng thận trọng…
Ngựa chạy băng băng, trong đêm tối, trong cơn mưa.
Ta vận mệnh sẽ .
Cũng sẽ vì sai lầm của mà chịu nghiêm phạt thế nào…
Ta chỉ tại thời khắc , dành cho bất luận cái gì, đều cam tâm tình nguyện. thật tâm tiếp nhận.
Chủ nhân của .
New Orleans.
Tay trói giường——— chúng vui vẻ tròn một ngày, hiện tại hoàng hôn tím thẫm phủ xuống.
Mắt vẫn che, khi chạm , thể chỉ thể oằn r*n r*, điên cuồng l*m t*nh, giống như tan vỡ, từ trong ngoài đều nồng đậm ** d*ch của … Hắn túm lấy , tựa như bắt con ngựa đang chạy băng băng dùng , đem ôm lên con thuyền chờ sẵn tại một bờ biển… Ôm chặt lấy . Lúc , rời khỏi ôm ấp nơi .
——— Chúng từ Mobille dọc đường biển trở New Orleans.
Colleman cùng đặt cược: Ta từ đầu tới cuối vẫn là của Macquarie. Hắn đ.á.n.h cược bất quá là thể Macquarie, đó Colleman sẽ y theo ước định đem trả cho Macquarie…
Hiện tại, xuống giường.
Cởi sợi vải bịt mắt xuống, gương mặt bình tĩnh mà tự tại.
“Jack…” Ngón tay chạm môi —– nơi trơn ướt, môi cùng lưỡi an ủi qua vô …
“Jack” Hắn thứ hai gọi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mong-hoa-bat-tich/chuong-45.html.]
Ta ngước mắt, một tia ánh sáng cuối ngày bộ chiếu trong mắt ——
“Vâng, chủ nhân…” Ta giống như thở dài mà trả lời …
“Vĩnh viễn là của , … Jack——” Hắn ôm lấy đầu , tại tóc yêu thương thì thào…
“Vĩnh viễn ở bên , vĩnh viễn. Từ nay về , vĩnh viễn sẽ để ngươi trốn khỏi .”
“Vâng, chủ nhân.” Ta đáp ứng, tâm ý đáp ứng.
Ánh bạc đầu ngón tay là tia sáng cuối cùng thấy thế giới ——–
Mắt tựa hồ cái gì đ.â.m —— cũng đau lắm… Hắn bắt ép uống thứ gì đó… Một điểm cũng đau…
Sau đó là mắt trái——- một chút đau đớn.
Không gì tồi tệ hơn.
“Vĩnh viễn, ngươi sẽ còn ly khai . Jack… Jack của .”
Hắn gắt gao ôm lấy .
Thế giới chấm dứt, cũng vẫn gắt gao ôm lấy .
:Vĩ Thanh
Ta là nô lệ của Macquarie Sri Lanka.
Từ tim tới thể, từ sợi tóc đến bàn chân, từ da thịt tới linh hồn…
Hoàn thuộc về , chủ nhân của , Macquarie.
Nếu cho nước, c.h.ế.t khát trong bóng tối,
Nếu bánh mỳ, c.h.ế.t đói trong bóng tối,
Nếu hôn , c.h.ế.t trong cô độc,
Nếu ôm , đau khổ rơi lệ.
Nếu một ngày, chán ghét ,
Ta ở trong bóng tối , lặng lẽ c.h.ế.t .
, yêu .
Ta là nô lệ của , là nô lệ của ngươi, ngươi là tất cả của .
Ta chỉ thuộc về một ngươi, chủ nhân của , Macquarie.
Toàn Bộ Văn Hoàn