Mộng Hoa Bất Tịch - Chương 41

Cập nhật lúc: 2025-11-09 16:55:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đày đọa thể đến như là vì cái gì?

 

Ta rõ…

 

Hắn cũng ?

 

Chỉ , cứ như thế lời nào, ôm . Thân thể ấm, tay nóng, mặt nóng, môi nóng…

 

Trên vai truyền đến một trận đau đớn——–

 

Hắn hung hăng c.ắ.n vai … Dồn sức… Ta chỉ thể th* d*c cảm nhận răng ngập sâu thịt, chảy máu…

 

Dường như chỉ lúc , mới thấy bình thản. Mặc cho c.ắ.n , mặc cho m.á.u chảy khoang miệng . Nếu thể , cực độ mong hai tay thể tự do, nhượng chính cũng thể thoải mái tựa ôm ấp của ——!

 

Này cũng thích đau đớn. Ta nghĩ . Nơi da thịt tiếp xúc với răng run run, nghĩ, chỉ vì quá cô độc——– Hắn thích nghĩ cách cho đau đớn, tin tưởng nơi ——– là một kiềm chế. Trước khi , cùng đám nữ nhân giường luôn là một vẻ lãnh tĩnh, lấy tâm tình đùa bỡn mà thoải mái sử dụng thể bọn họ…

 

Còn , luôn trực tiếp dùng thứ cơ thể cần, cắn, quất, ngay cả đụng chạm, dùng những… hành động , nhượng hiểu tâm tình

 

Không thích đau đơn, mà yêu thích, đau đớn nơi .

 

Hay là, chỉ đau đớn như , mới tạo cho , một loại an tâm.

 

Hắn cắn, mặc cho m.á.u chảy xuống vai

 

Chảy trong tim.

 

Khi buông , hàm răng nhiễm đầy sắc đỏ của máu.

 

, nghĩ biểu tình của đổi——– Hắn , nhãn thần mê man mà chuyên chú, , v**t v* mặt ——— Cái đụng chạm đó là cỡ nào ôn nhu, tim nhói lên, từng kích từng kích xuyên

 

cần nhẫn nại nữa…

 

Đau. Ta nhăn mi, mở miệng, thản nhiên tiếp nhận đau đớn…

 

Ta ngửa sô pha, , vì đau đớn dành cho mà cúi đầu thở hổn hển——– Rồi nâng cằm lên—— m.á.u thì vị đạo như a… Đầu lưỡi dính đầy thứ m.á.u tanh nồng… Mùi vị ngon chứ? Chủ nhân của

 

Ta , chúng hòa một.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mong-hoa-bat-tich/chuong-41.html.]

Không chỉ trích, cũng tha thứ.

 

chúng lúc , chút gì đó giống .

 

Sau khi môi ly khai, ánh mắt vẫn như dời .

 

Có thể cảm nhận ánh mắt đen láy của chạm tới từng phân mặt ——— Hắn , tựa hồ còn chút khẩn trương, mà cực độ thả lỏng. Ta hẳn là nên hạ thấp mi mắt thỉnh cầu tha thứ a? Không. Ta sẽ nhận lấy nghiêm phạt bản nhận, nhưng hiện tại , cần thiết.

 

Ta chỉ mắt , nhượng cũng thể thấy rõ ánh mắt .

 

Rồi hạ thấp ánh , tâm ý, dùng lời sâu tận trong lòng, bằng tiếng Anh:

 

“Chủ nhân…”

 

Ta ánh mắt , chỉ trong cổ họng phát thanh âm khàn khàn, thậm chí cũng rõ đấy là từ gì. một nữa kề sát , l**m lên đôi môi khô nóng của ——— Hắn gắt gao bao phủ lấy môi , phát thanh âm rõ ràng kêu tên :

 

“Jack…”

 

“Cảm động quá a… Ha hả, Jack, ngươi là đang cầu chủ nhân ngươi tha mạng ?”

 

Colleman mang một nhiệt khí xuất hiện, hứng thú loan hạ thắt lưng vết thương vai , ha ha rộ lên: “Quả nhiên dọa ! Macquarie! Ngươi là ăn thịt ? Jack đáng thương!”

 

Hắn sô pha, tiếp tục cầm lên tách nguội uống xuống. Macquarie cũng xuống… ở một ghế khác. Gương mặt , phủ kín một tầng băng lãnh.

 

———- Colleman yêu cầu cái gì ? Macquarie mà trả cái giá gì?

 

(Từ đoạn Colleman = , Macquarie = y cho dễ phân biệt)

 

Sắc mặt Macquarie tái né tránh đường của , thế nhưng Colleman cũng bỏ qua ánh mắt .

 

Hắn vươn một tay, cánh tay dài, nhưng thể đụng tới Macquarie ——– tay , đặt tóc Macquarie——- mà Macquarie cũng tức giận…

 

Ngón tay thô, từng chút một rờ xuống, dâm loạn s* s**ng tai Macquarie, tựa như đấy là tính khí của Macquarie mà xiết lấy, chà xát… Gạt a! Chủ nhân!

 

Macquarie chỉ lãnh nghiêm mặt, ngay cả tránh cũng tránh.

 

“Jack, ngươi chính là ván cược của bọn …” Colleman lên, đem tách đặt xuống. Hắn cởi áo choàng tắm , cơ thể thô đen mà rắn chắc lộ liễu phô bày. Hắn bên Macquarie, đưa tay luồn bên trong áo——- tìm… Macquarie nghiêng đầu , Coleman liền một đường vạch áo y sang hai bên, lộ vùng ngực——-

 

Hắn , , chỉ , nhưng xuống tay chút lưu tình nắm lấy nụ hoa Macquarie, nhéo nặn k*ch th*ch nó…

 

Loading...